Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 316: Kết tình anh em


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Ta Là Chí Tôn, hài, hay, trí tuệ, bá đạo... Tất cả đều có trong Ta Là Chí Tôn (dịch)Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần

-- o --

Chương 316: Kết tình anh em

Nhóm dịch: Friendship

Nguồn: Mê Truyện

Hứa Bình nói tiếp:- Tôi tới Lương Phổ lập tức biết, 'Huyết sắc san hô' này tôi

căn bản cũng không thể nhúng tay vào, bởi vì tu giả cổ võ đi Lương Phổ nhiều

lắm. Tôi cố tình phá vỡ một việc, kết quả bị người đuổi giết, tôi vẫn trốn

được về Thuần An. Cũng may những người đó chưa lại đây, tôi chuẩn bị ở Thuần

An một ngày rồi đi Thập Vạn Đại Sơn, không ngờ lại gặp anh, anh còn chưa chết,

tôi thật sự là vui.

Diệp Mặc cười ha hả,

- Anh Hứa, người cầm 'Huyết sắc san hô' chính là tôi, những người này đi

Lương Phổ chính là vì đoạt 'Huyết sắc san hô' của tôi. Rất xin lỗi, anh Hứa,

bởi vì thù địch trước kia của tôi nhiều lắm, tôi cũng không nói tên thật, tôi

kỳ thật không phải Mạc Ảnh, tôi tên là Diệp Mặc.

Hứa Bình thất thần nhìn Diệp Mặc nửa ngày, mới giật mình nói:

- Mặc, Diệp huynh đệ, anh được lắm, không nghĩ tới 'Huyết sắc san hô' không

ngờ ở trên người của anh, thật sự là khiến người khác bất ngờ. Tốt, thật sự là

quá tốt rồi.

Hứa Bình không ngờ cười ha ha, trong mắt rất là vui. 'Huyết sắc san hô' là thứ

tốt để tu luyện cổ võ, tuy rằng y chưa từng gặp qua, nhưng truyền thuyết đã

nghe nhiều rồi, với y mà nói loại này là thứ tốt, ở trong tay Diệp Mặc đương

nhiên tốt hơn so với ở trong tay người khác.

Diệp Mặc lấy ra một bình sứ, đổ ra hai viên 'Bồi khí đan' đưa cho Hứa Bình

nói:

- Anh Hứa, đây là đan dược luyện chế từ 'Huyết sắc san hô', cho anh hai viên,

anh bây giờ là hoàng cấp hậu kỳ. Sau khi trở về anh tìm một chỗ an tĩnh bắt

đầu ăn một viên trước, sau đó nửa năm sau ăn một viên nữa, hai viên đan dược

này có thể cam đoan giúp anh thăng đến Địa cấp.

Hứa Bình nắm bình sứ Diệp Mặc đưa tới mà ngây dại, sau một lúc lâu mới phản

ứng tới, liền đem bình sứ giao cho Diệp Mặc,

- Không được, Diệp huynh đệ, thứ này thật sự là quá quý trọng, tôi không thể

nhận.

Tuy rằng đẩy trả lại cho Diệp Mặc, nhưng Hứa Bình trong lòng cũng là sóng to

gió lớn. Có thể giúp người luyện võ hoàng cấp thăng cấp đến Địa cấp, đây quả

thực nghịch thiên. Thứ này nếu thả ở bên ngoài bị người ta biết, liền biến

thành tiếng kêu giết nhau một mảnh. Nhưng Hứa Bình có nguyên tắc làm người của

Hứa Bình, tuy rằng ở sâu trong nội tâm của y khát vọng loại đan dược này, y

cũng biết dựa giao tình của mình và Diệp Mặc, loại vật này thật sự là quá mức

quý trọng.

Diệp Mặc lại đem bình sứ đẩy tới, trịnh trọng nói:

- Anh Hứa, nếu anh khinh thường Diệp Mặc tôi vậy anh cũng đừng cần nữa, Hứa

Bình anh khi nghe tin Diệp Mặc tôi đã chết, có thể vì Diệp Mặc tôi báo thù.

