Nữ Quan Vận Sự

Chương 264: Cùng đến Tử Lam sơn trang


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Nữ Quan Vận Sự

Bên này Cố Khinh Âm và người của Ngự Sử đài đã tra rõ mọi chuyện của Công bộ, không bỏ qua bất cứ manh mối nào. Bên kia Hàn Cẩm Khanh phụng chỉ truy xét chuyện ngoài ý muốn xảy ra trong Minh Cẩm Viên Ngự Sử cũng nhanh chóng có manh mối.

Công bộ lang trung Thẩm Linh Trăn mưu hại Ngự Sử, bị áp giải tới Hình bộ hậu thẩm, Công bộ thượng thư Vương Thành Giác tạm đình chỉ chức vụ, thị lang Hạ Chính Quyền có công trong việc điều tra, không chỉ không bị liên lụy mà còn tạm thời được giữ chức Thượng thư.

Quan viên trong triều nếu không phải người ngu đều có thể nhìn rõ biến cố lần này của Công bộ.

Vương Thành Giác thân là Công bộ Thượng thư, lại là cánh tay đắc lực của Giang Lăng vương, nay bị tạm đình chỉ chức vụ, chức quan có thể giữ vững hay không còn chưa biết, còn Hạ Chính Quyền không có danh tiếng gì lại một bước thượng vị. Trong trận tranh đấu này rõ ràng phe của Hàn Tướng đã chiếm thế thượng phong.

Lần này Cố Khinh Âm tuần tra Công bộ, hữu kinh vô hiểm, cuối cùng thu hoạch cũng khá, thêm một chiến tích cho Ngự Sử đài. Lại thêm Thượng Quan Dung Khâm nhường toàn bộ công lao cho Ngự Sử đài, năm lần bảy lượt đề cập Cố Khinh Âm dù gặp chuyện ngoài ý muốn nhưng vẫn kiên trì tuần tra  trước mặt Hoàng Đế và Nhiếp chính vương, nên Hoàng Đế càng đề cao công sức của nàng.

Đương nhiên, Cố Khinh Âm không biết về việc này.

Sau khi kết thúc tuần tra Công bộ, nàng đến thẳng Ngự Sử đài, chỉnh lý hồ sơ tư liệu thỏa đáng, xem lại ghi chép thượng tấu vạch tội trong ba năm qua, chọn mấy tài liệu quan trọng cho vào hành lý tùy thân, chuẩn bị mang đến hành cung ở núi Tử Vân.

Cố Khinh Âm vội vàng ra khỏi cổng chính Hoa Lan Uyển, suýt chút nữa là đụng vào một người cũng đang đi tới. Nàng dừng chân, nhìn Lâm Tố viện lúc nào cũng trưng ra bộ mặt nghiêm túc đang bước vào cửa.

"Lâm đại nhân về rồi sao?" Cố Khinh Âm tự nhiên chào hỏi.

Lâm Tố Viện liếc nhìn nàng một cái, không nói gì, lướt qua nàng đi vào trong.

Từ xưa đến nay Lâm Tố Viện chẳng bao giờ hòa nhã với nàng, mặc dù nàng cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng chẳng để trong lòng, chỉ thấp giọng nói một mình: "Lâm đại nhân đến châu phủ một chuyến, tính khí vẫn chẳng thay đổi chút nào." 

Lâm Tố Viện nghe vậy bèn dừng bước, xoay người lại nhìn nàng, "Tính khí của tôi làm sao? Ảnh hưởng gì đến cô chứ." 

"Tôi chỉ đang lẩm bẩm một mình thôi, Lâm đại nhân cần gì phải để ý?" Cố Khinh Âm liếc nhìn nàng ta một cái, không muốn tranh chấp nhiều lời nên nhanh chóng rời đi.

Lâm Tố Viện đứng nguyên tại chỗ nhìn bóng lưng Cố Khinh Âm, sắc mặt lúc xanh lúc tím.

Trước lúc chính thức lên đường, Cố Khinh Âm lại trở về phủ một chuyến, vì không yên lòng về mẫu thân. Sau khi gặp bà, nàng mới thở phào nhẹ nhõm, mẫu thân kiên cường hơn nàng nghĩ rất nhiều.

Cố mẫu biết nàng phải đến núi Tử Vân tham gia đánh giá thành tích, sợ nàng lo lắng nên luôn miệng an ủi, bảo nữ tử làm quan vốn không dễ dàng, không nên quá coi trọng việc đánh giá thành tích này, rồi lại nói làm quan to cũng không có gì hay, dễ gặp chuyện không may, còn lấy cha nàng làm ví dụ. Cố Khinh Âm bất đắc dĩ ngồi nghe, trong lòng hiểu mẫu thân lo cho mình, nên gật đầu liên tục.

Sáng sớm hôm sau, Cố Khinh Âm cùng Minh Tiêu Hạc và Lâm Tố viện ngồi trên hai chiếc xe ngựa đã chuẩn bị sẵn ngoài cửa Ngự Sử đài, tiến thẳng về hành cung ở núi Tử Vân—— Tử Lam sơn trang.

Trước đó Cố Khinh Âm không hề biết Lâm Tố Viện sẽ đi cùng, lại còn ngồi chung một chiếc xe ngựa, nên lúc này khó tránh khỏi chút lúng túng. Dọc đường đi Lâm Tố Viện hoặc là nhắm mắt dưỡng thần, hoặc là ngắm cảnh vật ngoài cửa sổ, hoàn toàn không có ý định trò chuyện với nàng.

Không ngờ mới đi được nửa đường, xe ngựa của họ rơi vào vũng bùn ven đường, xa phu toát mồ hôi cố đẩy cả nửa canh giờ mà bánh xe vẫn không nhúc nhích. Không thể làm lỡ thời gian đến Tử Lam sơn trang, vạn bất đắc dĩ, Cố Khinh Âm và Lâm Tố Viện đành phải ngồi nhờ xe của Minh Tiêu Hạc.

Hành trình gấp gáp, sáng sớm Cố Khinh Âm đã lên xe ngựa, còn chưa kịp chính thức chào Minh Tiêu Hạc. Vừa bước vào trong xe, nàng ngồi cạnh cửa sổ, cung kính chào hắn: "Hạ quan thỉnh an đại nhân." 

"Cố đại nhân không cần đa lễ." Đôi mắt lưu ly của Minh Tiêu Hạc lưu luyến trên người nàng không đi, "Lần tuần tra Công bộ này có thể kết thúc viên mãn như vậy, thật sự không thể bỏ qua công lao của Cố đại nhân." 

Cố Khinh Âm cúi thấp đầu, "Hạ quan chỉ làm tròn bổn phận, không dám nhận công." 

Minh Tiêu Hạc ngồi gần cuối, dựa người vào thành xe, mái tóc đen được búi gọn trong mũ quan, để lộ vầng trán sáng bóng, mày như núi xa, mắt như sao sáng, môi hồng răng trắng. Bộ triều phục màu xanh mực bình thường là vậy mà mặc trên người hắn lại mang đến cảm giác sang trọng đẹp đẽ.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nữ Quan Vận Sự, truyện Nữ Quan Vận Sự, đọc truyện Nữ Quan Vận Sự, Nữ Quan Vận Sự full, Nữ Quan Vận Sự chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top