Quyền Thần

Chương 597: Hiệp ước đồng minh


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Quyền Thần

Hàn Mạc nhíu mày. Kim Lan Hoa và tiểu nhị đang cầm khay đồng trong tay bất ngờ thấy Thiếu chủ nhân tự tát mặt mình, vô cùng hoảng sợ.

Cũng may Kim Lan Hoa vốn là chủ nhân ngoài mặt của Lưu Phương Các, ngày thường tiếp khách, trải qua bao gió sương phong trần. Nàng vốn giỏi nhất là đoán ý tứ người khác qua lời nói và sắc mặt. Nàng hiểu rõ trong tình huống hiện tại tốt nhất không nên ở lại, liền quay đầu, đánh mắt nhìn tiểu nhị, nhanh chân bước đi, thuận tay đóng cửa phòng lại.

Hàn Mạc thở dài, thoáng trầm ngâm, rồi quay lại ngồi xuống.

Lục Tông Hiên nghiêm nghị, không còn cười như trước. Gã đến trước mặt Hàn Mạc, thấp giọng nói:

-Tiểu Hàn đại nhân, Lục Tông Hiên ta không gạt ngươi. Chuyện tối nay vốn là gia phụ dặn dò. Mục đích rất đơn giản, gia phụ không muốn Lục gia chúng ta có chút nào dính líu quan hệ với Hàn gia. Ngươi có ân nghĩa, chúng ta tốt nhất càng sớm càng tốt thanh toán mối ân tình này, có thể chấm dứt mối quan hệ giữa hai nhà!

Lúc này, Hàn Mạc mới tươi cười:

-Lục công tử, lẽ ra ngươi nên như thế này ngay từ đầu. Giờ ngươi nói như vậy, ta chẳng những không thấy ngại mà còn cảm thấy đây mới thực sự là lời nói từ tâm can ngươi.

-Tiểu Hàn đại nhân chê cười rồi!

Lục Tông Hiên thở dài, ngồi xuống bên cạnh Hàn Mạc:

-Đại nhân cũng nên biết, gia phụ ở nha môn không giống như người thường. Ngày thường tưởng như không có ai để mắt tới cửa nha môn, nhưng bản thân chúng ta hiểu rất rõ có bao nhiêu ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào nơi này, lại càng không biết được có bao nhiêu người muốn thay thế vị trí đó.

Nói tới đây, Lục Tông Hiên chắp tay giơ lên, nói:

-Nhờ long ân của Thánh thượng, gia phụ được người tín nhiệm, chiếu cố cho. Gia phụ sáu năm nay không dám có chút lòng tham nào. Lục gia chúng ta luôn tận trung với Thánh thượng, không bao giờ dám tắc trách.

Hàn Mạc khẽ gật đầu, lời của Lục Tông Hiên lúc này mới thực là lời thật tâm.

Lục Tông Hiên nhìn Hàn Mạc, thấp giọng nói:

-Thật ra Tiểu Hàn đại nhân cũng biết, Thánh thượng lúc nào cũng để mắt đến gia phụ. Những năm gần đây, gia phụ luôn cẩn thận làm việc, không dám sai sót chút nào, cũng không dám tiếp xúc nhiều cùng các quan viên khác. Nếu như bị Thánh thượng biết được gia phụ quảng giao ở kinh thành này, hoàn toàn không phải chuyện gì tốt đẹp với Lục gia chúng ta.

Nói tới đây, gã cười khổ nói:

-Tiểu Hàn đại nhân, những năm gần đây, Lục gia ta đã đắc tội với không ít người. Nếu cứ như vậy, chỉ sợ Lục gia chúng ta sẽ…

Gã không nói tiếp, chỉ lắc đầu cười khổ, vẻ mặt vô cùng bất đắc dĩ.

-Đâm lao phải theo lao!

Hàn Mạc nhẹ nhàng thốt ra năm chữ.

Lục Tông Hiên gật đầu nói:

-Đúng là như thế.

Gã nói tiếp:

-Hai ngày trước quý phu nhân mời vợ chồng Tông Hiên tới phủ dự tiệc. Nói thật ra, ta vốn có quan hệ rất tốt với bọn Diêu Tĩnh. Lúc đó, mọi người đều đến phủ đại nhân dự yến. Đây vốn là chuyện cầu còn không được, ta rất vui mừng, có điều, thân bất do kỷ. Để tránh bị người đàm tiếu, Tông Hiên chỉ có thể viện cớ không dự tiệc mà thôi. Cho dù là tối nay, ta cũng chỉ dám mời Tiểu Hàn đại nhân tới đây gặp mặt, không muốn cho người khác biết. Cho dù là Diêu Tĩnh Diêu huynh đệ ta cũng phải giấu, giờ nghĩ lại, thật sự là vô cùng hổ thẹn!