Tôi cho anh hai viên đan dược chưa đáng gì. Đừng nói hai viên 'Bồi khí đan “

này, ngay cả 'Bồi nguyên đan' để tăng cấp Tiên Thiên tôi cũng có thể giúp anh.

Hơn nữa, nếu không phải nhờ khối nguyên liệu kia của anh Hứa, phi kiếm của tôi

cũng không thể luyện chế thành, nếu muốn nói nợ, kia coi như tôi nợ anh.

Lạc Huyên ngơ ngác nhìn hai người Diệp Mặc và Hứa Bình, đan dược thăng cấp Địa

cấp, một lúc cho hai viên. Cô thật sự biết giá trị của đan dược này, bởi vì

nàng ăn qua một viên. Mà hai người không ngờ một người cho, còn một người

không nhận. Phi kiếm lại là vật gì? Diệp Mặc còn nói hắn có thể luyện chế ra

'Bồi Nguyên đan “ thăng cấp Thiên cấp, nếu truyền đi, cả tiểu thế giới cũng

phải đảo điên

- Được, Diệp huynh đệ, nếu Hứa Bình tôi còn muốn từ chối, chính là làm kiêu.

Nếu Diệp huynh đệ không ngại, chúng ta liền noi theo cổ nhân kết bái huynh đệ.

Hứa Bình nghe xong Diệp Mặc nói, không từ chối nữa. Đem đan dược thu vào. Bất

kể đan dược thật giả thế nào, nhưng Diệp Mặc con người này y nghĩ là có thể

kết giao bạn chí cốt đấy.

Diệp Mặc vươn người đứng dậy

- Đương nhiên có thể, hôm nay chúng ta ngay tại đây kết giao làm huynh đệ.

- Tôi còn có một đại ca tên là Tiêu Trường Đông, tuy rằng Tiêu đại ca hôm nay

cũng không đến. Nhưng chúng ta cùng nhau kết bái cũng được.

Hứa Bình cũng lập tức đứng lên nói.

- Được, người có thể làm đại ca của anh Hứa nhất định là người đáng mặt đàn

ông.

Hai người lập tức lấy trà thay rượu, cùng Tiêu Trường Đông không có mặt kết

bái thành ba anh em.

Lạc Huyên ở một bên nhìn có chút hâm mộ, nhưng cô cũng không phải đàn ông, nếu

cô cũng là đàn ông, nói không chừng cô cũng sẽ hào hùng đứng lên, cùng Diệp

Mặc Hứa Bình kết tình huynh đệ.

- Chú ba

- Anh hai

Hai người kết bái xong rồi đứng lên, thoáng nhìn nhau. Cười ha ha.

- Nếu nơi này có một đào viên, các anh có thể tiếp tục câu chuyện tam kết

nghĩa đào viên năm đó luôn được mọi người ca tụng rồi.

Lạc Huyên cười nói, trong đáy lòng cô thật sự là khâm phục Diệp Mặc, mặc kệ

hắn có thể luyện chế ra 'Bồi nguyên đan “ thăng cấp Thiên cấp hay không, nhưng

hắn có thể tùy ý đem 'Bồi khí đan' đưa cho Hứa Bình. Đã chứng tỏ hắn vốn cũng

không phải là một người tầm thường. Hơn nữa theo như mình quen biết hắn, Diệp

Mặc đúng là một người không thể nhìn thấu, nhưng hắn dường như lại rất rộng

rãi.

Diệp Mặc lấy ra một loan đao mà lúc trước hắn tự luyện chế đưa cho Hứa Bình,

lại lấy ra một viên 'Liên sinh đan' nói:

- Anh hai, đao này là em giúp anh luyện chế, anh dùng xem, còn có viên đan

dược này, bất kể tổn thương nặng thế nào đi nữa, chỉ cần không chết, là có thể

cứu sống, anh cũng cất đi.

Hứa Bình cầm lấy loan đao Diệp Mặc đưa tới, thoáng ở góc bàn đụng một cái, góc

bàn liền lập tức hạ xuống, y kinh ngạc chăm chú nhìn đao trong tay, ngạc nhiên

thán phục nói:

- Đao tốt, đao tốt, không nghĩ tới chú ba lại có thể luyện binh khí.

