Những Linh Hồn Từ Quá Khứ

Chương 5: Nhóm học sinh duy nhất còn sót lại…


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Những Linh Hồn Từ Quá Khứ

Chương 5: Nhóm học sinh duy nhất còn sót lại…

Học viện Di Sản Galactic (Galactic Heritage Academy) - Liên minh thế giới tương lai năm 3912 - hành tinh bị bỏ rơi.

Trong thế giới tương lai, khi có những tinh cầu phát triển rực rỡ với nền văn minh đa dạng, cũng tồn tại những tinh cầu chỉ còn lại tàn tích của quá khứ. Các tinh cầu này được gọi chung là “hành tinh bị bỏ rơi” và được phân loại theo nhiều nguyên nhân khác nhau như tổn thất vật chất, sự suy thoái văn hóa, kinh tế, c·hiến t·ranh, hoặc thậm chí biến đổi sinh học. Mỗi hành tinh bị bỏ rơi còn được phân cấp, từ "không thể phục hồi" đến "đang phục hồi" hoặc "có tiến triển phục hồi".

GALA tinh cầu thuộc loại hành tinh bị bỏ rơi do văn hóa, và hiện đang ở cấp độ phục hồi. Tuy nhiên, cư dân trên tinh cầu đều hiểu rằng để có thể khôi phục nền văn hóa rực rỡ trước đây, có thể sẽ phải mất hàng tỷ đến hàng chục tỷ năm.

GALA từng là một trung tâm văn hóa rực rỡ với di sản phong phú bao gồm các ngôn ngữ cổ, truyền thống nghệ thuật và tôn giáo đặc sắc. Tuy nhiên, khi các hành tinh khác trong liên minh tiếp nhận sự tiến bộ công nghệ và văn hóa, các thế lực thống trị GALA lại từ chối sự đổi mới, cho rằng việc tiếp nhận những yếu tố mới là sự phản bội văn hóa truyền thống. Điều này dẫn đến việc GALA tự cô lập khỏi liên minh. Vào thời điểm đó, liên minh chưa có tổ chức chính thức nào để giải quyết vấn đề này, chỉ có một bộ phận tạm thời mang tên "Bộ phận Liên minh Văn hóa Tương lai". Bộ phận này đã xếp GALA vào nhóm các hành tinh bị cô lập và từ chối tiếp nhận hệ thống cải cách văn hóa, coi những yếu tố truyền thống của GALA là cản trở sự phát triển.

Cuộc đàm phán giữa Bộ phận Liên minh Văn hóa Tương lai và các hành tình tương tự như GALA kéo dài hơn một trăm năm nhưng không đạt được kết quả. Khi cuộc chiên văn hóa nổ ra, GALA và các hành tinh bảo thủ trở thành nạn nhân của cuộc xung đột giữa các phe bảo vệ văn hóa truyền thống và những thế lực muốn xóa bỏ nó để thay thế bằng hệ tư tưởng "thống nhất văn hóa”.

Cuộc cách mạng văn hóa kết thúc chỉ khi Liên minh Toàn cầu Văn hóa (Global Culture Coalition - GCC) được thành lập, đóng vai trò quản lý và điều tiết sự hòa hợp giữa các nền văn hóa trong liên minh. Tuy vậy, hậu quả của sự hủy diệt văn hóa vẫn để lại dấu ấn sâu sắc. GALA tinh cầu giờ như một cái bóng của quá khứ, những học giả văn hóa và lịch sử dần rời đi, chỉ còn lại những người quá gắn bó hoặc không đủ điều kiện để rời khỏi hành tinh.

Học viện Di Sản Galactic là một trong số ít những tổ chức còn bám trụ lại GALA, với mục tiêu phục dựng lại nền văn hóa từng rực rỡ của tinh cầu này.

Đêm xuống, GALA tỉnh cầu trở nên lạnh lẽo đến mức khắc nghiệt, có lẽ dc sự thay đổi nhiệt độ mạnh mẽ giữa ban ngày và ban đêm. Trước đây, GALA từng là một hành tỉnh tôn trọng tự nhiên, nhưng sau các cuộc tấn công và cải tạo văn hóa, khí hậu của hành tỉnh đã thoái hóa, nhiệt độ giữa ngày và đêm trở nên chênh lệch cực độ.

Gió thổi từng cơn, cuốn theo những đợt cát trong sa mạc, thỉnh thoảng có tiếng quạ kêu vang trên bầu trời, tạo ra một không gian rùng rợn. Ở giữa cảnh hoang tàn, một chiếc cổng vòm cũ kỹ và đổ nát đứng sừng sững. Dù bị thời gian bào mòn, cổng vẫn toát lên vẻ uy nghi từ quá khứ xa xôi. Nó được xây dựng từ những khối đá lớn xếp chồng lên nhau, tạo thành những kim tự tháp với các vết nứt chằng chịt.

Trên cổng, những hoa văn cổ đại khắc họa một thời văn hóa rực rõ, giờ chỉ còn lờ mờ nhận ra các biểu tượng từng đại diện cho tri thức và nghệ thuật của GALA. Bảng hiệu hoen gỉ trên cổng lắc lư trong gió cát, trông như có thể rơi xuống bất cứ lúc nào. Trường học nằm trên vài ngọn đổi, được bao quanh bởi những rừng cây chết khô và những bức tường đá lạnh lẽo. Dây leo bám trụ trên tường, cỏ dại mọc đầy xung quanh, khiến khung cảnh trường học về đêm càng thêm phần u ám. Khó ai có thể tưởng tượng được đây từng là một trường học rực rỡ và thịnh vượng.

