Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: 123truyen.vn
"Tiếp tục, tới khi nào thấy Phỉ Thúy mới thôi!"
Lý Dương suy nghĩ một lát rồi ra quyết định, người khác không biết bên trong có gì nhưng hắn thì vô cùng rõ ràng, càng vào trong thì màu sắc càng đậm, nếu chỉ một chút bên ngoài như vậy mà giá đã năm vạn, vậy thì viên Phỉ Thúy này giá cả sẽ còn cao hơn nhiều. Nghĩ tới đây thì tim Lý Dương đập nhanh lên, việc đổ thạch quả nhiên là không bình thường, cho dù Lý Dương biết được kết quả thì vẫn có cảm giác hồi hộp.
Trong những tiếng trầm trồ khen ngợi, người bán tiếp tục giải thạch, khối đá này đã rất nhỏ, nếu như tiếp tục cắt xuống thì hắn sợ sẽ cắt trúng Phỉ Thúy, không bằng dùng đá mày mày từ từ, cẩn thận thì vẫn tốt hơn.
"Đậm, màu sắc lại đậm lên!"
Màu sắc càng ngày càng đậm, đám người bên ngoài cũng càng ngày càng kích động, những người này ai mà không thích đổ thạch, đổ thạch có thể mang lại cho họ sự kích thích, đương nhiên khi thấy đổ ra thứ tốt thì họ càng hăn hái.
"Hai mươi vạn, tôi ra giá hai mươi vạn, tiểu tử, cậu có bán không!"
Lại một giọng nói khác vang lên, chỉ mới vài phút thôi mà khối đá này đã từ năm vạn lên tới hai mươi vạn, việc này đúng là một loại khảo nghiệm với trái tim của Lý Dương mà.
Khi nghe được có người ra giá thì người bán ngừng lại ngẩn đầu lên hỏi ý kiến của Lý Dương.
"Tiếp tục, khi nào thấy khối Phỉ Thúy mới thôi!" Cắn chặt răng, Lý Dương cố gắng kiềm nén hưng hưng phấn trong lòng rồi nói với người bán. Hai mươi vạn , Lý Dương thiếu chút nữa đã trực tiếp đáp ứng, từ trước tới giờ hắn vẫn chưa thấy số tiền lớn như vậy lần nào.
Khi thấy Lý Dương kiên quyết như vậy thì những người xung quanh không có tiếp tục ra giá nữa mà chờ kết quả cuối cùng, giá của khối đá hiện giờ là hai mươi vạn, giá cả này vẫn còn mang một chút phiêu lưu nhưng sự phiêu lưu thì kém hơn luc đầu rất nhiều
"Cho dù là không có gì thì khối đá hiện tại cũng đã có giá mấy vạn, nói chung lần này Lý quản Lý đã buôn bán lời!"
Do có chút hiểu biết về đổ thạch nên Lương ca nhỏ giọng nói với chị Tôn và Ngô Hiểu Lỵ, ánh mắt của hai người Lương ca và chị Tôn khi nhìn Lý Dương lúc này còn mang theo một chút hâm mộ, ánh mắt của Ngô Hiểu Lỵ thì có chút phức tạp.
Hơn nữa giờ sau, người bán ngừng công việc rồi đi tới, trong tay hắn đang cầm một khối đá màu xanh cỡ nữa hộp thuốc lá, khối đá này có màu xanh biết, trong suốt, người ngoài nhìn vào có thể bị chói mắt.
"Băng Chủng, lại là cao cấp Băng Chủng Hoàng Dương Lục, lão đệ thật là may mắn!"
Người bán lưu luyến nhìn một chút rồi đặt nó vào trong tay của Lý Dương, tuy rằng khối đá là của hắn, nhưng mà hắn đã bán cho Lý Dương, hơn nữa tiền cũng đã thanh toán xong nên khối Phỉ Thúy có giá trị xa xỉ này thuộc về Lý Dương.
"Một trăm vạn, lão đệ, bán hay không?"