Lạc Huyên thấy đao trong tay Hứa Bình không ngờ sắc bén như thế, cũng chấn

động, loại đao này hoàn toàn có thể xưng là thần binh rồi, Diệp Mặc không ngờ

dễ dàng lại tặng cho người khác.

Diệp Mặc thấy Hứa Bình đem đồ thu vào, lúc này mới hỏi:

- Anh hai, rốt cuộc anh nghe được sự tình gì, mới bị người bức đến Thuần An

này.

Hứa Bình oán hận nói:

- Là người của Phái Hợp Lưu, bọn khốn khiếp này quả thực quá ghê tởm, hôm

trước, bọn họ nói muốn đi Yến Kinh giết toàn bộ Diệp Gia, báo thù rửa hận. Vốn

anh chỉ là đi ngang qua, loại chuyện này anh đương nhiên sẽ không quản...

- Cái gì?

Diệp Mặc đột nhiên đứng lên, trong mắt lộ vẻ sát khí.

Tuy rằng Diệp Gia và hắn không có bao nhiêu quan hệ, nhưng em gái hắn Diệp

Lăng còn ở đó, em trai Diệp Tử Phong cũng đang ở trong Diệp Gia. Không ngờ vì

chuyện của mình liên lụy tới Diệp Gia ở Yến Kinh, người Phái Hợp Lưu quả thực

không muốn sống chăng.

- Chú ba? Cậu? Chẳng lẽ cậu chính là người của Diệp gia ở Yến Kinh?

Hứa Bình trở nên tỉnh ngộ

Diệp Mặc mặt chìm như nước gật gật đầu nói:

- Tuy rằng em bây giờ không phải là người của Diệp gia rồi, nhưng em còn có

một em trai và một em gái sống trong Diệp Gia tại Yến Kinh, nếu bọn họ xảy ra

chuyện gì, em tuyệt đối phải nhổ tận gốc người của phái Hợp Lưu.

- Chú ba, không nói nữa, chúng ta khẩn trương đi Yến Kinh, anh dù liều mạng

một mạng, cũng sẽ không để bọn phái Hợp Lưu khốn khiếp này thực hiện được.

Hứa Bình cũng đã biến sắc, trong lòng cực kỳ hối hận, không ngờ không biết

Diệp Gia ở Yến Kinh chính là bổn gia của chú ba. Nhưng y lại không nghĩ tới,

chuyện này căn bản cũng không phải chuyện của y.

Diệp Mặc lắc lắc đầu,

- Anh hai, nếu bọn họ đã diệt Diệp Gia, hiện tại đi cũng là vô ích. Nếu như

không bị tiêu diệt, em đi một mình là đủ rồi. Bọn phái Hợp Lưu bị em giết vài

cao thủ Địa cấp, cho nên lần này đi toàn là Địa cấp, Anh hai hiện tại đi còn

không giúp được em

Hứa Bình gật gật đầu, trong lòng của y không vì lời nói của Diệp Mặc mà mất

hứng. Y đã từng chứng kiến bản lĩnh của Diệp Mặc, thật sự rất lợi hại, thậm

chí nháy mắt giết hai cao thủ Huyền cấp đỉnh cao. Hiện tại Diệp Mặc nói hắn đã

giết vài cao thủ Địa cấp, chứng tỏ thực lực của hắn càng thêm tăng vọt, mình

nên trở về cố gắng đề cao thực lực mới đúng.

Lạc Huyên ở bên cạnh nghe được kinh hãi không ngừng, Diệp Mặc nói hắn đã giết

vài cao thủ Địa cấp, chẳng lẽ hắn thật là cao thủ Tiên Thiên hay sao?

- Anh hai hiện tại có chỗ nào có thể đi hay chưa? Nếu như không có chỗ nào để

đi, trước tiên có thể đi Lưu Xà. Em ở Lưu Xà tạo dựng một công ty tên là 'Lạc

Nguyệt “ , anh ở đó hẳn là có thể tĩnh tâm tu luyện.

Diệp Mặc hỏi.

Hứa Bình lập tức nói:

- Được, anh sẽ ở Lưu Xà chờ cậu.