Bên trong trường là một cảnh tượng hoang tàn. Hội trường lớn ở trung tâm với sân thể dục đã nhòe đi những vạch kẻ, xung quanh là các ghế ngồi hỏng hóc nằm ngổn ngang. Những tòa nhà cao tầng của học viện giờ chỉ còn là những khối đổ nát, cửa kính vỡ nát, mái nhà sụp đổ, và gió lạnh buốt thổi qua các hành lang trống trải.

Trong hành lang, một nhóm ba người lén lút bước đi, cảnh giác nhìn xung quanh như sợ có ai đó phát hiện. Họ dừng lại trước một căn phòng, nơi ánh sáng mờ nhạt chiếu ra từ bên trong. Người dẫn đầu là một thanh niên tầm mười tám tuổi, với mái tóc nhuộm nhiều màu sắc. Gương mặt hắn căng thẳng, tay siết chặt thiết bị hình cầu trong lòng bàn tay. Ánh mắt của hắn thay đổi từ do dự, đến quyết tâm và sau cùng là sự quyết liệt. Hắn ra hiệu cho đồng đội phía sau mở cửa.

“Ken két.” Tiếng cửa kêu vang trong sự tĩnh mịch. Trường học này xuống cấp, không có tiền để sửa chữa, và cả ba đều biết rằng ở lại đây cũng chẳng có tương lai gì.

Cánh cửa hé mở, ánh trăng nhạt chiếu qua cửa sổ, dát lên sàn nhà một sắc màu mờ ảo. Tuy nhiên, ba người không quan tâm đến vẻ đẹp kỳ lạ của cảnh vật. Mục đích của họ rất rõ ràng: tiếp cận hệ thống đăng ký sinh viên. Trong thế giới tương lai, mọi việc đều được ghi lại trên hệ thống AI toàn cầu, bao gồm cả thông tin sinh viên. Những sinh viên muốn chuyển trường mà không được xóa tên khỏi hệ thống của trường cũ thì sẽ bị coi là phản bội, làm giảm danh tiếng. Tuy nhiên, tài khoản của giáo viên có quyền xóa tên sinh viên khỏi hệ thống, và nếu có lý do chính đáng, việc xóa tên này sẽ không gây ảnh hưởng.

Người dẫn đầu, Ethan Reed, không muốn thương lượng với giáo viên. Ngôi trường này không bạc đãi họ, nhưng Ethan không muốn tương lai của mình bị chôn vùi trên một hành tinh bị bỏ rơi, và chuyển đến một ngôi trường khác là cách duy nhất hắn thấy hợp lý, dù lý do đó không thể coi là chính đáng.

Cho nên hắn đã đánh cắp chìa khóa hệ thống đăng ký sinh viên của giáo viên trường này! Đèn từ màn hình thực tế ảo trong văn phòng hắt ra ánh sáng vàng nhạt, như một cái bẫy chờ đợi Ethan tiến lại. Tim hắn đập thình thịch, như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Không một chút do dự, Ethan mở thiết bị kết nối tài khoản với hệ thống ra, quét lên màn hình thực tế ảo đã được sửa đổi, rồi áp sát vào cổng kết nối. Một tiếng "tít" nhỏ vang lên, cả nhóm đồng loạt nhìn nhau, sự căng thẳng hiện rõ trong ánh mắt. Họ biết không có nhiều thời gian để chần chừ.

Khi cổng hệ thống thực tế ảo mở ra, một loạt thông tin hiện lên trước mắt họ. Những cái tên, những số ID - tất cả đều là các sinh viên còn lại trong học viện - cũng chỉ có 5 người, bao gồm cả Ethan. Hắn bắt đầu thao tác, gỡ nhanh trên bàn phím, điển ID của mình vào, và ngay lập tức thông tin chỉ tiết của Ethan hiện lên trên màn hình. Hắn nhấp vào mục xóa toàn bộ thông tin và nhập lý do xóa có lợi cho bản thân. Với đồng bạn đứng bên cạnh, hắn cũng thực hiện tương tự. Khi màn hình trở nên trống tron, Ethan thở hắt ra, đứng thẳng người lên, nhận ra lưng mình đã thấm đẫm mồ hôi.

Trong khoảnh khắc căng thẳng đó, ánh sáng màu vàng từ trung tâm quảng trường đồng loạt sáng rực. Ethan và những người còn lại trong phòng nhìn nhau, sự bất an và sợ hãi hiện rõ trong ánh mắt của tất cả. Không kịp suy nghĩ, họ nhanh chóng rút thiết bị kết nối ra và chạy vội khỏi phòng, lao thẳng ra bên ngoài. Cả ba người chạy như bay, cuối cùng biến mất sau bức tường đá rêu phong của học viện.

Ngay lúc đó, hệ thống cảnh báo của trường học cũng bắt đầu phát ra những âm thanh báo động đứt quãng: “Cảnh cáo, phát hiện sinh mệnh chưa đăng ký trên hệ thống dân cư! Cảnh cáo, cảnh cáo!”

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Những Linh Hồn Từ Quá Khứ, truyện Những Linh Hồn Từ Quá Khứ, đọc truyện Những Linh Hồn Từ Quá Khứ, Những Linh Hồn Từ Quá Khứ full, Những Linh Hồn Từ Quá Khứ chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top