Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 12: 12: Chí Bảo Bên Trong Gặp Chân Truyền!


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tiên Đình Phong Đạo Truyện



Tô gia.Từ ngày đó đến nay đã qua ba ngày.Biểu tỷ đã tỉnh lại, thế nhưng vẫn rất yếu, chỉ có thể miễn cưỡng tự lo cho mình.Cũng may bây giờ Tô Đình không còn là ma bệnh chỉ khẽ gật đầu đã hôn mê như lúc trước nữa, trong ngoài hắn đều được lợi, đã xem như thân thể khoẻ mạnh, cũng có thể ôm đồm tất cả mọi việc trong nhà.Nấu nước bổ củi, nấu cơm giặt quần áo, tuy rằng khổ cực, nhưng nếu thật sự muốn làm cũng không tính là việc khó.Chỉ là ở phương diện trù nghệ này có hơi quá sức hắn, làm ra mấy món có chút khó có thể nuốt xuống."Tiểu Đình.

.

." Biểu tỷ thấy hắn gánh nước, lập tức muốn đứng dậy hỗ trợ."Tỷ, ngươi từ từ thôi, ta gánh nước vào rồi lại nói." Tô Đình thấy thế, vội vàng chạy vào, thả thùng nước xuống mới thở phào nhẹ nhõm."Tiểu Đình, bệnh của đệ vừa khỏi, không cần quá mệt." Biểu tỷ thấy hắn thế thì thương tiếc."Mệt cái gì? Những năm này không phải tỷ cũng chăm sóc ta như vậy sao?" Tô Đình lau mồ hôi."Tiểu Đình.

.

." Biểu tỷ gọi một tiếng."Hả?""Thật tốt." Biểu tỷ mỉm cười,Tô Đình dừng một chút, nhất thời không trả lời.Biểu tỷ nằm ở trên giường, khẽ cười, ngũ quan thanh lệ, dù sắc mặt nàng vẫn trắng bệch, nhưng lại càng lộ vẻ điềm đạm đáng yêu.Nhìn nụ cười vui mừng trên mặt biểu tỷ, trong lòng Tô Đình bỗng có cảm giác phức tạp.Thật tốt?Đối với nàng mà nói, đây chính là cuộc sống mà nàng thoả mãn sao?Nhìn thân thể Tô Đình khôi phục khỏi, nhìn Tô Đình đã có thể cùng nàng đồng thời chống đỡ cái nhà này, như vậy là tốt rồi?Đối với nàng mà nói, chỉ cần như vậy là được rồi?Tô Đình trầm mặc một chút, ánh mắt không cố định, chợt thở dài một hơi, cười nói: "Không có chuyện gì, sẽ càng ngày càng tốt."Thân thể biểu tỷ còn có rất yếu, Tô Đình không dám quấy nhiễu, sau khi làm xong những việc vặt trong tay thì vội đi vào trong viện..

..Tô Đình lau mồ hôi, ngửa mặt nhìn trời, lặng lẽ không nói."Thân thể biểu tỷ còn chưa tốt hẳn, ta không thể rời đi quá lâu, tìm việc làm cũng không dễ, nhưng bây giờ trong nhà chỉ còn hai lượng bạc, còn có thể chịu được mấy ngày?""Củi gạo dầu muối, một phân tiền cũng làm khó anh hùng hán, Tô mỗ ta dù là đời trước cũng không sống thảm như vậy, chưa từng nghĩ đến lại có một ngày sẽ phát sầu vì những chuyện này?""Nghĩ rằng Tô mỗ ta có Lục Áp Đạo Quân truyền thừa, tay cầm chí bảo Ngũ Hành Giáp, vốn phải tiền đồ vô lượng, thế mà lại vì tục vật như tiền tài này mà phát sầu.""Trên người ta mang tiên pháp, lại sở hữu bảo sơn, thế mà phải sống khổ qua ngày, CMN còn có thiên lý sao?""Chờ đã.

.


.

