Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Quan Môn
- Vô luận là đứng trên quan điểm quốc phòng mới hay vì mở rộng quyền nói chuyện của nước cộng hoà thì hàng không mẫu hạm đều là không thể không đóng.
Diệp Khai thấy mình nói một phen, cuối cùng đã trấn áp được những người này nên dịu giọng:
-Hải cương của chúng ta không chỉ là có mấy đảo đá ngầm san hô toàn phân chim mà còn là tài nguyên ngư nghiệp hải dương, cùng với quặng hiếm, dầu mỏ, là chỗ căn bản của một quốc gia hiện đạ. Dựa theo tốc độ phát triển hiện tại, hai mươi năm sau, trong thành thị, cơ hồ mỗi nhà đều có ô tô, có gia đình thậm chí có hai chiếc ô tô, số lượng khí đốt dự trữ của chúng ta bây giờ sao có thể đủ?
- Nhớ năm đó Nhật Bản phát động chiến tranh cũng chẳng phải vì mở rộng không gian sinh tồn sao? Cần chính là nguồn năng lượng cùng tài nguyên, hoặc là sức lao động giá rẻ.
- Tôi biết chư vị đều là cao thủ làm chính trị, nhưng nói làm kinh tế thì không được.
- Với tư cách một chính trị gia, ánh mắt cần rộng lớn nhưng không thể chạy xe không, một dự đoán sai lầm sẽ mang đến toàn bộ quốc gia dân tộc tai họa thật lớn.
- Hoặc là có người nói đến chuyện Mãn Thanh, nói là Lý Hồng Chương tiêu món tiền khổng lồ đóng cự hạm trọng pháo, lập Bắc Dương thủy sư, cuối cùng đã thua bởi hải quân Nhật Bổn có thực lực hơn một chút. Nhưng chuyện này cần xem hoàn cảnh ngay lúc đó, Quang Tự Hoàng Đế ăn một quả trứng gà, thái giám báo giá tiền là mươi lượng bạc, một vương triều đã triệt để mục nát, sao có thể đủ đánh đồng theo chúng ta?
- Một trăm năm trước, căn nguyên đại quốc quật khởi là tài nguyên, một trăm năm sau, căn nguyên đại quốc phục hưng vẫn là tài nguyên!
- Dưới cái bóng của vũ khí hạt nhân, đã chú định chỉ có thể dùng vũ khí thông thường làm chủ đạo trong chiến tranh.
- Để gìn giữ hải cương, bảo hộ tài nguyên hải dương nước cộng hoà, không thể không đóng hàng không mẫu hạm!
Kỳ thật những lời này đều rất đơn giản, chỉ là những người khác một khi thân cư địa vị cao sẽ cảm thấy hết thảy đều ở trong lòng bàn tay của mình, thời gian dần qua không có người dám đem những này nói với bọn họ.
Dân gian khó khăn còn rất nhiều], vì cái gì người thân cư địa vị cao nhìn không tới?
Giống như là lúc trước Thái Tổ khi còn tại thế đã cảm thán, một khi bị các loại nói dối cùng lừa gạt bao vây, chứng kiến cùng nghe được đều là không thực, đã vậy sao có được điều chỉnh đúng đắn?
Cho đến ngày nay cũng là như thế, lãnh đạo vừa ra khỏi cửa thì các nơi bắt đầu khẩn trương, các loại bố trí, các loại an bài, các loại lừa gạt như thiên la địa võng.
Đối với tình huống chân thật, có ít người không có năng lực để hiểu, có ít người có năng lực mà không muốn hiểu, có ít người có năng lực nhưng vì tổn hại ích lợi của mình nên không hiểu, chính thức người có năng lực lại vô tưthực được xưng tụng là phượng mao lân giác.
Diệp Khai không thể nghi ngờ là một người tỉnh táo, đã hiểu rõ khổ sở cơ sở, lại tinh tường đấu tranh tầng trên, bản thân cũng có thực lực rất cường đại, đứng trên lập trường của hắn thì hiểu hay không không có ý nghĩa lớn, chỉ là căn cứ lương tâm của mình, lại biết quyết sách của lãnh đạo là sai lầm, ảnh hưởng đến đại thế quốc vận mấy chục năm sau nên tự nhiên không thể mặc kệ, nhất định phải minh xác vạch ra.
- Kỳ thật tôi nói những điều này thật không có ý nghĩa gì.
Thấy mọi người đều trầm tư, Diệp Khai khoát tay nói:
- Quốc gia đại sự còn chưa tới phiên tôi đến quan tâm.