Trong đám người một lần nữa có tiếng báo giá vang lên, do vừa rồi Lý Dương muốn làm tới cùng nên không ai báo giá, hiện tại viên Phỉ Thúy đã được lấy ra nên mọi người lại tiếp tục báo giá.
"Một trăm vạn có chút thấp, đáng tiếc là quá nhỏ, nếu không thì giá cả còn có thể tăng lên vài lần!" Ông lão khi nảy cảm thán nói.
"Lão tiên sinh nói đúng, tuy rằng không thể làm vòng tay nhưng làm mặt dây chuyền, mặt nhẫn thì hoàn toàn không có vấn đề, tôi ra giá một trăm hai mươi vạn, lão dệ thấy thế nào?"
Người trung niên khôn khéo lúc trước lại ra giá, lão tiên sinh yên lặng gật gật đầu giống như là đồng ý với cái giá này vậy.
Giá một trăm hai mươi vạn vừa ra thì không còn ai ra giá nữa, Lý Dương nhìn vào khối Phỉ Thúy trong tay nhất thời không thể quyết định được.
Với một trăm hai mươi vạn Lý Dương có thể mua được một căn biệt thự nhỏ ở thành phố Minh Dương, lúc trước ước mơ của hắn là mua một căn hộ hai phòng, sau khi thăng chức mục tiêu là căn hộ 3 phòng và một chiếc xe, hiện tại chỉ một khối đá mà đã biến ước mơ của hắn thành sự thật, lọa chênh lệch này làm cho Lý Dương có cảm giác lân lân.
"Lý trợ lý, anh có thể ra đây một chút không!"
Lý Dương nghe phía sau đột nhiên vang lên một giọng nói quen thuộc nên quay đầu lại, Trương Ưng và Triệu Lỗi không biết khi nào đã đứng phía sau bọn họ.
Kỳ thật Trương Ưng và Triệu Lỗi khi lần thứ hai cắt đá thì đã đi ra, chẳng qua lúc đó người xem náo nhiệt quá nhiều nên bọn họ vẫn chưa chen vào được, tới khi Lý Dương đã lấy xong viên Phỉ Thúy ra chuẩn bị bán thì bọn họ mới vào được.
Lý Dương nắm chặt khối Phỉ Thúy trong tay rồi đi theo Trương Ưng ra ngoài, Trương Ưng là cấp trên của hắn hơn nữa lại là chuyên gia trong lĩnh vực này, hỏi ý kiến của hắn trước khi bán cũng là một lựa chọn không tệ.
Lúc đi ra ngoài Lý Dương dừng lại bên cạnh người Ngô Hiểu Lỵ một chút mới tiếp tục đi, ngay lúc đó hắn liếc nhìn cô một cái, trên khuôn mặt Ngô Hiểu Lỵ trắng bệch và hiện lên sự không cam lòng, việc này làm cho Lý Dương cảm thấy rất thoải mái, tuy rằng hắn không chấp nhặt với phụ nữ nhưng mà không có nghĩa là hắn để cho phụ nữ xem thường.
Có việc đổ thạch lần này chính là từ phép khích tướng cùa Ngô Hiểu Lỵ mà ra, thế nhưng kết quả ngoài ý muốn như thế này là một đã kích rất lớn với một người cao ngạo như Ngô Hiểu Lỵ, cô cơ hồ đã khẵng định sau này mình chính là vì việc này mà bị Lý Dương cười nhạo.
Sau khi rời khỏi đám người, Lý Dương nói nhỏ với Trương Ưng một câu "Trương quản lý, ngài đều thấy hết rồi sao?" Nói thật, cầm trên tay một khối đá có giá trị hơn trăm vạn, trong lòng Lý Dương lúc này rất khẩn trương.
"Đúng vậy, vận may của cậu quả thật là không tệ!" Trương Ưng cười nói, trong ánh mắt hắn vô tình toát ra một tia ghen tị, cho dù là quản lý như hắn thì một năm cũng chỉ có mấy chục vạn tiền lương, nếu muốn có được một trăm hai mươi vạn thì phải để dành mấy năm, còn tên này thì cần mua một khối đá là có được.