Hàn Mạc lắc đầu cười, nói:

-Lục công tử nói vậy ta không đồng ý. Trên thực tế, Hàn Mạc vẫn cho rằng, nếu là cái dũng của kẻ thất phu, chỉ ba bước đã vung đao, tuy rằng nhìn thì có vẻ uy phong, nhưng một khi làm hỏn đại sự, thì cái dũng của kẻ thất phu chỉ là thứ ngu xuẩn mà thôi. Ta vẫn cho rằng, nằm gai nếm mật, có thể nhẫn nại mà người thường không làm nổi, mới thật sự là anh hùng. Thật ra Hàn Mạc thực tâm khâm phục lệnh tôn Lục đề đốc!

Lục Tông Hiên cười khổ, nói:

-Tiểu Hàn đại nhân nói đùa rồi.

Hàn Mạc nhìn Lục Tông Hiên, thản nhiên cười, nói:

-Lục công tử mời ta đến tận đây, chẳng lẽ chỉ là muốn cảm tạ ta thôi. Có điều, ngay từ đầu Hàn Mạc đã nói rồi, chuyện ta làm không phải là vì muốn giúp ai, chỉ đơn giản là vì ta thích mà thôi. Mọi chuyện ta làm đều là theo ý mình mà thôi.

Dừng một chút, hắn nói tiếp:

-Cho nên ngươi cũng không cần nghĩ nhiều, lại càng không cần cảm ơn ta.

Lục Tông Hiên dường như định nói gì đó, nhưng rồi lại không nói ra.

Hàn Mạc đứng dậy, mỉm cười nói:

-Ngày hôm nay cũng mệt rồi. Lục công tử chắc hẳn còn rất nhiều việc, ta không quấy rầy nữa!

Hắn không nói nhiều nữa, đi ra cửa.

Lục Tông Hiên nhìn bóng lưng Hàn Mạc rời đi, thoáng suy nghĩ gì đó, rồi khẽ lắc đầu.

Chuyện ẩu đả bên bờ sông Lưu Tinh đã trở thành chuyện bàn tán của mọi người nhiều ngày liền.

Hàn Mạc vốn tưởng rằng nếu biết hắn gây chuyện ầm ĩ ở sông Lưu Tinh, Hàn Huyền Xương nhất định sẽ trách phạt, nhưng cuối cùng Hàn Huyền Xương chỉ nói một câu "Hồ đồ", cũng không trách mắng gì nhiều.

Chuyện đáng chú ý nhất trong triều lúc này vẫn là phản ứng từ phía Khánh Quốc.

Mười ngày đã qua, Khánh Quốc cuối cùng đã cử một đoàn sứ thần sang. Thứ bọn họ mang đến dĩ nhiên là thái độ mong muốn hoà thân của Khánh Quốc.

Giống như đại đa số người đã suy đoán, người Khánh Quốc rất thành ý với người Yến Quốc. Bọn họ cũng rất cao hứng, luôn tích cực đi lại trong kinh thành.

Liên minh với Yến Quốc vốn hợp với quyền lợi của Khánh Quốc, hơn nữa, Yến Quốc lại chủ động thể hiện thành ý lớn như vậy, khiến hậu đảng ở kinh thành không có lý do nào nữa để phản đối hai nước kết minh.

Tuy rằng hậu đảng vẫn nhúng tay vào chuyện hoà thân, nhưng dù sao Khánh Quốc vẫn thể hiện thành ý sâu đậm với Yến Quốc. Lần này, đoàn sứ thần thứ hai của Khánh Quốc mang theo quốc thư, bên trong ghi lại toàn bộ thành ý của Khánh Quốc.

Rất nhiều năm về trước, đôi bên đã từng kết minh, cho nên lần này hai nước kết minh hoàn toàn không phải chuyện xa lạ gì.

Bên Yến Quốc do Hộ bộ Hàn Huyền Đạo dẫn đầu, bắt đầu tiến hành bàn bạc với Tây Hà vương gia, đại diện cho sứ đoàn Khánh Quốc.

Hai người kia đều là những người kiên quyết ủng hộ liên minh Yến Khánh, cho nên dù có mâu thuẫn ở một vài điểm, nhưng đôi bên bàn thảo công việc có thể nói là cực kỳ thuận lợi.