Diệp Mặc gật gật đầu,

- Em mở công ty, chủ yếu là vì thu thập linh vật trong thiên hạ, sau đó luyện

chế đan dược. Anh hai yên tâm, em nhất định sẽ làm cho anh thăng cấp đến Tiên

Thiên.

Nói xong Diệp Mặc quay đầu hướng Lạc Huyên nói:

- Xin lỗi, Lạc Huyên, tôi muốn lập tức đi Yến Kinh, nếu kịp, tôi đêm nay còn

có thể về giúp em tìm sách, nếu không kịp, em đành tự mình đi tìm. Sách này

cho em trước.

Diệp Mặc lấy ra “ Ní la kinh “ trả lại cho Lạc Huyên

Lạc Huyên có chút kỳ quái nhận lấy sách, cô không biết sách này Diệp Mặc cất ở

đâu, nhưng vẫn gật đầu nói:

- Ừ, em biết rồi, hiện tại anh không giúp em tìm cũng không sao, em hiện tại

đã biết tìm sách gì rồi, nói không chừng em chỉ cần nửa ngày liền có thể tìm

ra. Nếu em tìm được rồi, vật kia em sẽ để lại cho anh, nếu hôm nay em không về

chỗ ở, anh đi 'Doanh hoa quan “ ở phía đông ngoại ô Thuần An ba mươi dặm, em

ở đó chờ anh.

Diệp Mặc và Hứa Bình lúc nói chuyện không có giấu diếm cô cái gì, Lạc Huyên có

lẽ bị nhiễm ảnh hưởng, không chút nghĩ ngợi, nói ra chỗ mình định dừng chân.

Ba người sau khi tách ra, Hứa Bình trực tiếp đi tới Lưu Xà, Lạc Huyên đi thư

viện, Diệp Mặc lại tìm chỗ không có người, trực tiếp bước trên phi kiếm, giống

như tia chớp bay đến Yến Kinh.

...

Diệp Gia Yến Kinh, tuy rằng vì Diệp Mặc đại náo, ở mặt ngoài không có khí thế

như lúc trước rồi. Thậm chí đầu đường Yến Kinh nhìn không thấy công tử Diệp

Gia khoa trương, nhưng người biết sẽ không cho là như vậy.

Chỉ có tại Yến Kinh người có tiếng nói mới biết được, Diệp Gia tuy rằng ở mặt

ngoài đã không có thanh thế như trước kia, nhưng Diệp Gia lại cường thịnh hơn

rất nhiều so với lúc trước.

Không có bất kỳ một gia tộc có khí phách nào có thể đem vị trí gia chủ giao ột

thanh niên hai mươi tuổi, nhưng Diệp Gia lại làm như vậy, gia chủ Diệp Gia bây

giờ là Diệp Tử Phong gần hai mươi ba tuổi, đây là có một không hai đấy.

Người biết nguyên nhân không ai đi chê cười Diệp Gia, bởi vì nước cờ này của

Diệp Bắc Vinh tuyệt đối là quân cờ tốt. Từ khi Diệp Tử Phong tiếp nhận chức vụ

gia chủ Diệp Gia về sau, Lý gia và Kiều gia Yến Kinh đều tranh nhau thể hiện

thiện ý. Hơn nữa nhiệm kỳ mới lần này, ủng hộ người của Diệp gia gia tăng trên

phạm vi lớn. Cái này cũng chưa tính, mà ngay cả Hàn Tại Tân nhiều lần đi tới

Diệp Gia thăm hỏi Diệp Bắc Vinh.

Vì tất cả mọi người đều biết, Diệp Tử Phong có một anh trai tên là Diệp Mặc,

mà Diệp Mặc tuyệt đối là một người chủ dũng mãnh.

Nhưng hôm nay, đại viện Diệp Gia có chút trang nghiêm, chẳng những đại viện bị

nhóm cảnh sát có vũ trang vây quanh, hơn nữa bên trong mơ hồ truyền đến mùi

máu tanh.

Lúc này đại viện Diệp Gia đã bị phong tỏa hoàn toàn, người qua đường căn bản

cũng không cho phép tới gần.

Ta Là Chí Tôn, hài, hay, trí tuệ, bá đạo... Tất cả đều có trong Ta Là Chí Tôn (dịch)

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi, truyện Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi, đọc truyện Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi, Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi full, Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top