Pháp Y Vương Phi

Chương 172: Hòa li đi! (1)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Pháp Y Vương Phi

Trên khuôn mặt bình tĩnh như nước kia cuối cùng cũng hiện lên ý cười mỉm nhưng rất nhanh sau đó liền biến mất. 

Nhiếp Cẩn Huyên thẳng thắn nói ra dự tính của mình, nhưng lời của nàng vừa dứt, Thuận Thừa Đế liền vô cùng sửng sốt, mà Ân Phượng Trạm đứng bên cạnh thì thất thố hơn một chút, cả người như bị đông cứng, sau đó qua một lúc mới quay đầu nhìn về phía này.

Cả phòng lặng ngắt như tờ. 

Tới một hồi lâu sau, Thuận Thừa Đế mới lấy lại tinh thần, hai mắt nhíu lại, ánh mắt dừng trên người Ân Phượng Trạm một chút rồi mới dời lên người Nhiếp Cạnh Huyên, nói: "Lão tứ gia, vừa rồi... vừa rồi ngươi nói cái gì? Ngươi nói lại lần nữa đi!"

"Nhi thần đã quyết định hòa li với Vương gia!"

Nếu Thuận Thừa Đế không nghe rõ thì Nhiếp Cẩn Huyên không ngại nói thẳng ra.

Dứt lời, Nhiếp Cẩn Huyên liền lấy phong thư hòa li luôn cất trên người ra.

"Hoàng thượng, xin thứ cho nhi thần bất hiếu. Nhưng chuyện này nhi thần đã suy nghĩ rất nhiều, cũng quyết tâm không chừa đường lui cho mình. Cho nên, vừa rồi Hoàng thượng hỏi nhi thần có phải cố ý lừa gạt, hay bao che cho Vương gia không, thì hiện tại nhi thần có thể khẳng khái trả lời ngài, nhi thần tuyệt đối không có! Những gì nhi thần nói đều là sự thật, việc thật!"

Đem tất cả suy nghĩ của mình nói ra một lần nữa, sau đó Nhiếp Cẩn Huyên liền cúi đầu hành lễ với Thuận Thừa Đế, rồi xoay người đối diện với Ân Phượng Trạm, đồng thời đưa thư hòa li cho Ân Phượng Trạm.

"Ân Phượng Trạm, đây là thư hòa li, ta đã viết tên của mình rồi! Hiện tại  ta đưa thư hòa li này cho ngươi, dưới sự chứng kiến của Hoàng thượng, tình nghĩa phu thê của ta và ngươi chấm dứt từ đây, từ nay về sau, không có bất cứ quan hệ nào khác."

Lúc này, vẻ mặt của Nhiếp Cẩn Huyên vẫn bình tĩnh như cũ, nhưng đáy mắt lại hiện lên cảm xúc khó tả. 

Còn Ân Phượng Trạm, sau khi nghe Nhiếp Cẩn Huyên nói xong, hai mắt liền trừng lớn, đầu tiên là đưa mắt nhìn bức thư hòa li trước mặt, sau đó đột nhiên ngẩng đầu đối diện với tầm mắt của Nhiếp Cẩn Huyên.

"Nhiếp Cẩn Huyên, ngươi có ý gì?"

 "Không có ý gì cả!"

"Không có ý gì thì tại sao phải hòa li?"

Ân Phượng Trạm cau chặt mày, thấp giọng truy hỏi. Sắc mặt âm trầm, khí thế cường hãn, đè ép khiến người khác cảm thấy có chút khó thở. 

Thấy hắn như thế, Nhiếp Cẩn Huyên không khỏi chớp mắt vài cái, sau đó lại ngước mắt lên: "Ân Phượng Trạm, vấn đề giữa ta và ngươi, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn ta nói ra ở chỗ này sao? Ngươi không thích ta, ta biết, ngươi có người trong lòng, ta cũng biết. Hiện tại ta đã cam tâm tình nguyện từ bỏ, ngươi còn muốn ta làm thế nào nữa?"

