Tiên Sinh Không Ngây Thơ (Giả Thuần Tình)

Chương 71: Đùa bỡn lưu manh xong liền muốn chạy, không có cửa


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tiên Sinh Không Ngây Thơ (Giả Thuần Tình)

Mặc dù điều này cũng không ảnh hưởng đến phát huy của Hứa Viễn Hàng một chút nào.

Lên, xuống, nhanh, chậm, nhịp điệu không ngừng thay đổi, ôn nhu triền miên một lúc, lại kịch liệt lạ mắt một lúc, Trì Vân Phàm có thể cảm nhận rõ ràng từng đường cong căng đầy dưới lớp quần áo mỏng manh kia, biết rõ anh mượn múa chi danh, mà ăn đậu hũ chi thực, cô vẫn bị chọc đến mặt đỏ tới mang tai.

Hứa Viễn Hàng đều thu phản ứng của cô vào trong mắt, khóe môi anh nhàn nhạt cong lên, một tay đặt lên eo cô, sao có thể nhỏ bé như vậy, không đủ một vòng tay, anh dùng sức bế cô lên, xoay người một vòng, váy màu xanh nhạt như là một bông hoa đang nở rộ.

Anh ôm cô ngã trên cát mềm, chậm rãi phun hơi nóng vào gò má trắng nõn như ngọc đang nhuộm màu đỏ mỏng: “Em thích không?”

Trì Vân Phàm không trả lời mà hỏi lại: “Đây có phải là quà sinh nhật của anh không?”

Hứa Viễn Hàng nhướng mày: “Không phải quà anh đã sớm tặng cho em rồi sao?”

Cô khó hiểu: “Là cái gì?”

Anh đưa tay lên vuốt mớ tóc lòa xòa trên má cô, vốn định kẹp đến sau tai, ngón tay thon dài lại cong cong mà chơi đùa: “Xa cuối chân trời, gần ngay trước mắt.”

Anh nói, món quà là chính mình.

Chỉ có Hứa Viễn Hàng mới có thể dõng dạc mà nói như vậy.

Nhưng anh đã đúng, đối với Trì Vân Phàm mà nói, anh là món quà tuyệt vời nhất mà thượng đế đã ban tặng cho cô, là một nét chấm phá sáng chói trong cuộc đời yên lặng mười tám năm của cô.

Hứa Viễn Hàng lại hỏi: “Em có thích món quà này không?”

Thích anh không?

Anh biết rõ câu trả lời, nhưng vẫn muốn nghe cô nói ra.

Trong lúc khiêu vũ, Hứa Viễn Hàng luôn cảm thấy còn thiếu một bước nào đó, lúc này mới nghĩ đến, là còn thiếu khâu tỏ tình, cô chủ động hôn làm rối loạn toàn bộ kế hoạch của anh.

Nhưng mà, lời vừa ra khỏi miệng anh liền hối hận, hôn bị cô cướp trước, thì tỏ tình phải do anh trước đi?

Thế là, trước khi đôi môi đỏ mọng của Trì Vân Phàm khẽ hé mở, anh ôm mặt cô, hôn cô lần nữa, trực tiếp chặn lời cô.

Lần đầu tiên cô hôn anh, cô khiến anh choáng váng, bàng hoàng, còn chưa kịp trải nghiệm thì cô đã rời đi ngay khi chạm vào môi anh, nụ hôn đầu tiên chân chính kia, anh cũng quá hồi hộp, sợ mang lại cho cô cảm giác khó chịu. Cho đến lần này, anh mới có tâm tư nếm trải từ từ, tỉ mỉ mà nhấm nháp.

Đôi môi của cô rất mềm, oánh nhuận, như thể chúng tự mang vị ngọt.

Cùng hai lần trước và những gì anh đã tưởng tượng trước đó đều khác nhau…

Bờ biển, bãi cát, đêm trăng, anh đè lên người cô, những hình ảnh này cũng là thứ mà Trì Vân Phàm từng mơ qua, hóa ra do ngày ngày nghĩ đến nhau nên ban đêm thức sự nằm mơ sao? Lúc đó cô đã thích anh rồi? Trong lòng cô thoáng hiện lên một chút nhu tình, cũng đưa tay sờ mặt mặt anh.

Anh cắn nhẹ vào môi cô.

Ánh trăng dịu nhẹ bao bọc lấy đôi bạn trẻ, sóng biển từng đợt từng đợt vỗ lên bãi cát.

Sau khi kết thúc, Hứa Viễn Hàng hơi thở hổn hển mà nằm bên cạnh cô, anh nghiêng người nghiêng mặt đối mặt với cô, để bầu trời đêm bao la cùng những vì sao trời bất diệt làm chứng cho anh: “Chiếc thuyền bé con, anh thích em.”

“Ừm.” Trì Vân Phàm cũng không phải là người quanh co, nở nụ cười nhẹ, “Em cũng thích anh.”

Làm sao bây giờ?