Ngũ Hành Giáp?"Tô Đình nhớ lại cái gì, lấy ra Ngũ Hành Giáp.Ngũ Hành Giáp nhìn như minh châu, toàn thân trắng noãn như ảo mộng, không khác nào tiên vật.Tô Đình thưởng thức một phen, lẳng lặng nhìn minh châu trong tay, lầu bầu nói: "Chỉ cần nhìn phẩm chất này, mặc dù không thể coi là pháp bảo, coi như trân châu tầm thường cũng có giá trị liên thành.

Nói đi nói lại, Tùng lão cũng thực sự không tiếc gì."Dù bây giờ nhà chỉ có bốn bức tường, nhưng Tô Đình cũng không hồ đồ, còn không đến mức lấy pháp bảo này đi đổi ngân lượng.Pháp bảo bực này có giá trị vô lượng, vạn kim khó cầu.Huống chi, vật này vẫn là chí bảo của thần miếu, Tùng lão đồng ý đưa cho hắn là một chuyện, nếu phát hiện hắn không biết quý trọng, sau này nhất định sẽ không thèm quan tâm tới hắn nữa."Nói đi nói lại thì vật này nhìn như ngọc, nhưng lại rất cứng rắn, nện vào đỉnh đầu ta rồi lại rơi xuống đất, thế mà không vỡ nát."Tô Đình sờ sờ trán, hơi xúc động,Lần trước là Trảm Tiên Hồ Lô, lần này là Ngũ Hành Giáp.Tại sao mỗi lần đều nện trúng trán hắn?"Đố kị ta đẹp trai ầ? Muốn ta hủy dung? Không có cửa đâu!"Tô Đình nhổ nước bọt nói vài câu, phát tiết áp lực trong lòng một chút, muốn cất Ngũ Hành Giáp đi, nhưng khi hắn muốn thu Ngũ Hành Giáp lại, ánh mắt bỗng nhiên ngưng tụ.Chỉ thấy trên hạt minh châu này, hình như có một khe nhỏ như sợi tóc.Trước đó Tô Đình căn bản chưa từng phát hiện, bây giờ nhìn kỹ lại, không khỏi giật nảy cả mình.Đây chính là chí bảo mà hắn coi trọng."Ta vừa mới khen một câu, đã thấy vết nứt."Tô Đình không ngờ bảo bối này không chịu được lời khen như thế, trong lòng hắn hơi hơi cuống quít, cuối cùng mới phát hiện, chỉ có một vết nứt này.Hắn thở phào nhẹ nhõm, mang theo vẻ ngưng trọng, cẩn thận đánh giá.Nhìn kỹ mới thấy vết nứt này còn mảnh hơn cả sợi tóc, nhưng dù sao vẫn có tỳ vết, không biết sẽ ảnh hưởng bao nhiêu?"Thế này.

.


."Ánh mắt Tô Đình ngưng tụ lại, từ khi hắn tiêu hóa một tia Âm Thần của thượng nhân, tinh thần từ từ mạnh mẽ, cảm giác càng thêm nhạy cảm.Đây cũng một trong những nguyên nhân khiến trước hắn không phát hiện, đến bây giờ mới có thể thấy rõ.Hắn nhìn kỹ lại, chỉ cảm thấy trong khe hở kia dường như chứa đựng vô số huyền diệu.Trong khe hở dường như có cái gì đó, chỉ là quá mức nhỏ bé nên khó có thể thấy rõ.Tô Đình để sát vào trước mắt, ánh mắt tập trung nhìn, tinh tế quan sát.Một lúc lâu sau, tinh thần hắn ủ rũ, hai mắt mệt mỏi mà vẫn không thu hoạch được gì, khe hở vẫn là khe hở, không thấy rõ bất kỳ thứ gì.Đến tận khi hắn mệt mỏi tới cực điểm mới bất đắc dĩ từ bỏ.Nhưng vào lúc này, đầu hắn lại oanh một tiếng.Giống như một tiếng sấm rền!Một tia sáng lóe lên trong đầu!Một tia chớp xé rách bầu trời!"Thiên uy!"Trong đầu Tô Đình lóe lên ý niệm như vậy.Chợt phát hiện bản thân dường như đang lơ lửng trên đám mây.Mây đen cuồn cuộn, sắc trời lờ mờ.Có lôi đình lấp loé, như lôi long điện xà không ngừng uốn lượn rít gào.Trong đó có một đạo lôi long đột nhiên nhập vào đây, nhưng thấy dáng vẻ nó tùy tiện, râu tóc như thật, không khác nào vật còn sống.Tô Đình ngơ ngác.Lôi long há mồm nuốt hắn vào trong bụng.Oanh!Tô Đình đột nhiên mở mắt, có cảm giác khôn kể.Trước mắt vẫn là sân nhỏ.Sắc trời vẫn không thay đổi.Trời nắng chói chang.Cả người hắn đầy mồ hôi.Hắn vẫn chấn động như thế."Đây là.