Vốn dĩ Nhiếp Cẩn Huyên muốn hai người chia tay trong hòa bình. Nhưng cuối cùng vẫn đi đến bước đường cùng này.

"Vì thế, thừa dịp này, tách ra đi, như vậy sẽ tốt cho cả hai! Hơn nữa, ta hy vọng tuy chúng ta không thể làm phu thê, nhưng sau này vẫn có thể trở thành bằng hữu."

Đè ép lại những ủy khuất, đau khổ, áp lực trong lòng mình, Nhiếp Cẩn Huyên tận lực bình tĩnh nói. Mà nghe lời này, vẻ mặt của Ân Phượng Trạm liền thay đổi, nhưng trong nhất thời lại không biết nên nói gì.

Bầu không khí quỷ dị tỏa ra bốn phía. 

Lúc này, nhìn màn đối thoại của hai người Nhiếp Cẩn Huyên và Ân Phượng Trạm, Thuận Thừa Đế có chút ngẩn người. Theo sau thấy cả hai người đều đứng im không nói, mới xen vào.

"À... Khụ, lão tứ gia, hôn nhân đại sự không phải là trò đùa. Ngươi thật sự suy nghĩ kĩ rồi?"

Hiện tại, Thuận Thừa Đế có hơi xấu hổ! Dù sao, lúc trước là do hắn nghi ngờ vết thương trên chân Ân Phượng Trạm nên mới di giá vào đây nghe Nhiếp Cẩn Huyên giải thích. Cuối cùng không ngờ tới kết quả lại biến thành thế này!

Thuận Thừa Đế thật sự không hiểu nổi tại sao mọi chuyện lại biến thành thế này, mà vừa nghe Thuận Thừa Đế hỏi, Nhiếp Cẩn Huyên lập tức xoay người, cúi đầu cung kính trả lời.

"Bẩm hoàng thượng, giống như ngài đã nói, hôn nhân đại sự không phải trò đùa, nhi thần há có thể lấy chuyện này ra đùa giỡn? Hơn nữa, hiện tại còn có Hoàng thượng ở đây, nếu nhi thần nói dối, chẳng phải là đang phạm tội khi quân sao?"

"Này... chuyện này..."

Hiếm khi Thuận Thừa Đế bị nói đến á khấu, không trả lời được.

Thấy vậy, Nhiếp Cẩn Huyên cũng không nhiều lời thêm, chỉ xoay người nói với Ân Phượng Trạm.

"Ân Phượng Trạm, mặc kệ trước đây giữa ta và ngươi xảy ra chuyện gì, hiện tại nếu đã hòa li thì hãy quên tất cả mọi chuyện trong quá khứ đi! Đương nhiên, nếu ngươi cảm thấy cách nói ngươi bị ta hưu phu, khiến ngươi không thoải mái, thì ngươi cũng có thể nói với bên ngoài là ngươi hưu ta! Còn về lý do, thì tùy ngươi, ta không quan tâm cái này!"

Nhiếp Cẩn Huyên không để bụng đến thanh danh của mình, đương nhiên, nàng cũng biết Ân Phượng Trạm tuyệt đối sẽ không làm ra loại sự tình đê tiện như vậy. Cho nên, vừa dứt lời, Nhiếp Cẩn Huyên liền gật đầu như tạm biệt Ân Phượng Trạm, sau đó xoay người.

"Nếu đã thế thì nhi thần... không, Cẩn Huyên đã giải thích hết tất cả mọi chuyện, nếu Hoàng thượng không còn gì phân phó thì Cẩn Huyên xin cáo lui trước, nếu có gì thất lễ, xin Hoàng thượng thứ tội!"

Dứt lời, Nhiếp Cẩn Huyên không đợi Thuận Thừa Đế cho phép, cứ thế nhún người hành lễ rồi đi thẳng ra ngoài.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Pháp Y Vương Phi, truyện Pháp Y Vương Phi, đọc truyện Pháp Y Vương Phi, Pháp Y Vương Phi full, Pháp Y Vương Phi chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top