Thế Giới Không Bình Thường

Chương 11: Đêm Đen.


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Thế Giới Không Bình Thường

Trong lúc Khương Vũ len lỏi ở bên ngoài khu vực biên giới giữa khu ổ chuột cùng thành phố tân tiến để tìm đường trở về thành phố, thì lúc này ở bên trong trung tâm thành phố.

Nơi dành cho những người cao cấp, quyền lực nhất thành phố tân tiến lại xảy ra một t·rọng á·n, con gái của Chính Ủy Thành Phố ra tay g·iết c·hết người máy người hầu, bây giờ đã bỏ trốn.

"Rốt cuộc là sao? Người hầu đó tại sao lại là thứ kinh tởm như vậy!" Tần Mộng Nhu khuôn mặt hoảng loạn bỏ chạy sau khi g·iết c·hết người máy người hầu, rõ ràng là một người máy, nhưng khi bị nàng đập c·hết, lại biến thành một cái xác thối, cả người như một con cá đ·ã c·hết, h·ôi t·hối vô cùng.

Tần Mộng Nhu sợ hãi rời khỏi nhà của mình, nàng lúc này không dám nhìn vào những người máy này, nàng rõ ràng cảm thấy mọi thứ xung quanh không được bình thường, rõ ràng những người máy này không phải người máy mà là quỷ, ác quỷ đội lốt người máy.

Reng... Reng... Reng... Reng!!

Đồng hồ điện tử vang lên, cha của Tần Mộng Nhu gọi điện đến, nàng có chút do dự không biết có nên mở máy nghe hay không? Nàng sợ cha nàng đã bị khống chế, đã bị đám người máy này bắt lại.

Nhưng do dự một hồi, Tần Mộng Nhu vẫn là đưa ra quyết định nghe máy, nàng lo lắng cho cha mẹ, nàng dù sao cũng là một thiếu nữ 22 tuổi, còn rất nhỏ.

"Mộng Nhu... con phải trốn đi... bọn chúng sẽ không tha cho con đâu... mau chạy đi... Ahhh!" Cha của Tần Mộng Nhu từ trong điện thoại nói hết một câu, sau đó tiếng hét thảm thiết từ trong nhà của hắn vang lên.

"Ahh... tha mạng... tha mạng... Ahhh... Ahh... Ahhh!" Giọng nói đó là của mẹ nàng, giọng hét đó chính xác là của mẹ nàng, mẹ nàng, cha nàng, tất cả đều đã bị tàn sát rồi sao.

Cho dù là Chính Ủy của Thành Phố Tân Tiến đi chăng nữa, khi bạo lộ ra thân phận thật sự của người máy thì bọn chúng cũng không tha, bọn chúng sẽ g·iết c·hết toàn bộ.

"Cha... cha... mẹ... không... không được... không được g·iết... Ahhhh!" Tần Mộng Nhu khóc lớn vào vòng tay điện thoại, nàng nghe thấy âm thanh hét thảm thiết của cha mẹ của nàng, những người thân trong nhà của nàng, một gia đình bốn người cứ như vậy mà b·ị s·át h·ại.

"Công dân số hiệu 991 Tần Mộng Nhu đã bị truy nã cấp bậc S! Hay mau xuất hiện nếu không sẽ bị tử hình!" Giọng nói của người máy vang lên, sau đó khắp cả thành phố cáo thị truy nã của nàng xuất hiện.

Trong đêm đen một cô gái nhỏ bình thường lại bị cả Thành Phố Tân Tiến t·ruy s·át, nàng lúc này bỏ chạy, trốn chui trốn nhủi trong khu phố không có an ninh, nơi t·ội p·hạm cư trú.

Mấy ngày trước nàng còn khinh thường người tên Khương Vũ bị truy nã cấp SS+ kia, nhưng ngày hôm nay nàng lại chính là người bị truy nã, người ta có năng lực nên trốn được, còn nàng không có năng lực làm sao tồn tại trên thế giới này đây.

Khương Vũ lúc này ở bên ngoài biên giới của Thành Phố Tân Tiến, hắn tìm mọi ngóc ngách nhưng không có nơi nào không có người máy an ninh canh gác, hắn cùng đám người máy an ninh này đã trở thành kẻ thù không đội trời chung, chỉ cần gặp hắn, đám người máy này sẽ x·ả s·úng.

Nhưng đúng lúc này, một cô gái chạy ngang qua hai con người máy an ninh, hai con người máy an ninh liền chú ý đến cô gái kia, nhân cô hội này Khương Vũ vọt thẳng vào trong thành phố.

Lúc này Tần Mộng Nhu bị một đám côn đồ đùa giỡn, ép nàng chạy đến cửa thành phố, thì đúng lúc này nàng bị hai con người máy an ninh phát hiện truy đuổi nàng.

Nàng chỉ là một cô gái nhỏ, nàng chạy hết sức bình sinh của mình mà trốn, nhưng cuối cùng chạy đến khu vực không có camera của thành phố, đã là ngõ cụt, nàng bị dồn vào chân tường rồi.

