Sất Trá Phong Vân

Chương 278: Trọng bảo của di tích! (2)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Sất Trá Phong Vân

- Ban đầu chỉ là muốn thử vận khí. Hiện tại xem ra vận khí không tệ.

Hoa Viêm Bất Kiến tiến lên trước ngắm miếng kim loại nửa hình tròn trong tay Càn Kình. Nhìn từ ngoài vào, chắc là một mặt. . . Không! Chắc là nửa mặt lá chắn cầm tay với đường kính một thước!

Lá chắn cầm tay vốn phải là một hình tròn hoàn chỉnh. Nhưng hiện tại lại chỉ có một nửa, giống như bị lợi khí nào đó chặt ra làm đôi, lại giống như người rèn ra tấm lá chắn này chỉ rèn một nửa.

Ngón tay Càn Kình nhẹ nhàng xoa lá chắn cầm tay này, cảm nhận thành phần của nó. Chân mày nhíu chặt, có chút nghi ngờ. Đây là hợp kim sao? Vài loại kim loại thượng đẳng, bị rèn thành tồn tại giống như tinh hoa của sắt tinh, sau đó sẽ dung hợp hoàn mỹ với nhau!

Đáng tiếc. . .

Càn Kình khe khẽ thở dài. Những kim loại này đều dung hợp với nhau, căn bản không cách nào phân biệt được là kim loại cao cấp gì, chứ đừng nói là tách chúng ra để sử dụng. Bây giờ hơn mười loại thậm chí hơn mười loại tinh hoa kim loại, đã sớm trở thành một chỉnh thể thật sự. Thủ pháp rèn này tuyệt đối là cấp đại sư thật sự!

Ngón trỏ của Càn Kình nhẹ nhàng lướt qua mép của lá chắn đeo tay, trượt tới đường thẳng của lá chắn này, ngón tay khẽ run lên. Trong nháy mắt, con ngươi co lại, lộ vẻ kinh ngạc:

- Đây là. . .

Bị chém! Lá chán này tuyệt đối không phải do không đủ nguyên liệu, nên chỉ chế tạo một nửa lá chắn cầm tay, mà bị vũ khí sắc bén chém làm đôi!

Vũ khí gì lại cứng rắn, sắc bén như vậy?

Càn Kình cúi đầu nhìn vết cắt trên lá chắn. Xung quanh không có vết nứt nào. Dấu vết giống như đao sắc bén cắt đậu phụ mềm vậy.

Lá chắn do hơn mười loại tinh hoa kim loại cấp cao dung hợp hoàn mỹ với nhau. hơn nữa thủ pháp rèn luyện quá xuất sắc!

Càn Kình âm thầm suy nghĩ, nếu như cầm Trảo Mã Đao Kế Đô do chính mình rèn ra đây, phát ra Hàng Ma cửu chiến mạnh nhất chém lên lá chắn này, sợ rằng chỉ tạo ra chút tia lửa đẹp mắt, nhưng ngay cả một dấu vết lưu lại trên lá chắn, cũng không có.

Một đòn chém làm đôi?

Càn Kình lắc đầu. Vũ khí gì có thể chém nó ra làm đôi được? Cho dù vũ khí thật sự cứng rắn, nếu như cường độ đấu khí không đủ, sợ rằng vẫn không cách nào chém ra được? Tấm lá chắn này tuyệt đối là do cấp đại sư làm ra!

- Đây là cái gì?

Hoa Viêm Bất Kiến chỉ vào mặt trong lá chắn trong tay Càn Kình:

- Hình như là hình vẽ.

Càn Kình vội vàng quay ngược lá chắn lại, cẩn thận quan sát những hình khắc trên lá chắn:

- Đây chắc là hải đồ. Mấy điểm này đại biểu là hải đảo. Chỉ có điều. . .

Hoa Viêm Bất Kiến ngẩng đầu nhìn Càn Kình nói tiếp:

- Hình như là một nửa địa đồ.

Càn Kình gật đầu, rất thận trọng nhìn chằm chằm vào hải đồ suy nghĩ, muốn nhớ lại trong những hải đồ mình đã xem qua trước đây có chỗ nào tương tự như vậy không.

Tấm lá chắn do hơn mười loại tinh hoa kim loại cao cấp không cách nào phân biệt rõ, dung hợp lại, rèn ra, không ngờ lại khắc hải đồ. Chỉ cần là người có chút chỉ số thông minh, cũng sẽ không khinh thường giá trị của tấm hải đồ này.

Càn Kình nhớ lại hơn mười phút, cũng không tìm được chỗ nào tương tự với phần hải đồ này. Biển nằm ở phía đông và phía nam của hoàng triều Chân Sách, thật sự quá lớn quá rộng. Nghe đồn diện tích biển còn lớn hơn nhiều so với địa bàn của hoàng triều Chân Sách và Ma tộc còn có Man tộc cộng lại!