Sở dĩ nói như vậy cũng chỉ do thấy các ngươi không biết về tình huống cơ sở, có nhiều thứ lại không biết, có chút đáng thương các ngươi mà thôi. Nói những lời này, không duyên cớ đắc tội với người.
Sau khi nói xong, Diệp Khai khom người thi lễ với vị ủy viên và đại lão quân ủy kia:
- Vừa rồi có hơi quá đà, Diệp mỗ hiện tại trước mặt mọi người hướng hai vị bồi lễ.
- Hắc......
- Không có chuyện gì, đều là tranh cãi chính kiến, không coi là gì.
Hai vị kia ngược lại có chút xấu hổ, tuy trong lòng căm tức thái độ ban nãy của Diệp Khai, nhưng lúc này ở trước mặt mọi người, người ta cũng đã bồi lễ, huống hồ lại là vãn bối, chính mình còn chấp nhặt? Nói như vậy, cũng quá nhỏ nhen, vì vậy đều khoát tay ý bảo không có gì.
- Hiếu chiến tất vong, những lời này không sai, nhưng đằng sau còn có một câu, quên chiến tất nguy! Diệp Khai nói:
- Công nghiệp quân sự, nguồn năng lượng, chữa bệnh, nhà ở, giáo dục,…đều đồng dạng là căn bản quốc gia, vọng động không được. Nếu như chỉ bởi vì ham một chút lợi ích trước mắt mà bỏ quên, tương lai hối hận không cần trăm năm, mười năm hai mươi năm là có thể chứng kiến kết quả.
Diệp Khai nói những lời này tựa như tiên đoán, có khí phách, khiến ọi người sau khi nghe đều suy nghĩ, chẳng lẽ nói cháu trai lão Diệp gia thật sự lợi hại như vậy? Mọi chuyện đều có thể tiên cơ liệu địch hay sao?
Chuyện lúc trước phát sinh đủ để chứng minh Diệp Khai là nhân tài khó được, lúc này lại đang đại lực thôi động đại chiến lược hàng không mẫu hạm, quả thật làm cho người cảm thấy người tuổi trẻ này bất phàm.
- Ý kiến quân đội là gì?
Nghe xong một hồi, đồng chí Giang Thành hỏi.
Diệp Khai nói như vậy, trên thực tế mọi người đều coi trọng, tuy bây giờ nhìn lại chỉ là một quyết định mà thôi, nhưng theo như Diệp Khai nói rất có thể quyết định quốc vận hai mươi năm về sau.
Với tư cách cao tầng, các đại lão chắc chắn sẽ còn sống đến hai mươi năm sau nếu như không có gì bất trắc, tự nhiên hi vọng hai mươi năm sau, mọi người nhìn lại đoạn lịch sử này sẽ quyết sách của mình lúc đó anh minh, sáng tạo ra một đoạn lịch sử huy hoàng, ai cũng không muốn bị người chỉ vào cái mũi mắng, nói là lúc trước không biết phạm vào cái gì mà làm ra quyết định sai lầm ngu xuẩn cỡ nào.
Nhị lão gia tử nhìn phó thủ trưởng quân ủy Điền Văn Kiến, là ý nói lão Điền ngươi nói một chút a, ta làm chú dĩ nhiên không tiện tỏ thái độ ủng hộ cháu trai, nói như vậy sẽ quá khó coi.
Điền Văn Kiến nhìn Nhị lão gia tử, ho khan một tiếng, sau đó nói:
- Trên nguyên tắc, quân đội ủng hộ Tướng quân Diệp Khai về đại chiến lược bố trí hàng không mẫu hạm.
Ngừng một chút, hắn lại nói tiếp:
- Lấy chiến tranh vùng Vịnh làm thí dụ, chúng ta là có thể nhìn ra uy lực cực lớn của chiến trường hải không nhất thể hóa, đây đối với chúng ta mà nói, là một loại gợi ý, cũng là một loại thúc giục. Chúng ta đang tiến vào thời đại tin tức, công nghệ cao sẽ tỏa sáng trong chiến tranh, Iraq tan tác nhanh như vậy, cũng là bởi vì bọn họ chỉ có lục quân.
Cái gọi là hải không nhất thể hóa, kỳ thật là khái niệm chiến tranh của Mĩ quốc.
