Sát Thủ Tại Dị Giới (Cuốn 2): Trỗi Dậy

Chương 192: C192: Chân Chính Ác Ma


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Sát Thủ Tại Dị Giới (Cuốn 2): Trỗi Dậy

Bí cảnh khai mở cùng một với năng lượng Yami bộc phát, những chấn động do nó gây ra được mọi năng lực gia lầm tưởng rằng là do bí cảnh. Suy cho cùng chúng vẫn quá coi thường Yami, cho rằng dù cho mạnh mẽ tới đâu hắn vẫn chỉ là một con người không hơn không kém.

Bí cảnh khai mở ra, năng lượng tỏa ra rất khác thường, chỉ là một cổng bí cảnh không thể nào có một luồng sức mạnh mạnh mẽ như vậy, trừ khi phía bên trong có một thứ gì đó không thuộc về nhân gian... tựa như Thiên Điểu Quang Hoàn.

Huyết Giáo Đường từ sau khi bị Yami lấy mất Thiên Điểu Quang Hoàn đều toan tính tìm đến hắn nhưng vì khả năng của hắn quá khủng bố, có thể đánh đổ cả Long Tổ, đành phải nhẫn nhịn mà tìm thứ khác cho lão đường chủ kia, và vật phía trong chính là mục tiêu của chúng.

Không chỉ có chúng, mà tất cả những đoàn thể, thế lực tại đây cũng đều bị thu hút, những thứ như cổ vật đều có rất nhiều lợi ích, có thể gia tăng cấp độ nhanh chóng, đối với những kẻ thuộc Thần Chi Lực đỉnh phong đều có thể kéo dài tuổi thọ rất nhiều năm sau này. Thứ như vậy, không kẻ nào có thể cưỡng lại. Thế nhưng bí cảnh này lại giới hạn cấp độ năng lực gia, chỉ có những người thuộc cụm Nhân Loại Lực và ở giữa Bán Thần Lực mới có thể đặt chân vào bên trong.

Tại xung quanh cổng vào bí cảnh đã tụ tập rất đông các thế lực khác nhau, nhìn qua đều là hơn trăm ngàn người lít nhít đứng đen cả một đoạn sườn núi. Trên trời cao cũng không ngoại lệ, thiên điểu cùng các loại trực thăng hiện đại nhiều vô số, mà đặc biệt tại đó, xuất hiện một thanh đại kiếm to lớn che khuất đi cả ánh sáng dưới mặt đất, kẻ cầm đầu không ai khác chính là Cung Thiên Hàn.

Nàng chắp tay đứng tại mũi kiếm, hai mắt nhìn xuống tất cả những năng lực gia phía dưới, trong mắt có một chút thấp thỏm lo lắng nhưng không hề thể hiện ra. Bất kể thế lực nào nàng cũng có thể không kiêng nể nhưng hai thế lực mà nàng không muốn chạm tới. Một chính là Hồn Điện, hai còn kinh khủng hơn Hồn Điện chính là Yami. Tuy một mình hắn không được tính là thế lực nhưng khả năng của hắn là kinh khủng hơn cả một thế lực. Chỉ nhớ lại ánh mắt của hắn cũng đủ để nàng khiếp sợ vạn phần, đó đơn giản không phải ánh mắt của một con người, bản thân hắn càng không phải con người.

"Bí cảnh sắp khai mở!!!"

Một kẻ hét lên, gây nên sự chú ý của mọi người. Cánh cổng sừng sững trước mắt mọi người bắt đầu lưu chuyển những hạt nhỏ linh lực trên bề mặt cổng, sau dần hóa thành một tầm màng vàng nhàn nhạt.

Bí cảnh khai mở, rất nhanh chóng tất cả đều hướng vào phía trong mà di chuyển, tất cả đều muốn với tới thứ phát ra nguồn năng lượng tưởng chừng vô tận kia.

"Cung chủ, sao chưa vào?"

