Tinh Tế Xuyên Qua Chi Thái Tử Phi

Chương 35: Liên Nặc Bắt Đầu Đi Học


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tinh Tế Xuyên Qua Chi Thái Tử Phi



“Bây giờ chúng ta bắt đầu bay lên cao đấy.” Mẫn Tạp nhắc nhở.
Tốc độ lái xe trên mặt đất rất chậm, lại vướng nhiều công trình kiến trúc, di chuyển trên không mới không bị cản trở bởi những cái này: “Ngồi yên nhé, kế tiếp anh sẽ tăng tốc, chúng ta cần đến trường quân đội Đế Quốc trước buổi trưa.”
“Ừm, anh tăng tốc đi.”
Ngồi xe đi ở trên mặt đất so với xe bay trên không trung là hai cảm giác hoàn toàn khác nhau.
Đi trên mặt đường cho người ta cảm giác đây chỉ là một loại phương tiện giao thông bình thường.

Nhưng mà bay lên cao lại mang đến cảm giác đây là công cụ chiến đấu.

Đúng vậy, xe của Mẫn Tạp là loại xe chiến đấu.
Thời điểm xe từ mặt đất bắt đầu bay lên, hai cánh màu đen như đá hắc diệu* mở ra, tỏa ra khí thế sắc bén, làm Liên Nặc xem đến ngây người.
Cậu vẫn luôn cảm thấy chỉ có màu sắc rực rỡ mới đẹp, xe của Mẫn Tạp lại màu đen tuyền làm Liên Nặc chê nó rất xấu, nhưng vào lúc này, cậu đã thay đổi cái nhìn rồi.
Trần xe trong suốt, cảm giác ngồi ở trên cao rất thú vị, chỉ cần là đàn ông, đều sẽ bị loại thị giác này hấp dẫn, phảng phất như tất cả mọi thứ đều ở dưới chân mình.
Trong cơ thể nổi lên một dòng nhiệt huyết, đối với Liên Nặc mà nói, cảm giác này đã không tồn tại trên người cậu suốt hơn 500 năm.
Đột nhiên, phía trước xuất hiện mấy chấm nhỏ đang tới gần, sau đó có mấy chiếc xe bay thẳng đến trước đầu xe của Mẫn Tạp
“A…” Liên Nặc không kiềm lòng được kêu khẽ một tiếng, sợ sẽ đâm phải.
“Không sao đâu, đây là đội tuần tra trên không.” Mẫn Tạp giải thích.

Giọng nói của hắn có chút thấp, cảm giác có một chút khác biệt so với ngày thường.

Không chỉ Liên Nặc có cảm giác sôi trào trong cơ thể khi bay ở trên không, Mẫn Tạp cũng thế.
Cho dù đã bay trên không rất nhiều lần, nhưng mỗi lần Mẫn Tạp đều cảm thấy mình có thể bóp nát tay lái, đây là hưng phấn, là kích động, là kích thích.
“Đội tuần tra trên không?” Liên Nặc ngạc nhiên.
“Ừm, vì đề phòng quân địch tập kích bất ngờ từ trên không, bộ quốc phòng đã thành lập đội tuần tra trên không.” Mẫn Tạp giới thiệu.
Thì ra là thế.
Liên Nặc đã hiểu.
“Xe này rất tốt.” Liên Nặc nói tiếp.
“Chờ đến khi cậu thi được bằng lái có thể thử lái.” Vừa nói, Mẫn Tạp vừa giảm tốc độ, chờ đến lúc đội tuần tra trên không đi tới bên cạnh, hắn lấy bằng lái xe ra.
Sau đó bên trong xe của đội tuần tra phát ra một chùm tia sáng đỏ rà quét, sau đó họ rời đi.
“Đây là kiểm tra giấy tờ, cho nên phải có bằng lái mới có thể lái xe ở trên không.” Mẫn Tạp giải thích.
“Ồ.” Liên Nặc đáp lại, “Sau khi đến trường tôi sẽ thi bằng lái.” Thật ra kế hoạch trước kia của cậu là lái xe bỏ trốn cũng không phải an toàn như dự tính.

Cũng may bây giờ cậu từ bỏ kế hoạch đó, quyết định ngốc tại gia tộc Drey để bọn họ nuôi.
Dù sao gia tộc Drey còn cho cậu tinh cầu tệ để tiêu nữa, cũng khá tốt.
“Anh sẽ làm thủ tục nhập học giúp cậu, sau đó an bài xe cho cậu đi học, nhưng mà trước khi nhận xe phải tiến hành kiểm tra thể năng.