Trên biển có vô số đảo nhỏ. Mặc dù lấy được toàn bộ lá chắn này, nắm được chi tiết của hải đồ, cũng không chắc có thể tìm được bị trí ghi lại trên tấm lá chắn, chứ đừng nói là chỉ có nửa hải đồ.

- Nửa tấm lá chắn, chuyện gì thế này?

Càn Kình cười khổ chuyển động tấm lá chắn một lát, lại nhìn về phía Hoa Viêm Bất Kiến:

- Thứ này thuộc về ta, nói vậy nàng sẽ không để tâm chứ?

- Đương nhiên không để tâm.

Hoa Viêm Bất Kiến giang hai cánh tay ra:

- Cái này là do ngươi tìm được, tất nhiên nó phải thuộc về ngươi.

Càn Kình liên tục quay lá chắn trong tay. Hắn chợt phát hiện mặt trong của nửa tấm lá chắn thiếu một linh kiện. Nếu như có thể lắp linh kiện này vào, hắn vẫn có thể sử dụng nó làm một tấm lá chắn. Chẳng qua là một lá chắn không hoàn chỉnh mà thôi.

- Ngươi có thể mua một cái mới.

Hoa Viêm Bất Kiến đứng bên cạnh đưa ra đề nghị.

Càn Kình khẽ cười liên tục lắc đầu. Cho dù chỉ là một nửa tấm chắn, nó vẫn có năng lực phòng ngự kinh người! Cho dù là Trảo Mã Đao Kế Đô do mình sử dụng sắt tinh rèn ra, chém xuống cũng không để lại dấu vết gì! Hơn nữa mặt ngoài tấm lá chắn này có hoa văn cổ quái, hình như không phải là trang trí đơn giản. Ngược lại có phần giống với dấu minh văn trong thế giới vô tận.

Nếu như một nửa lá chắn này, thực sự có dấu minh văn được khắc lên, như vậy nửa lá chắn Đấu Binh này đồng thời còn là một trang bị ma pháp, ẩn chứa lực lượng thần bí!

- Chúng ta tiếp tục tìm kiếm chứ?

Hoa Viêm Bất Kiến xung phong đi trước, tiến về phía một bức tượng điêu khắc khác, giơ tay vỗ lên từng bức tượng đá.

Càn Kình cất lá chắn xong, cẩn thận quan sát xung quanh:

- Nếu như tìm được một nửa lá chắn kia, ta có biện pháp ghép chúng. Nói không chừng có thể biết được hải đồ này rốt cuộc có ý gì. Đồng thời lại có thể giải ra được ý nghĩa của những hoa văn kỳ quái trên tấm lá chắn.

Di tích vốn yên tĩnh, hiện tại từng bức tượng điêu khắc bị lật đổ trên mặt đất, biến thành đá vụn, nhưng không còn xuất hiện bất kỳ vật gì mới.

Hoa Viêm Bất Kiến đánh nát một pho tượng cuối cùng, hứng thú tìm bảo vật đã giảm xuống. Nàng lên tiếng chào Càn Kình rời đi trước.

Càn Kình ngồi ở trong đống đá vụn nhìn nơi tìm thấy tấm lá chắn. Rèn tới tiêu chuẩn như vậy ít nhất cũng phải là kết quả của cấp rèn đại sư. Chí ít hiện nay cho dù mình nắm giữ những kim loại này, chỉ sợ cũng không rèn ra tấm chắn có tiêu chuẩn như vậy.

- Tấm lá chắn cường đại như vậy cũng có thể bị chém làm đôi?

Càn Kình duỗi thẳng hai chân:

- Ta thật sự muốn biết một chút về vũ khí đã chém đôi tấm lá chắn này, còn cả chiến sĩ đã sử dụng vũ khí đó nữa.

Càn Kình mở đấu giới cất tấm lá chắn vào trong đó, đứng dậy hoạt động thân thể, sau đó vội vàng về phía chỗ ở. Thời gian tìm bảo lâu như vậy, tính toán cũng sắp đến giờ có thể tiến vào thế giới vô tận.

Tình hình tái ngoại càng hỗn loạn hơn, càng cần có thực lực cường đại hơn để tự bảo vệ mình. Bất kỳ ai cũng không dám bảo đảm rời khỏi nơi này, có thể may mắn không đụng phải Ám Bộ.

Dựa theo thói quen của Ám Bộ, nếu như nhị tinh bị người giết chết, kẻ được phái ra rất có khả năng không phải là Ám Bộ tam tinh. Mà căn cứ vào dấu vết tranh đấu tại hiện trường, thành viên Ám Bộ được phái tới, trên lý thuyết ít nhất cũng là Ám Bộ tứ tinh. Cho dù hắn có phi đao là con bài chưa lật, nhưng sợ rằng cũng không chắc có tác dụng quyết định.

Thế giới vô tận thôn trang vẫn yên lặng như thường ngày.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sất Trá Phong Vân, truyện Sất Trá Phong Vân, đọc truyện Sất Trá Phong Vân, Sất Trá Phong Vân full, Sất Trá Phong Vân chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top