Một bên hồng liên có chút không thể hiểu vội vàng hỏi Cung Thiên Hàn. Nàng ta lắc đầu, nhìn xuống phía dưới chỉ còn lác đác vài kẻ cũng bắt đầu tiến nhập bí cảnh. Trong lòng nàng không khỏi thắc mắc, lẽ nào hắn không quan  tâm tới?

Cho tới khi không còn bất kể bóng người nào nàng mới thở phào.

"Cung chủ... đây là?"

"Ta lo lắng sẽ gặp hắn"


"Người suy nghĩ nhiều, hắn mạnh mẽ như vậy cấp độ cũng không dưới ngài, mà bí cảnh có giới hạn cấp độ, hắn sao có thể vào trong?"

Cung Thiên Hàn cảm thấy có lý nhưng rốt cục cũng lắc đầu

"Ta vẫn là lo âu, ngươi không cảm thấy hắn quá quỷ dị sao? Cho dù mạnh hơn ta nhưng năng lượng trong cơ thể đều gần như không có, ta chỉ lo rằng hắn có thể bằng cách nào đó vào trong được"

Hồng Liên cũng phải suy ngẫm, từ đầu nàng cũng cảm thấy giống một phàm nhân nhưng sau này khi suýt chết dưới tay hắn, nàng mới nhận ra hắn thực sự rất mạnh mẽ, năng lượng trong cơ thể khi chiến đầu có thể bộc lộ nhưng khi thường đều bị che lấp, thậm trí không xuất hiện.

"Được rồi, có vẻ hắn không tới, hãy cho đệ tử vào đi, chỉ cần chiếm được cổ vật thì nó sẽ là của người đó, không cần giao nộp cho ta"

Nàng dù muốn nhưng cũng không quá cần thiết, thọ nguyên của nàng còn rất dài, chưa tới mức bức thiết phải sử dụng nó.

Hồng Liên gật đầu, ra lệnh cho đệ tử từ trên không tiền xuống mặt đất, bắt đầu bước vào cổng bí cảnh, có vẻ các nàng đã là những người cuối cùng vào trong. Cung Thiên Hàn thở phào, đây là lần đầu tiên nàng cảm giác được trái tim bị kích thích đến cực điểm sợ hãi là thế nào. 

"Có lẽ hắn không tới đi..."

Hồng Liên trấn an Cung Thiên Hàn một câu, đây coi như là hình ảnh đầu tiên nàng có thể thấy cung chủ sợ hãi, bất an đến như vậy. Cung phải thôi, nếu là nàng có khi còn sợ hãi hơn gấp hàng trăm vạn lần.

Nhưng vào lúc này! Một đạo sát khí từ phía xa xa khiến nàng điên đảo cả thần hồn. Giống như mấy người Thần Long, khi mới tiếp xúc với đạo sát khí này, cả cơ thể ngây ngốc chết lặng giống như hồn lìa khỏi xác. Cung Thiên Hàn hít thở không thông, cái cổ giống như một pho tượng từ từ quay lại, hai mắt không khỏi trừng lớn kinh hãi.

Yami từ trong rừng cây bước ra, cơ thể mặc dù như cũ không toát ra được một tia năng lượng nhưng đã tản mát một cỗ vị lạnh lẽo, tàn độc tới cùng cực. Trên khuôn mặt vô cảm lúc nào đã xuất hiện một đạo phù văn đỏ.

Nhưng càng kinh khủng hơn nữa, trên bàn tay hắn đang bóp lấy cổ một tên Hồn Điện xấu số lôi theo, đạo phù văn đỏ trên má phải hắn rực sáng một màu huyết tinh, đem cả thể xác lẫn linh hồn của tên Hồn Điện kia hóa thành một đạo hắc quang dung nhập cùng cơ thể hắn.

"Yami... không kịp rồi!! Tất cả đệ tử đã vào bên trong!!"