"May mắn, may mắn thôi!" Lý Dương ngây ngô nở nụ cười, lần này không phải là không có vận ma, thế nhưng quan trọng hơn là một màn quỷ dị trong đầu hắn, nếu không phải là lúc trước Lý Dương nhìn thấy khối Phỉ Thúy bên trong và Ngô Hiểu Lỵ không có khích tướng hắn thì hắn cũng không bỏ một vạn ra mua khối nguyên thạch đó.
"Là thế này, tôi hi vọng cậu sẽ bán khối Phỉ Thúy này cho công ty chúng ta, tôi có thể cam đoan là công ty sẽ trả giá không thấp hơn một trăm hai mươi vạn!" Trương Ưng thu hồi nụ cười trên mặt lại rồi nói, Phỉ Thúy là của Lý Dương, Lý Dương có toàn quyền quyết định, cho dù hắn là thủ trưởng của Lý Dương thì cũng không có quyền can thiệp, nhưng mà đưa ra yêu cầu thì vẫn có thể.
"Bán cho công ty của chúng ta?" Lý Dương sửng sốt một chút.
"Đúng, lúc này công ty quả thật là đang cần một khối Phỉ Thúy như vậy, việc này công ty chắc chắn sẽ cho cậu một cái giá khiến cậu vừa lòng, nếu như cậu đồng ý thì tôi sẽ báo lên tổng công ty!"
Trương Ưng gật mạnh đầu, trên thực tế không chỉ côn ty An Thị mới thiếu những loại Phỉ Thúy sa hoa mà là tất cả công ty đều thiếu, sau cuộc khủng hoảng kinh tế thì Phỉ Thúy bán được càng ngày càng nhiều, hơn nữa từ sau khi cải cách người giàu cũng tăng lên đáng kể, dưới tình huống người mua không ngừng gia tăng mà sản lượng thì càng ngày càng ít, tình huống thị trường Phỉ Thúy bây giờ có thể nói là cung không đủ cầu cho nên Trương Ưng mới quyết định tranh thủ khối Phỉ Thúy này cho công ty.
Ở nơi này có rất nhiều tai mắt của công ty, Trương Ưng tin tưởng tình huống ngày hôm nay sẽ được cao tầng chú ý, việc này đối với tương lai sau này của hắn có trợ giúp rất lớn, cho nên hắn mới kêu Lý Dương ra ngoài.
"Tôi đồng ý, bán cho ai thì cũng vậy, không bằng cứ bán cho công ty của chúng ta!" Lý Dương rất nhanh trả lời.
"Tốt, trước tiên tôi thay mặt công ty cảm ơn cậu!" Trương Ưng cao hứng cười, tên tiểu tử Lý Dương này có vận may không tồi, nhưng mà hắn vẫn có ánh mắt, đề bạc hắn quả thật là một lựa chọn không tệ.
"Xin lỗi mọi người, vị này Lý trợ Lý của công ty An Thị chúng tôi, khối Phỉ Thúy này hắn sẽ để lại cho chính công ty của chúng tôi, xin lỗi các vị!"
Có được lời nói của Lý Dương nên Trương Ưng bước ra ngoài hô to, cho dù là Lý Dương đã đáp ứng hắn thì hắn cũng phải cấp cho những người ở ngoài một câu trả lời thích đáng, đặc biệt là người vừa mới ra giá khi nãy. Những người xem ở đây không phải là không có người của công ty châu báu, nếu như không giải thích thì sẽ để lại ấn tượng ''công ty An Thị rất bá đạo" trong lòng mọi người, việc này mà rơi vào tai tổng công ty thì hắn cũng không có chỗ tốt gì.
"Thì ra là như vậy, quên đi!" Người trung niên ra giá một trăm hai mươi vạn thất vọng lắc đầu, muốn trách thì cũng chỉ có thể trách Lý Dương không phải là người của công ty bọn họ.