Xe có hai loại, một là chỉ có duy nhất công năng chạy trên mặt đường, loại còn lại giống như của anh, có thể chạy được cả trên không nữa.”
“Tôi muốn xe giống của anh.” Liên Nặc trực tiếp nói.
“Chờ cậu thông qua kiểm tra thể năng rồi nói sau.” Hai loại xe có yêu cầu về thể năng khác nhau, “Nhưng mua xe thì vẫn cần bằng lái.” Mẫn Tạp lại nhịn không được nhắc nhở.
Liên Nặc méo miệng, thể năng của cậu rất tốt.
Đó là không có khả năng, chỉ là ảo tưởng của Liên Nặc thôi.
Ở trên không đi thêm ba giờ nữa, không thấy rõ ngoại cảnh phía dưới, trong tầm mắt Liên Nặc ngoại trừ mây thì cũng chỉ có mây.
“Anh chuẩn bị hạ xuống đất.” Mẫn Tạp mở miệng, mà bản đồ cũng hiện ra dòng nhắc nhở màu đỏ: Đã tới điểm đích, hướng dẫn kết thúc.
“Ừm.” Vừa nghe đã tới điểm đích, tâm tình Liên Nặc càng thêm kích động.
Xe hạ xuống ở cửa trường quân đội Đế Quốc.
Kiến trúc đồ sộ to lớn trước mặt khác hẳn so với nhà chính gia tộc Drey, cũng khác tinh cầu tôi phạm, khác cả những kiến trúc ở Đế Đô.

Chỗ này rất rộng, vô cùng uy nghiêm.
Trong tầm mắt xuất hiện ba cột đá cao trọc trời, cách đều nhau 2 mét, trên mỗi cột có treo một lá cờ.

Cột ở chính giữa có treo quốc kỳ đế quốc Sottile.

Bên trái là giáo kỳ trường quân đội Đế Quốc, bên phải là quân kỳ của quân bộ.
Xe đi qua mấy cột đá, dừng lại ở trước một tấm bia đá, trên đó viết bảy chữ trường quân đội Đế Quốc Sottile.

Dòng chữ vô cùng khí phách, có thể thấy được dã tâm của người viết.
Người viết là một vị hoàng tử tốt nghiệp từ trường quân đội Đế Quốc, sau đó người này lên ngôi hoàng đế.

Đây không phải là vị hoàng đế đầu tiên của đế quốc Sottile, nhưng là hoàng đế đầu tiên tốt nghiệp từ trường quân đội Đế Quốc.

Trước đó, nơi này không có tên là trường quân đội Đế Quốc, cũng hoàn toàn không nổi tiếng, mà người kia cũng không phải hoàng tử xuất sắc nhất.

Nhưng sau khi ông tới trường quân đội Đế Quốc, ở đây tìm được đội ngũ của chính mình, nơi này có đồng bọn, có cộng sự của ông, sau đó ông thắng trong cuộc chiến tranh giành ngôi vị hoàng đế.
Cũng bởi vậy, trường quân đội Đế Quốc chính thức thành lập.
Đây là… Chuyện đã diễn ra thật lâu trước kia.
Xe chậm rãi tiền vào phía trong cổng chính của trường quân đội Đế Quốc, mặt đường trước mắt có rất nhiều ánh đèn hoa lệ chiếu tới, như là bước vào thiên đường vậy.
Khu trường học của đế quốc nằm ở phía bắc của tinh cầu, chỗ này ngoại trừ trường học cũng chỉ có trường học.
Bốn trường tốt nhất đế quốc cách nhau không xa, gần như là ngay sát nhau.
Đế quốc Sottile có khu dành cho quý tộc, khu bình dân, mà phía bắc tinh cầu này là hoang mạc.

Ngọn nguồn của hai chữ hoang mạc cũng là một câu chuyện xưa.
Mẫn Tạp lái xe đến tòa mình ở, chỗ này có bãi đỗ xe chuyên dụng.
“Đi thôi, đầu tiên anh dẫn cậu đi báo danh.” Xuống xe, Mẫn Tạp nói.
“Ừm.” Liên Nặc nhảy xuống xe, sau đó xách từ trong xe ra bao lớn bao nhỏ đồ ăn, còn có một rương hành lý.

Liên Nặc vừa lùn lại nhỏ gầy, Mẫn Tạp không đành lòng nhìn cậu xách một đống thứ bên người.

Đừng nói là người mà tướng quân Drey phái hắn bảo vệ, cho dù là mối quan hệ anh em họ trên danh nghĩa, Mẫn Tạp cũng không đành lòng.
Liên Nặc đương nhiên cũng không nghĩ tới nhờ Mẫn Tạp, cậu có thể trực tiếp bỏ vào trong không gian.

Nhưng cậu không thể bỏ vào trong không gian lộ liễu ở đây được, bởi vì cậu không thể cho người khác biết cậu không phải nguyên chủ.
Trong lúc cậu đang nghĩ nên bỏ vào không gian như thế nào, Mẫn Tạp đi tới: “Mấy thứ này để trong nhẫn không gian của anh, tới phòng ngủ rồi trả lại cậu.”
“Được.” Liên Nặc mỉm cười, có người cầm hộ là quá tốt.