Trải qua năm ngày bàn bạc, cuối cùng đi đến hiệp nghị, bên Khánh Quốc tặng cho Yến Quốc năm vạn lượng hoàng kim, một triệu hai nén bạc, hai trăm ngàn miếng vải tơ tằm. Bên cạnh đó, Khánh Quốc phải giao tám mỏ đồng lớn ở gần Ngô quận cho Yến Quốc khai thác trong thời hạn mười năm. Nói chung là, tình hình ở Khánh Quốc hiện tại do Thương Chung Ly đứng ra sắp xếp, so với lợi ích thực tế của Yến Quốc với lần kết minh rất nhiều năm trước thì Khánh Quốc phải bỏ ra không ít.

Hành động đầu tiên của Yến Quốc dĩ nhiên là nhanh chóng đưa Sương công chúa sang Khánh Quốc kết thân với thái tử Khánh Quốc. Hơn nữa, bên Khánh Quốc cũng đã cam kết, sau khi kết thân, việc đầu tiên bọn họ làm là phong Sương công chúa làm thái tử phi của Khánh Quốc.

Mục đích cuối cùng của hai bên khi kết minh chính là Yến Quốc đảm bảo sẽ giữ vững hậu phương Khánh Quốc được an toàn, Yến Quốc cam kết không có bất cứ hành động nào liên mình về mặt quân sự với Nguỵ Quốc. Khi chiến tranh xảy ra, Yến Quốc cũng không được tiếp xúc về mặt chính trị với Nguỵ Quốc.

Ngoài ra, bên Khánh Quốc còn muốn yêu cầu, một khi quận Nam Dương của Khánh Quốc bị quân Nguỵ vây hãm, bên Yến Quốc sẽ phải điều động binh lực đến đó và bày trận ở quận Lâm Dương của Yến Quốc. Chuyện lần này thực sự Khánh Quốc đã đưa ra được biện pháp hữu hiệu kìm chế Nguỵ Quốc.

Bên Yến Quốc dĩ nhiên không muốn xuất binh. Ngay từ đầu, hai bên đã bất đồng về điều khoản kiềm chế Nguỵ Quốc này, sau bên Khánh Quốc lại giao thêm cho Yến Quốc hai mỏ bạc, mới đi đến hiệp định đồng minh cuối cùng.

Ngày mồng tám tháng bảy năm thứ chín theo Yến lịch, đôi bên chính thức trình lên quốc thư ở Hồng Lư Tự, chính thức tuyên bố Yến Khánh kết làm đồng minh.

Tin tức truyền đi khắp thiên hạ, ngoài những người muốn lợi dụng chiến tranh để thăng quan tiến chức ra, toàn bộ già trẻ lớn bé Yến Quốc đều rất hài lòng với kết quả này. Ít ra đối với người dân mà nói, chỉ cần không phải tham gia trận chiến này đã là chuyện rất đáng ăn mừng rồi.

Chính vì thế trong dân gian lại bắt đầu bàn tán, đương kim Thánh thượng vì muốn tránh chiến tranh, mới thà đem công chúa điện hạ gả cho thái tử Khánh Quốc. Quả thực là một quân vương nhân từ nhất mực.

Tuy nhiên chuyện này có rất nhiều người lại nghĩ khác.

Quyền chủ động vốn nằm trong tay Yến Quốc, Hoàng đế lại đưa công chúa đi hoà thân. Trong mắt không ít người, bọn họ đều cho rằng đây là một quyết định nhu nhược. Nhưng tin tức truyền đi trong dân gian, phần lớn đều khen Hoàng đế anh minh, kết quả này có lẽ nhiều người cũng không ngờ tới được.

Sau khi sứ đoàn Khánh Quốc trình thư lên, Tây Hà vương gia dẫn người hồi kinh, chỉ để lại phó sứ Khánh Quốc Vân Thương Lan và mười tên hổ dũng.

Ý tứ bên Khánh Quốc vốn là định để Vân Thương Lan và mười tên hổ dũng này hộ tống sứ đoàn cầu thân của Yến Quốc, đưa Sương công chúa tới Khánh Quốc an toàn. Đề nghị này của bọn họ dĩ nhiên bên Yến Quốc không hề từ chối.

Thật ra Vân Thương Lan ở lại cũng vì bên Khánh Quốc muốn Yến Quốc thấy được việc hoà thân không cần kéo dài, tốt nhất nhanh chóng một chút đưa sứ đoàn tới Khánh Quốc, Sương công chúa sớm một ngày đến Khánh kinh, liên minh của đôi bên mới thực sự hiệu nghiệm.

Hoàng đế bệ hạ cũng hạ chỉ, Hồng Lư Tự và Lễ bộ cùng chuẩn bị sang sứ. Yến Quốc là nước lớn, lần đi sứ này còn là đưa công chúa đi hoà thân, dĩ nhiên phải phô trương thanh thế rầm rộ.