Tuy rằng Lý Dương không bán khối Phỉ Thúy này nhưng mọi người vẫn chưa chịu rời đi, đặc biệt là các ông chủ của công ty châu báu, phần lớn mọi người ở lại để quan sát những khối nguyên thạch ở trên quầy, đã có một khối Phỉ Thúy cao cấp băng chủng xuất hiện thì ai cũng không dám cam đoạn là sẽ không có khối thứ hai xuất hiện.
Người bán cười tới mức muốn lệch miệng, từ sau khi Lý Dương đổ ra một viên cao cấp Phỉ Thúy thì hắn biết những khối nguyên thạch này không sợ không có người mua, một biển quản cáo sống như vậy sẽ làm cho rất nhiều người động tâm.
Lý Dương cũng rất muốn ở lại nhìn những khối đá khác, thuận tiện thử xem màn quỷ dị khi nãy có xuất hiện nữa không, nhưng Trương Ưng lại bảo hắn rời khỏi nơi này cất viên Phỉ Thúy này vào két sắt rồi nói sau, cầm một viên Phỉ Thúy có giá hơn trăm vạn ở nơi này rất là không an toàn.
Lúc cất Phỉ Thúy Trương Ưng đã gọi điện lên tổng công ty, hơn nữa còn đem ảnh chụp của viên Phỉ Thúy này gửi về. Không đến nữa giờ bên phìa tổng công ty đã có câu trả lời, họ đồng ý dùng một trăm hai mươi vạn để mua khối Phỉ Thúy của Lý Dương, số tiền này trước hết sẽ do chi nhánh của Trương Ưng chi trả, tới khi báo cáo lên tổng công ty thì trừ ra khoản tiền này là được.
Sau khi làm xong mọi việc, tâm tình của Trương Ưng cũng rất tốt, hắn nhìn về phía Lý Dương đang có chút sửng sờ nói:
"Lý Dương, tổng công ty đã đồng ý, hơn nữa còn muốn tôi chuyển tiền cho cậu, một lát nữa chúng ta đi chuyển khoảng!"
"Hiện tại liền chuyển khoản sao?" Lý Dương sửng sốt một chút, hắn không ngờ là nhanh như vậy công ty đã trả tiền cho hắn.
"Đúng, sớm một chút cũng tốt, chúng ta vừa lúc đang ở ngân hàng, một lát nữa tôi sẽ chuyển tiền cho cậu, hơn nữa tôi còn có thể ủy thác chuyển khối Phỉ Thúy này về công ty luôn một thể!"
Trương Ưng cười nói, hắn có chút hâm mộ vỗ vai Lý Dương:
"Lý Dương, hôm nay cậu phải mời khách, chỉ trong một ngày mà cậu đã trở thành phú ông trăm vạn rồi!"
Lý Dương cười khẽ, hắn gật đầu nói:
"Mời khách tất nhiên là không thành vấn đề, ngài không nhắc thì tôi cũng sẽ nhắc, nếu không có ngài mang tôi tới Thanh Đảo thì làm gì tôi có cơ hội cược thạch, cụng sẽ không có vận may như thế!"
Trương Ưng nhìn Lý Dương hài lòng gật đầu, hắn đối với việc đề bạc Lý Dương càng ngày càng vừa lòng, tuy rằng năng lực của Lý Dương rất bình thường, nhưng mà hắn rất tôn kính mình, buôn bán lời hơn trăm vạn cũng không có biểu hiện gì. Nếu đổi lại là Ngô Hiểu Lỵ thì Trương Ưng không biết là cô gái cao ngạo này có từ chức ra ngoài làm ăn một mình hai không nữa, nhưng mà với tính tình của cô gái này thì quả thật là rất có khả năng.
Sau khi Lý Dương và Trương Ưng làm xong thủ tục chuyển khoản thì cũng đã hơn năm giờ chiều, nhìn vào tờ chi phiếu trên tay Lý Dương cười có chút mất tự nhiên. Có tiền, Lý Dương hắn cuối cùng cũng có tiền, hắn có thể mua vài thứ cho cha mẹ mình, cũng có thể mua vài mòn quà cho đứa cháu, hắn cũng không bị khó xữ khi trở về nhà nữa.
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ,
truyện Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ,
đọc truyện Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ,
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ full,
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!