Quan Môn

Chương 935: Hiện tượng không bình thường


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Quan Môn

- Cái gì?

Mọi người nghe xong tất cả đều ngạc nhiên.

Hội nghị thường ủy, mỗi người một phiếu, không phân biệt lớn nhỏ, dù là bí thư thành ủy có dư được một quyền phủ quyết, cũng không thể chuyên dùng, nếu không sẽ bị người chê cười là không cách nào khống chế cục diện, đồng thời sẽ bị người cho rằng lộng quyền độc hành, cho nên ở tình huống bình thường, quyền phủ quyết của bí thư thành ủy chẳng khác gì đạn hạt nhân, chỉ dùng uy hiếp mà rất ít sử dụng.

Hiện tại Diệp Khai bất quá chỉ là quyền bí thư thành ủy mà thôi, cũng không phải bí thư thành ủy chính thức, quyền lực của hắn trong cảm nhận của mọi người đã yếu đi vài phần.

Hiện tại Diệp Khai còn dám nói một mình có ba phiếu, thật sự làm người cảm thấy vớ vẩn tuyệt luân.

- Diệp chủ tịch, anh đang nói đùa à?

Lý Văn Hải lập tức biểu thị phản đối, hắn nhíu mày nói:

- Hội nghị thường ủy mỗi người một phiếu, từ lúc nào lại thành một người ba phiếu rồi đây?

- Đúng vậy, Diệp chủ tịch cho dù muốn nhảy lên hào khí cũng không cần phải nói như vậy đi!

Trương Thiếu Kiệt âm dương quái khí nói.

Lúc này bên phía bọn họ hoàn toàn chiếm cứ ưu thế, tự nhiên là khí diễm khoa trương, không xem lời của Diệp Khai vào trong mắt.

Bất kể như thế nào Diệp Khai chỉ là một người trẻ tuổi, sau khi thế lực bản thổ như bọn họ tụ tập quả thật có thể phát sinh lực lượng khá lớn, đem Diệp Khai gắt gao ngăn chặn.

Chỉ cần trạng thái này có thể duy trì một thời gian thì Diệp Khai hoàn toàn mất hết uy tín, như vậy những ủy viên thành ủy khác ủng hộ hắn hiện tại cũng sẽ cảm thấy không thành công mà vứt bỏ hắn.

Nói như vậy Diệp Khai chỉ cô đơn một mình, dĩ nhiên phải xám xịt rời khỏi thành phố Đông Sơn.

- Ai nói tôi đang nói đùa đây?

Diệp Khai sầm mặt, ai cũng cảm nhận được sát khí trên người hắn, rất hiển nhiên hiện tại Diệp chủ tịch đang vô cùng tức giận.

- Ách?

Mọi người sững sờ, không biết lời này của Diệp Khai là có ý gì.

- Là phó bí thư thành ủy Đông Sơn, quyền chủ tịch thành phố, chức vị của tôi là chân thật rành rành, nhưng chư vị đừng có quên, tôi nhận ủy thác của Tỉnh ủy, kiêm quyền bí thư thành ủy, đây là phiếu thứ hai của tôi!

Diệp Khai không chút khách khí vạch rõ:

- Đồng thời, trong những ủy viên thành ủy, chức vụ phó chủ tịch thường vụ thành phố hiện tại đang khuyết chức, chức vụ này cũng đã do tôi quản lý, đây chính là phiếu thứ ba của tôi! Cho nên nói, tôi nhấc tay không chỉ đại biểu chức vị quyền chủ tịch thành phố, mà còn đại biểu quyền bí thư thành ủy, quyền phó chủ tịch thường vụ thành phố, ba thân phận, nói cách khác chính là ba phiếu!

Diệp Khai nói xong, cầm bút máy trong tay ném mạnh lên bàn phát ra tiếng va đập thanh thúy.

Lý Văn Hải há to miệng, không nghĩ tới Diệp Khai lại vô sỉ như vậy, có thể dám nói một mình hắn đại diện ba phiếu ủy viên thành ủy, đây quả thật là cưỡng từ đoạt lý, bịa đặt, hành vi vô lại lẫn lộn chân tướng sự thật!

Thế nhưng cho dù hắn há hốc mồm nhưng cũng biết rõ chuyện này không thể nói gì được, cũng không thể cãi được minh xác.

Tình thế mạnh mẽ, một người có thể đại diện ba phiếu, huống chi đây chính là trường hợp lập lờ nước đôi, nói sao cũng được, anh bảo đi tìm ai chủ trì công đạo?

Diệp Khai rõ ràng là do Tỉnh ủy phái xuống chỉnh đốn trật tự thành phố Đông Sơn, chẳng lẽ Tỉnh ủy sẽ cho rằng một mình hắn không thể đại diện cho ba phiếu hay sao? Suy nghĩ lại là chuyện không thể nào.

Ít nhất ở bên chỗ bí thư Nhạc Sơn tuyệt đối sẽ ủng hộ cách nói của Diệp Khai.