"Công dân Tần Mộng Nhu số hiệu 991, t·ội p·hạm cấp S, mau buông tay chịu trói, lệnh bắt giữ!" Người máy an ninh ngay lập tức lên tiếng, một con chĩa súng vào người của Tần Mộng Nhu, một con lại di chuyển đến gần nàng, chuẩn bị còng tay của nàng.

Đúng lúc này từ phía sau lưng của hai con người máy, một bóng đen xuất hiện, một đâm tung ra, đấm nát cái đầu của con người máy an ninh, cứ như thế hai con người máy an ninh liền bị giải quyết một cách nhanh chóng.

Khương Vũ đi vào bên trong thành phố, hắn nhìn thấy cô gái vì mình mà bị hai con người máy t·ruy s·át, hết cách hắn đành đi theo, g·iết c·hết hai con người máy an ninh này.

Giết một con cũng là g·iết, g·iết mười con cũng là g·iết, hắn đã kết thù với bọn chúng, bây giờ g·iết thêm một vài con nữa cũng không có vấn đề gì.

Con mắt giữa trán của Khương Vũ xuất hiện, nó thôn phệ máu của hai con Ác Quỷ Xúc Tu đội lốt người máy, con mắt của hắn cực kỳ cường đại, hút khô cả hai con quái vật này, ngay cả xương cũng không còn, hút đến nổi bọn chúng tan vào cát bụi.

Khương Vũ cảm nhận được thể phách của mình tăng lên không ít, hắn đã hấp thụ tổng cộng ba con Ác Quỷ Xúc Tu, nếu như có thể hấp thụ nhiều hơn, không phải hắn sẽ mạnh hơn sao.

"Cảm ơn... cảm ơn cậu đã cứu tôi!" Tần Mồng Nhu ánh mắt nhìn về phía Khương Vũ, nàng nhìn thấy cảnh tượng Khương Vũ hấp thụ xác của hai con người máy an ninh khi bị g·iết biến hóa thành Ác Quỷ Xúc Tu, nàng cảm thấy có chút sợ hắn g·iết nàng.

Khương Vũ lúc này có chút lo lắng về việc Tần Mộng Nhu nhìn thấy hắn sử dụng con mắt giữa trán, hắn muốn g·iết nàng diệt khẩu, nhưng khi hắn nhìn nàng, hắn lại không thấy bản thể Ác Quỷ của nàng, nàng đơn giản chỉ là một cô gái bình thường mà thôi.

"Chuyện gì xảy ra? Ta lại bị ảo giác sao?" Khương Vũ lúc này có chút lúng túng, tại sao Tần Mộng Nhu lại khác với những người khác.

Ánh mắt của hắn di chuyển sang con mèo ở bên cạnh, rõ ràng con mèo này cũng lộ ra bản thể Ác Quỷ mèo đen thối nát của nó, nhưng Tần Mộng Nhu hắn lại không nhìn thấy được bản thể của nàng.

"Cô là ai? Tại sao ta không thấy được nó?" Khương Vũ ánh mắt lạnh lùng nhìn Tần Mộng Nhu hỏi.

"Anh đang nói cái gì vậy? Tôi là Tần Mộng Nhu, anh muốn thấy cái gì thế?" Tần Mộng Nhu che lại cơ thể của mình, nàng tưởng rằng Khương Vũ đang nhắm đến thân thể của nàng.

Khương Vũ lúc này tò mò nhìn Tần Mộng Nhu một hồi, cuối cùng không nhìn thấy gì, lại kiểm tra một chút bản thân không bị ảo giác, hắn lúc này mới rời đi.

"Anh... anh định đi đâu... có thể cho tôi đi cùng hay không?" Tần Mộng Nhu lo lắng, nàng không quen biết ai, lúc này lại là t·ội p·hạm truy nã, nàng không đi theo Khương Vũ thì không biết đi theo ai.

Khương Vũ không có trả lời, bước chân của hắn bước ra khỏi con ngõ nhỏ, hắn giờ phút này cũng không biết đi đâu, trước đây hắn từng ở trên mạng xem được có một khu vực dành cho t·ội p·hạm sinh sống, chỉ là nơi đó muốn tìm cũng không phải đơn giản.

Khương Vũ tiếp tục đi về phía trước, phía sau lưng hắn là Tần Mộng Nhu lò dò chạy theo sau, hắn cũng không có cản nàng đi theo mình, nàng cũng cần có chỗ ở, sẵn tiện đưa nàng đến khu vực dành cho t·ội p·hạm truy nã cũng được.

Còn sự sống c·hết của nàng có ra sao, hắn sẽ không quan tâm, nàng phải tự mình bảo vệ lấy mình, còn hắn chỉ có thể giúp nàng đến như thế mà thôi, có lẽ là do nàng không bị hắn nhìn thấy bản thể thật, cho nên hắn mới giúp đỡ nàng, đồng cảm với nàng, có lẽ nàng vẫn còn một chút thứ gọi là con người ở trong thân thể đó.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thế Giới Không Bình Thường, truyện Thế Giới Không Bình Thường, đọc truyện Thế Giới Không Bình Thường, Thế Giới Không Bình Thường full, Thế Giới Không Bình Thường chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top