Hứa Viễn Hàng mắt tối sầm lại, anh lại muốn hôn cô.

Xem ra thực sự gây nghiện.

Vậy liền lại hôn một lần đi.

Một lần cuối cùng của đêm nay.

Thời gian hạnh phúc luôn dễ trôi qua, đến ba giờ sáng nhiệt độ có chút thấp, Trì Vân Phàm chỉ mặc váy, Hứa Viễn Hàng cởi áo sơ mi khoác lên người cô, anh chỉ mặc một chiếc áo ba lỗ: “Chúng ta trở về đi.”

Chờ sau khi Trì Vân Phàm ngồi vững vàng, Hứa Viễn Hàng khởi động xe máy, đi thẳng theo con đường ven biển, tâm trạng của anh rất là mâu thuẫn, anh sợ cô bị cảm lạnh, nghĩ đến việc đưa cô về khách sạn sơn trang sớm, nhưng anh lại không muốn tách ra khỏi cô quá nhanh như vậy.

Cái trước chiếm ưu thế hơn.

Anh hơi quay đầu lại: “Ôm lấy anh.”

Gió quá lớn, Trì Vân Phàm không nghe rõ: “Cái gì?”

Hứa Viễn Hàng cười đến ngây ngốc, nâng cao âm lượng lặp lại một lần nữa: “Anh nói, ôm chặt anh.”

Lần này cô nghe rõ.

Anh cảm thấy vòng tay của cô ôm lấy eo anh, thân thể mềm mại của cô áp vào mình, nhịp tim cô đập kịch liệt vào lưng anh, cùng tần số với nhịp đập trong lồng ngực anh.

Thật là muốn mạng mà.

Hứa Viễn Hàng liếm liếm môi.

Anh tăng nhanh tốc độ.

Ôm quả nhiên ấm áp hơn rất nhiều.

Trì Vân Phàm ôm anh chặt hơn, thậm chí gió cũng không thể thổi qua khe hở giữa cơ thể họ. Xe máy nhanh như điện chớp lại vững vàng mà nghiền ép lên bóng đêm tĩnh mịch, cuối cùng cũng đến cửa sơn trang.

Hứa Viễn Hàng xuống xe trước rồi mới đỡ Trì Vân Phàm xuống, chia tay sắp đến, nhịn không được, anh lại ôm lấy cô, cúi đầu cọ mặt cô, xúc cảm ấm áp lại mềm mại. Anh khắc chế, chỉ hôn lên má cô một cái.

Trì Vân Phàm cũng không tránh khỏi cũng có chút lưu luyến, cô không có kinh nghiệm đối mặt với những cảm xúc xa lạ như vậy, nên chỉ có thể mặc cho bản thân đắm chìm trong đó, hai người cứ như vậy ôm nhau trong vài phút mới tách ra.

Màn đêm vô cùng sâu thẳm, vạn vật im lặng, ánh trăng càng lúc càng sáng.

Trì Vân Phàm định trả lại áo cho anh nhưng bị anh ngăn cản: “Em mặc đi.”

Thân thể của anh rất tốt, không đến mức cảm lạnh cảm mạo gì.

Vừa lúc, có thể tản bớt khô nóng toàn thân.

Khuôn mặt tuấn tú của Hứa Viễn Hàng nở nụ cười, ánh mắt trong trẻo khóa chặt cô: “Ngủ ngon … bạn gái.”

Trì Vân Phàm cũng nhìn anh, trên khuôn mặt trắng nõn nở nụ cười, như ánh trăng ấm áp chiếu rọi vào ngọc bích, óng ánh trong trẻo, đôi mắt đẹp đều nhiễm ý cười: “Ngủ ngon.”

Bạn trai.

*

Tác giả có lời muốn nói:

Cuối cùng viết đến đoạn khiêu vũ trên bãi cát, tao khí của Viễn ca đã không có chỗ che thân. Lại nói, Viễn ca hẳn là một trong những nam chính của tui được hưởng phúc lợi tốt nhất luôn á! Đố mọi người một vấn đề, đã biết Viễn ca thân cao 183, thể trọng 65KG, tính cách buông thả không bị trói buộc, lưu manh vô lại lại thâm tình, Vậy! Đêm nay chàng ấy xác định quan hệ cùng Vân muội, tổng cộng đã hôn Vân muội mấy lần?!

Ai da chương này ngọt quá không muốn viết tiếp chương sau luôn á!!!

[Yue: Tui cũng k biết rõ, chắc quay lại đếm:3]

[Hết chương 35]

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tiên Sinh Không Ngây Thơ (Giả Thuần Tình), truyện Tiên Sinh Không Ngây Thơ (Giả Thuần Tình), đọc truyện Tiên Sinh Không Ngây Thơ (Giả Thuần Tình), Tiên Sinh Không Ngây Thơ (Giả Thuần Tình) full, Tiên Sinh Không Ngây Thơ (Giả Thuần Tình) chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top