Dù sao ở bất kỳ góc độ nào nhìn lại, cách nói hắn có ba phiếu cũng có lý do chính đáng, dù sao người ta đích thật là đang đảm nhiệm ba chức vụ, đều là chức quyền của ủy viên thành ủy.

Tất cả mọi người không ai nói được gì, chỉ khổ cho người phụ trách ghi chép như thư ký trưởng thành ủy Trương Trùng, hắn cầm bút, nhưng có chút khó xử, không biết nên ghi chép như thế nào.

Chẳng lẽ thật sự muốn ghi chép vào, năm nào tháng nào ngày nào, thành phố Đông Sơn tổ chức hội nghị thường ủy, quyền chủ tịch thành phố Diệp Khai một người đại diện ba phiếu ủy viên, một lần hành động áp đảo đám người phó bí thư thành ủy Lý Văn Hải, chuyển bại thành thắng sao?

Suy nghĩ tới chuyện này, trong nội tâm Trương Trùng thật biệt khuất, trong miệng cảm thấy đắng chát.

Nói tóm lại, lần này đám người Lý Văn Hải liên hợp lập kế hoạch lật đổ Diệp Khai, toàn tuyến thất bại!

Diệp Khai hô một tiếng tan họp, nhóm ủy viên thường ủy đi ra khỏi phòng, biểu hiện trên mặt hoàn toàn khác nhau.

- Lão Hà, bình thường không nghe anh lên tiếng, thời điểm mấu chốt lại đứng ra ủng hộ Diệp chủ tịch, bên trong có phải có nguyên nhân gì hay không?

Trưởng ban tổ chức Lâm Kế Văn nhìn bộ trưởng tuyên truyền Hà Mộc Dương, thấp giọng hỏi.

- Tôi chỉ xem việc không nhìn người!

Gương mặt Hà Mộc Dương không chút biểu tình tỏ vẻ:

- Hiện tại thành phố Đông Sơn nên cầu ổn định là chủ yếu, ban lãnh đạo huyện Phương Thạch vốn không có vấn đề gì, không cần phải phái một tổ công tác xuống làm gì. Nếu thật sự làm như vậy, sẽ khiến lòng người bàng hoàng, bất lợi khai triển công tác!

Tư lệnh quân phân khu Quách Toàn Nghĩa bước nhanh qua người bọn họ, trong lỗ tai chợt nghe được lời nói của Hà Mộc Dương, không khỏi thầm hừ một tiếng, Hà Mộc Dương nói chuyện nghe thật êm tai, nếu không quan hệ tới lợi ích, tính tình Hà Mộc Dương tinh ranh như vậy, làm sao lại chịu dựa dẫm ủng hộ Diệp Khai?

Với tư cách tư lệnh quân phân khu, Quách Toàn Nghĩa tuy cũng là ủy viên thành ủy, nhưng rất ít tham dự tới những sự vụ chính giới địa phương kiểu này, bởi vậy xưa nay hắn vẫn luôn bỏ quyền, nhưng hôm nay ở thời điểm mấu chốt lại biến thành điểm trọng yếu cho các thế lực tranh đoạt dựa dẫm.

Ý nghĩ của Quách Toàn Nghĩa vô cùng đơn giản, lời đề nghị của ai có lợi đối với mình thì mình ủng hộ ai.

Nhưng lần này hắn đột nhiên tỏ thái độ là vì có nguyên nhân.

Sắc mặt nhóm người Lý Văn Hải cực kỳ lúng túng, khi hắn đi ra ngoài cũng vô cùng tối tăm.

Lần này Lý Văn Hải cùng Trương Thiếu Kiệt liên thủ, kéo thêm bí thư Đoạn Phi bên Ban kỷ luật thanh tra, bí thư Ủy ban tư pháp Triệu Thế Lễ, cộng thêm thư ký trưởng thành ủy Trương Trùng, nguyên nghĩ có năm phiếu đã vượt qua nửa nhân số, có thể vững vàng ngăn chặn Diệp Khai, ai nghĩ tới một mình Diệp Khai đại diện ba phiếu lập tức làm ý đồ của bọn hắn thất bại, bụng đầy ấm ức.

Sau khi về tới văn phòng, Lý Văn Hải càng nghĩ càng phiền muộn, gọi điện thoại cho mấy người kia.

Qua một lúc năm người đi tới một trà lâu cách thành ủy không xa, tìm một phòng khá lớn đi vào ngồi xuống, bàn luận chuyện đã xảy ra hôm nay.

- Thật quá đáng, làm như vậy thật khi dễ người rồi, một người sao có thể đại diện cho ba phiếu?

Trương Thiếu Kiệt là người đầu tiên biểu lộ vẻ bất mãn.

- Chuyện này thật khó mà nói!

Đoạn Phi vốn không muốn tham dự vào cuộc đấu tranh giữa bọn họ, công tác của Ban kỷ luật thanh tra đã vượt ngoài những công tác tại địa phương, nếu không phải bản thân hắn có bím tóc bị Trương Thiếu Kiệt nắm trong tay, hắn cũng sẽ không đáp ứng theo chân bọn họ liên hợp, lúc này mở miệng khá công bằng:

- Theo chức vị của Diệp Khai mà xem, cách nói hắn có ba phiếu vẫn nói được thông suốt.