Hơn nữa, trong cung đã tuyển chọn ra hai mươi thái giám và hai mươi cung nữ. Bốn mươi người này được chọn làm người hầu cho Sương công chúa, đưa của hồi môn đến Khánh Quốc. Nói cách khác, bốn mươi người này ngày sau chính là tay chân của công chúa tại Khánh Quốc.

Mọi chuyện liên quan đến sứ đoàn lo việc hoà thân trong kinh thành, Hàn Mạc dĩ nhiên biết rất rõ.

Sau đêm mưa ngày ấy gặp mặt Tú công chúa, hai người cũng không gặp lại. Nhưng Hàn Mạc vẫn nhớ kỹ lời nói kỳ lạ của Tú công chúa lúc đó, hắn cảm giác dường như Tú công chúa có tính toán gì đó, nhưng lại không dám chắc. Bạn đang đọc truyện được copy tại

Hiện giờ Tú công chúa sắp sang nước khác, Hàn Mạc rất chán nản.

Tuy nhiên, sau vụ ẩu đả hôm ấy ở Lưu Phương Các chưa được mười ngày, hắn nghe được một tin, Kim Tiễn phường bên bờ sông Lưu Tinh một đêm nọ đột nhiên bốc cháy.

Vụ cháy rất lớn, hơn nữa lại bị đốt ở nhiều nơi. Khi mọi người đến nơi, Kim Tiễn phương đã bị thiêu trụi, chẳng còn sót lại chút gì, thậm chí hai nhà lâu tử bên cạnh cũng bị tai bay vạ gió theo.

Nghe nói người trong Kim Tiễn phương đang ngủ say không kịp chạy, bị thiêu sống trong biển lửa. Sau lại nghe nói nha sai phủ Yến kinh kiểm tra đám cháy, phát hiện bốn thi thể cháy đen, tất cả đều là ca nữ của Kim Tiễn phường.

Hàn Mạc nghe tin liền hiểu ngay được, người động thủ không phải ai khác, chắc chắn cả mười phần đều là Tiêu đại thiếu gia oán hận Kim Tiễn phường mà ra.

Tiêu đại thiếu gia này ra tay thật mạnh. Chuyện ngày ấy qua đi, Hàn Mạc vốn không để tâm, không ngờ gã lại hoả thiêu Kim Tiễn phường.

Chưa kể, chắc chắn chẳng có bao nhiêu người nghĩ rằng Tiêu Minh Đường gây ra hoả hoạn. Dù sao đêm đó Hàn Mạc châm ngòi ly gián nhưng không có ai biết. Cho nên chuyện Tiêu Minh Đường làm chắc chắn chẳng có mấy ai hiểu rõ.

Nha phủ Yến kinh điều tra nguyên nhân hoả hoạn, cuối cùng cũng chỉ kết luận bên trong Kim Tiễn phường tự phát hoả, không tiếp tục điều tra thêm.

Thật ra Hàn Mạc vẫn phái thành viên hắc ám của Tây Hoa Thính đến, cẩn thận theo dõi mấy thành viên trọng yếu trốn được khỏi vụ hoả hoạn của Kim Tiễn Phường như Kim Tiếu Phật, Dương Lão Lục. Những người này đều bị hắn cử người theo dõi sát sao.

Ngoài ra, hắn cũng cử người đến ngầm giám sát ở Đức vương phủ, luôn chú ý từng hành động của Hoa Khánh phu nhân.

Kim Tiễn Phường bị lửa thiêu rụi, ngoài người của Kim Tiễn Phường, người phẫn nộ nhất dĩ nhiên chính là Hàn Tân, Hàn lão tam nhà ta. Trước đó, hắn thường xuyên đến Kim Tiễn Phường, thường xuyên có thể gặp mặt Hoa Khánh phu nhân, thậm chí thi thoảng còn nói được chút chuyện. Với hắn mà nói, vậy là đã hạnh phúc lắm rồi. Bây giờ Kim Tiễn Phường bị đốt, hắn không còn nơi đến, sẽ không còn cơ hội gặp mặt Hoa Khánh phu nhân nữa.

Hắn vừa phẫn nộ, lại vừa không biết làm thế nào, nhưng chẳng lẽ lại chạy đến Đức vương phủ tìm Hoa Khánh phu nhân sao?

Cho nên sau khi Kim Tiễn Phường bị đốt nhiều ngày, hắn chỉ còn biết ngoan ngoãn ở trong phủ mà ngây ngốc, chẳng để ý đến ai.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Quyền Thần, truyện Quyền Thần, đọc truyện Quyền Thần, Quyền Thần full, Quyền Thần chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top