Yami hắn phía bên dưới cũng đã để ý được Cung Thiên Hàn ở phía trên không trung, nhưng hắn không có quan tâm tới nàng, việc hắn cần chính là vào trong bí cảnh này. Nếu chỉ là một đồ vật tầm thường, hắn có lẽ sẽ không để ý nhưng khi nãy, ba cổ vật trong tay hắn đã run lên cộng hưởng lấy năng lượng vũ trụ, thứ này phải là của hắn.


Hắn từ từ tiến tới cổng bí cảnh, không nằm ngoài sợ hãi của Cung Thiên Hàn, hắn vậy mà trực tiếp có thể qua được, thậm chí còn không có bị cản lại. Đáng sợ hơn, một khi hắn tiến vào phía trong bí cảnh, linh lực vàng nhạt của cổng bí cảnh lập tức bị vẩn đục trở thành một vòng xoáy đen ngòm, không còn là linh khí thuần khiết như trước nữa.

Hai người Cung Thiên Hàn và Hồng Liên bị khí chất tàn bạo của hắn dọa cho sợ, tới lúc này mới có thể khôi phục lại. Cung Thiên Hàn nhìn qua có một chút yếu kém nhưng Hồng Liên lại khác, nàng ta giống như không còn chút sức lực nào ngồi bệt xuống, hai mất thất thần mông lung nhìn về phía cổng bí cảnh.

"Hắn vậy mà... thực sự không bị bí cảnh chặn lại..."

Phía trong bí cảnh, đây là một vùng núi hoang sơ, kì bí, rừng cây rậm rạp san sát nhau mà mọc lên, bất cứ khi nào cũng có thể có dị thú lao ra tấn công kẻ nào dám lơ là. Lúc này, một đám nữ nhân mặc y phục trắng, là người của Lam Tinh Cung. Bí cảnh này sau khi bước vào tất cả sẽ bị phân tán ra khắp mọi ngươi, các nàng dù tụ chung lại được một nhóm nhưng không may đó chính là gặp phải mai phục, hơn nữa những kẻ mai phục các nàng cấp độ đều trên , không ai là thua kém. 

"Các tiểu thư, nếu các ngươi có thể từ bỏ những linh thảo trên tay, chúng ta sẽ tha cho các ngươi một mạng"

"Nực cười! Đều là công lao cũng chúng ta, các ngươi cũng là đòi cướp đoạt?"

"Nữ nhân ngu ngốc, ngươi đừng tưởng là đệ tử của Lam Tinh Cung thì cung chủ sẽ quan tâm tới. Ngươi chỉ là cái phế vật sơ cấp Bán Thần Lực, lẽ nào cung chủ Cung Thiên Hàn lại có thể để mắt tới?"

"Ngươi!"

Nàng nghiến răng, muốn cãi lại hắn thì bị một vị sư tỷ cản lại lắc đầu.

"Hắn nói đúng, chúng ta chỉ là được xếp vào để cho đủ danh ngạch, cũng đã quá được cung chủ để mắt đến, chúng ta hay là cứ để linh thảo cho bọn chúng, dù sao cũng còn nhiều nơi chưa tới, còn có thể thu lại..."


"Nhưng!"

"Đừng!!! Ác ma!! Cút đi!!!!! Đừng theo ta!"

Một tên mặc y phục giống với lũ cướp đồ chạy ra từ một bụi rậm, khuôn mặt đều là cắt không còn chút máu, cực kì kinh hoàng mà chạy đi. Đồng thời, từ bụi rậm cũng nhàn nhạt xuất hiện một thân anh thiếu niên trẻ tuổi, chậm chạp mà tiến ra, hai mắt nhìn tên đang chạy giống như đã không còn quan tâm tới kẻ đã chết. 

Hai mắt Yami hắn dần đỏ rực nhìn tới tên đang chạy chối chết kia, cả cơ thể hắn đang lưu chuyển giống như cỗ máy hết điện ngã xuống, cả cơ thể dần tàn lụi như cũ hóa thành hắc quang dung nạp cùng với phù văn huyết sắc trên má hắn. 

"Ừm... cùng đồng bọn sao?"