Liên Nặc không biết khách khí, nhưng mà nhẫn không gian, “Nhẫn không gian là cái gì?”
“Cậu nhìn này.” Mẫn Tạp giơ tay ra, ngón út tay trái có đeo một cái nhẫn màu đen.

Mẫn Tạp ấn một cái vào đó, phía trên xuất hiện một khối lập phương có 3 kích thước, chiều dài 1 mét, chiều rộng 1 mét, cao 30 cm.

“Trong đây chỉ có thể đựng đồ vật không có sinh mệnh, cũng không có công năng bảo quản đồ vật, nên không thể để lâu trong đó.”
“Ồ.” Liên Nặc cảm thấy thứ này giống như dị năng không gian của cậu.

Nhưng cậu có thể dùng ý thức khống chế dị năng không gian, còn cái này yêu cầu thao tác tay.
Hơn nữa, cái này rất nhỏ, không to như dị năng không gian của cậu.
“Hôm nào dẫn cậu đi mua một cái, tháng này tiền tiêu vặt của anh dùng khá nhiều rồi.” Mẫn Tạp cười ha hả nói.

Đúng là dùng khá nhiều, trả Liên Nặc 6000 tinh cầu tệ, còn dẫn cậu đi ăn một bữa, mua một bộ kính mắt, phí sinh hoạt 20000 tệ trong nhà cấp vốn dĩ chỉ đủ cho một mình hắn chi tiêu, nếu không phải hắn lén kiếm chút tiền thì làm gì đủ dùng.

Nhưng mà bình thường ở trường quân đội Đế Quốc hắn cũng không tiêu nhiều lắm.

Tiền của Mẫn Tạp chủ yếu tiêu vào việc mua tinh thạch.
“Không cần đâu.” Liên Nặc không hứng thú với cái này.
“Không cần khách khí với anh.” Mẫn Tạp có chút khó tin, Liên Nặc thế mà lại khách khí với hắn, hắn không biết rằng, Liên Nặc ghét bỏ nhẫn không gian này.

Sau khi bỏ toàn bộ đồ ăn vặt của Liên Nặc vào nhẫn không gian, Mẫn Tạp xách rương hành lý của câu lên.
Mẫn Tạp dừng xe tại gara dưới tòa nhà hắn ở, bây giờ chưa đến giờ tan học, bốn phía tòa nhà không nhìn thấy bóng người.
Mẫn Tạp dẫn Liên Nặc đến phòng giáo vụ, phụ trách sắp xếp cho Liên Nặc nhập học là trưởng phòng giáo vụ.

Trưởng phòng là một người đàn ông trung niên hiền lành, dáng người không cao, bụng hơi phệ, nhìn khá thú vị.

Trong văn phòng lúc này còn có một người khác.

Người phụ nữ mặc áo sơ mi trắng, váy dài đến đầu gối, trang điểm nhè nhẹ, khuôn mặt nghiêm túc không có chút ý cười nào.

Vị này là trưởng khoa y học.
Liên Nặc muốn nhập học khoa y học.
“Thưa thầy trưởng phòng, đây là em họ của em, Liên Nặc Drey.” Mẫn Tạp giới thiệu.

Hình tượng văn nhã lễ phép này khác với Mẫn Tạp mà Liên Nặc vẫn biết.
“Liên Nặc đúng không, chào mừng em đến với trường quân đội Đế Quốc.” Trưởng phòng không hỏi nhiều, thái độ thân thiết nhìn Liên Nặc, khác với hình tượng bình thường của mình.
“Thầy trưởng phòng.” Liên Nặc học theo xưng hô của Mẫn Tạp, “Về sau em mong được chiếu cố nhiều hơn.” Lại bỏ thêm mấy chữ.
Trưởng phòng có chút kinh ngạc, cười ha ha: “Đương nhiên rồi.” Sau đó nhìn về phía vị trưởng khoa y học, “Quỳ Thu, Liên Nặc giao cho em đi sắp xếp, cậu ấy có rất nhiều thứ chưa hiểu rõ, em chú ý quan tâm một chút.”
“Vâng.” Quỳ Thu lễ phép nói.
“Liên Nặc, trước hết cậu với cô Quỳ Thu đến đăng ký khoa y học, anh đi làm thủ tục nhập học cho cậu, xử lý xong anh sẽ liên hệ qua đầu cuối rồi trả lại đồ cậu.” Mẫn Tạp nói.
“Ừm.”


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tinh Tế Xuyên Qua Chi Thái Tử Phi, truyện Tinh Tế Xuyên Qua Chi Thái Tử Phi, đọc truyện Tinh Tế Xuyên Qua Chi Thái Tử Phi, Tinh Tế Xuyên Qua Chi Thái Tử Phi full, Tinh Tế Xuyên Qua Chi Thái Tử Phi chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top