.

."Tô Đình nói nhỏ: "Công pháp?"Sau khi lôi long nuốt hắn vào trong bụng, trong đầu của hắn lập tức xuất hiện vô số văn tự bay lượn, chính là sấm sét hóa thành ( Thần Tiêu Ngọc Phủ Thiên Uy Pháp Quyển ).Đây là công pháp!Đây là căn bản của tu hành!Đây không phải đạo thuật, không phải pháp bảo.Đây là công pháp tu luyện, đây là tất cả căn cơ, đây là căn bản có thể giúp hắn từ phàm nhân tu thành Tiên đạo!Đây là công pháp tồn tại trong Ngũ Hành Giáp!Trong truyền thừa Lục Áp có vô số bí thuật, nhưng chẳng biết vì sao lại thiếu hụt công pháp.Mà có một bộ công pháp này đã bù đắp đủ, thêm thành hoàn chỉnh."Đây.

.


.

Đây.

.

."Tô Đình hô hấp khó khăn, một lúc lâu sau vẫn không thể phục hồi lại.Hắn tha thiết ước mơ công pháp, thậm chí hắn còn muốn trèo non lội suối đi tầm tiên phóng đạo truy cầu công pháp, thế mà lại ở ngay trong Ngũ Hành Giáp, dễ dàng thu được?Chỉ sợ ngay cả Tùng lão đều không ngờ rằng, bên trong pháp bảo này còn có một bộ công pháp lôi đạo như thế?"Có một bộ công pháp như thế, ta có thể bắt đầu tu hành rồi.""Có thể tu hành, có Chân khí, có pháp lực, ta không còn là phàm nhân, ta có thể vận dụng từng loại bí thuật mà Lục Áp truyền thừa trong đầu.""Niềm vui bất ngờ! Niềm vui bất ngờ!"Tô Đình chưa bao giờ ngơ hắn có thê thu hoạch công pháp tu hành nhanh như vậy, có được mà không uổng khí lực như vậy, làm hắn cảm thấy mừng rỡ như điên.Tu luyện!Tu luyện!Tu luyện!Vào giờ phút này, ở trong lòng hắn hiện ra suy nghĩ như vậy.Hắn không do dự, tìm một chỗ râm mát, ngồi khoanh chân, dựa theo công pháp, bắt đầu tĩnh tâm tu hành.Ghi chép trong công pháp tràn ngập huyền bí.Trong các câu chữ đầy huyền ảo.Nhưng Tô Đình có hiểu biết khá sâu về văn tự cổ đại, đối với ý nghĩa của "Thuật ngữ", thâm ý ẩn giấu bên trong, mặc dù không thể hiểu hết toàn bộ, nhưng cũng có thể biết được tám phần.Hai phần còn lại, chỉ cần tinh tế nghiên cứu thì không hẳn là không thể hiểu hết.Đời trước nhận thức tích lũy đối với văn tự cổ đại, giúp hắn tu hành công pháp vô cùng thông thuận.Chỉ cần một ý niệm, khí chảy toàn thân.Tô Đình lần đầu tiên tu hành!Từ đó mà bắt đầu!.


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tiên Đình Phong Đạo Truyện, truyện Tiên Đình Phong Đạo Truyện, đọc truyện Tiên Đình Phong Đạo Truyện, Tiên Đình Phong Đạo Truyện full, Tiên Đình Phong Đạo Truyện chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top