- Có nói được thông suốt hay không, mấu chốt là do bên trên nhìn như thế nào.

Triệu Thế Lễ tỏ vẻ:

- Thượng cấp lãnh đạo cho rằng hợp tình hợp lý, đó chính là đúng, thượng cấp lãnh đạo cảm thấy không thích hợp, đó chính là sai. Cho nên tôi cảm thấy chuyện này nên phản ánh với thượng cấp một chút, dù sao Diệp chủ tịch làm như vậy luôn cho người cảm giác có chút chuyên quyền rồi.

Mọi người nhao nhao gật đầu, bọn họ đều cảm thấy cách làm của Diệp Khai quả thật không thỏa đáng, tạo thành việc có số phiếu tập trung trong hội nghị thường ủy, muốn thay đổi trạng thái bất lợi hiện tại, chỉ có thể báo cáo lên trên, để cấp trên nhanh chóng phái xuống một vị bí thư thành ủy tới Đông Sơn chủ trì đại cục.

Chỉ có như thế mới có thể thay đổi tràng diện độc đại của Diệp Khai tại Đông Sơn.

Về phần nói bí thư thành ủy rốt cục sẽ là ai, là người phương nào, vậy thì không sao cả, dù sao tới lúc đó mọi người còn phải tranh giành thêm một trận, biết rõ cách hình thành cách cục mới.

Dù sao hiện tại trong nội tâm mọi người đều chỉ có một ý nghĩ, chỉ cần đừng làm cho Diệp Khai biến hội nghị thường ủy thành một tay che trời, đổi lại ai đảm đương bí thư thành ủy mọi người đều có thể tiếp nhận.

Chỉ là mọi người cảm thấy có chút giật mình, không nghĩ tới Diệp Khai chỉ là một tiểu tử trẻ tuổi như vậy, mới tới Đông Sơn chưa được bao ngày thời gian đã đem toàn bộ Đông Sơn biến thành gà bay chó chạy, bức đi một chủ tịch thành phố, bắt xuống một ủy viên thành ủy, phó chủ tịch thường vụ thành phố, đồng thời còn đem những ủy viên thành ủy còn lại khiến cho họ mất đi giá trị tồn tại.

Chuyện này nếu nói ra ngoài đoán chừng sẽ không có người nào chịu tin tưởng, nhưng nó lại xảy ra, không thể không nói thật khiến người ngạc nhiên.

- Về sự tình hôm nay…

Lý Văn Hải nhìn nhìn mọi người, sau đó mới lên tiếng:

- Tôi cảm thấy phải báo cáo lên lãnh đạo, đồng chí Diệp Khai làm như vậy tuy trong lời cưỡng từ đoạt lý kia có căn cứ, tựa hồ cũng nói được thông, nhưng tôi cho rằng làm như vậy là không thỏa đáng, không phù hợp với chế độ tập trung dân chủ!

- Lý bí thư nói đúng, tôi cũng cảm thấy được loại tình huống này không dễ dàng bỏ qua được!

Trương Thiếu Kiệt lập tức tỏ thái độ:

- Tôi cũng sẽ hướng thượng cấp lãnh đạo phản ứng hiện tượng không bình thường này tại Đông Sơn!

Lý Văn Hải tổng hợp xong ý kiến của mọi người sau đó nói ra:

- Người trẻ tuổi mạnh mẽ mười phần, nhưng khuyết điểm cũng rất nhiều, chúng ta không thể bởi vì đồng chí Diệp Khai trẻ tuổi mà mặc cho hắn tùy ý làm việc, điều này bất lợi với việc phát triển của hắn. Vì cục diện phát triển của Đông Sơn, cũng vì tiền đồ đồng chí Diệp Khai, tôi cảm thấy được phải hướng thượng cấp lãnh đạo nói rõ việc này!

Triệu Thế Lễ lập tức đồng ý:

- Chúng ta cũng không phải cáo trạng, việc này xem như trợ giúp giữa đồng chí mà thôi. Dù sao chứng kiến đồng chí bên cạnh xảy ra vấn đề, có dấu hiệu không tốt, chúng ta cho rằng nhìn không thấy thì không thích hợp. Răn trước ngừa sau, trị bệnh cứu người thôi!

- Nếu như mọi người đều đã đồng ý làm như vậy, thì quyết định như thế đi!

Lý Văn Hải thấy không còn ai có ý kiến liền định ra việc này.

Trên thực tế hắn không tiếp tục tranh cãi trong hội nghị thường ủy cũng cân nhắc tới loại tình huống như vậy, nếu như lúc ấy hắn đẩy ngược việc Diệp Khai đại biểu ba phiếu thì hắn sẽ không còn lý do khiếu nại lên cấp trên.

Lý Văn Hải từng tính toán quá nhiều người, tự nhiên sẽ không đơn giản buông tha cơ hội lợi dụng chuyện này!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Quan Môn, truyện Quan Môn, đọc truyện Quan Môn, Quan Môn full, Quan Môn chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top