Hắn nhìn mấy nữ khiến các nàng rợn lên tóc gáy, chỉ có thể lắc đầu chối bỏ câu hỏi của hắn. Thủ pháp giết người này là lần đầu tiên các nàng có thể biết, chính vì nó nhanh gọn như vậy mới trở lên khiến mọi kẻ sợ hãi. Không chỉ các nàng mà những tên kia đều giống như thành tượng đá.

"Cùng đồng bọn?"

Hắn lại hỏi, tất cả cùng đồng loạt lắc đầu mình mặc dù trên người vẫn là mặc cùng tên kia một dáng y phục... Yami có thể lờ mờ nhỡ rõ... đây không khác là y phục của Huyết Giáo Đường...

"Vậy các ngươi có thể đi"

"Được... được... "

"Nhưng chúng!"

"Khoan đã..."

Các nàng lúc này mới thực sự nhìn ra hắn muốn làm gì, chính là chơi đùa với chúng trước khi chết.

Cả đám bỏ chạy nhưng chỉ là vài bước, Yami cuồng ngạo cười một tiếng, cả cơ thể chúng giống như tên kia tan biến trở thành hắc quang dung nạp vào hắn. 

Phía bên trong nhóm có một cô gái muốn nói gì nữa nhưng gặp phải tràng cảnh này cũng là lập tức câm miệng. Các nàng nhận ra thiếu niên đứng trước mặt mình không phải kẻ xấu nhưng cũng không phải hạng tốt lành gì, chính là một con ác ma. Từ bao giờ nơi đây đã xuất hiện một kẻ kinh khủng như thế này? Dùng mạng sống con người trở thành một phần năng lực của mình, là tà môn!

"Các ngươi không cần quan tâm tới ta, nếu không phải ta không tính toán với Cung Thiên Hàn sớm đã giết các ngươi rồi"

Hắn lạnh nhạt nói một câu, sau đó thoắt ẩn thoắt hiện mà bước ra khỏi tầm mắt của các nàng. Mọi người đều nuốt một ngụm nước bọt, kẻ dám nói thẳng tên mà không kèm theo kính ngữ như hắn thực sự là kẻ đầu tiên. Hơn nữa các nàng chưa bao giờ nghe nói tới cung chủ có liên hệ với bất kể người đàn ông nào.

"Sư tỷ... ta cảm thấy khó chịu"

Một người ôm ngực thốt lên bám lấy sư tỷ của mình, nàng ta kinh ngạc nhưng ngay sau đó cũng trở thành khiếp sợ, khi phía sau các nàng là một vùng rộng lớn hắc quang đang lơ lửng bám theo tụ tập về một phía giống như cơn lốc xoáy. Lúc này các nàng giống như không thể di chuyển được nữa... hắn ta... đã giết tất cả bao nhiêu người cơ chứ? Trăm? Ngàn? Thậm trí là hơn.

Rời bỏ đi đám nữ nhân "chân yếu tay mềm" hắn tràn ngập trong hắc quang, không khỏi thở ra một luồng khí lạnh. Đây chính là lý do vì sao hắn bị coi là ác quỷ trong mắt tất cả mọi kẻ. 

"Từ giờ... ta sẽ lại trở thành kẻ ác đúng nghĩa, đúng với cái tên Ám Vương Đại Đế"

Bởi vì trong mắt thân linh như Yami No Kami, hắn không bao giờ là người tốt.

Quả nhiên con đường đi lên nhờ dẫm đạp thây xác mới chính là hắn.

Chân chính ác ma.


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sát Thủ Tại Dị Giới (Cuốn 2): Trỗi Dậy, truyện Sát Thủ Tại Dị Giới (Cuốn 2): Trỗi Dậy, đọc truyện Sát Thủ Tại Dị Giới (Cuốn 2): Trỗi Dậy, Sát Thủ Tại Dị Giới (Cuốn 2): Trỗi Dậy full, Sát Thủ Tại Dị Giới (Cuốn 2): Trỗi Dậy chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top