Quân Mỹ cho rằng, quân đội tương lai sẽ phân thành hai cực, quân chủng mặt đất [ lục quân và các binh chủng mặt đất khác] sẽ chuyển hướng phát triển trọng điểm sang chiến tranh tầm thấp, mục đích tác chiến là chống du kích và quân nổi loạn. Hải quân cùng không quân ngoại trừ tiếp tục yểm trợ quân chủng mặt đất thì bắt đầu tiến hành chiến tranh công nghệ cao. Nhờ vào sự phát triển của mạng và kỹ thuật không gian công nghệ cao nhất thể hóa quá trình chiến đấu, có thể trong thời gian ngắn bao trùm tiết điểm chiến tranh chủ yếu của đối phương, chế áp hoàn toàn hoặc đại bộ phận năng lực phản kích của đối phương, do đó nắm giữ quyền chủ động ở giai đoạn đầu của chiến tranh, đặt cơ sở cho thắng lợi của quân Mỹ.
Để thực hiện mục đích này, quân Mỹ phải có đủ hệ thống C4I an toàn tin cậy và năng lực đả kích mạnh mẽ theo chiều sâu.
Theo một số tư liệu mật, chiến tranh hải không nhất thể của Mĩ quốc chủ yếu dựa vào mấy hệ thống sau để phát huy uy lực: Dùng x-7b làm tàu mẹ hạch tâm giám thị không trung cùng hệ thống chống tên lửa đạn đạo có vận tốc vượt qua gấp năm lần vận tốc âm thanh, các tàu ngầm hạt nhân và tàu phản ứng nhanh toàn cầu, cùng hệ thống phòng ngự tên lửa đạn đạo nhiều tầng.
- Mĩ quốc muốn tác chiến tại tây Thái Bình Dương, ngoại trừ cần căn cứ quân sự hiện hữu ở tây Thái Bình Dương, còn lại phải nhờ vào hàng không mẫu hạm rồi. Vấn đề hiện tại là như thế nào bảo đảm những căn cứ cùng hàng không mẫu hạm có thể phát triển hỏa lực, hình thành áp chế hữu hiệu cùng đả kích đối với đối phương, lại có thể bảo đảm hành động phản chế của đối phương sẽ không uy hiếp được sinh tồn những căn cứ cùng hàng không mẫu hạm này.
- nếu như bởi vì hỏa lực đối phương hữu hiệu bao trùm vượt ra khỏi bán kính hữu hiệu của máy bay trên hàng không mẫu hạm thì thời gian triển khai hàng không mẫu hạm đặt ở địa phương nào, tự nhiên trở thành vấn đề đau đầu nhất của quân Mỹ.
- Hàng không mẫu hạm Mĩ quốc nếu như không thể tiến vào cự ly công kích thì sức chiến đấu sẽ không có biện pháp phát huy.
Nếu như tiến vào trong vòng hỏa lực đả kích của đối thủ thì như thế nào có thể bảo đảm sau khi tập kích toàn thân trở ra?
- Nếu như đả kích thành công, mình cũng bị đánh chìm, tối thiểu coi như là đồng quy vu tận, xem như không thắng không thua, nếu như vẫn chưa hoàn thành chiến đấu đã bị đánh chìm, tự nhiên là chết không nhắm mắt.
- Cho nên phán đoán của chúng ta là, đối phó với cường quốc không cần hàng không mẫu hạm cũng có thể cam đoan quyền lợi trên biển, chỉ cần hiện hữu tàu ngầm hạt nhân với tư cách vũ khí uy hiếp hàng không mẫu hạm là được rồi.
- Nhưng đối phó với các nước nhỏ thì phải dùng vũ khí thông thường, nhất định phải có hai hàng không mẫu hạm thay phiên chấp hành nhiệm vụ.
- Theo tài chính nhìn lại, nếu như chúng ta tự đóng hàng không mẫu hạm thì tốn hao ít hơn nhiều nếu so với Âu Mỹ, dù sao bọn họ từ nhân công đến vật liệu, còn có nghiên cứu phát minh cũng cao hơn rất nhiều, chúng ta không cần nhiều như vậy, có một phần tư đầu nhập đoán chừng là đủ rồi.
- Đương nhiên, nếu như sau này tài chính giàu có thì nên đóng bốn hàng không mẫu hạm vẫn tương đối phù hợp, lợi ích viễn dương của chúng ta cũng là có thể đạt được trình độ bảo đảm nhất định.
Đang khi nói chuyện, bỗng nhiên cửa bị đẩy ra.
- Nghe nói, cháu của tôi lại gây chuyện rồi hả?
Diệp lão gia tử xuất hiện tại cửa lớn, khí độ ung dung mà hỏi!.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Quan Môn, truyện Quan Môn, đọc truyện Quan Môn, Quan Môn full, Quan Môn chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!