Tôi Bán Thức Ăn Trên Wechat Phát Tài

Chương 2: 2


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tôi Bán Thức Ăn Trên Wechat Phát Tài

2.11.2021

Editor: Autumnnolove

---

Một thanh âm máy móc vang lên, Hướng Vãn theo bản năng nhìn về phía di động đang đặt trên cái bàn tròn. Nhưng mà cô lại có cảm giác, tiếng này không như từ di động phát ra, mà hình như là từ trong đầu cô truyền tới.

[ Ký chủ! ]

Một tiếng ban nảy, Hướng Vãn còn có thể cho ảo giác, nhưng lúc này lại là tiếng nói rõ ràng, thân thể cô không tự giác có chút căng thẳng.

Hướng Vãn chắc chắn thân thể của mình tuy không tốt, nhưng phương diện tâm lý cùng tinh thần rất khỏe mạnh, còn không đến mức buồn bực hay bị đả kích mà sinh ra ảo giác.

Từ nhỏ cô đã thích đọc sách, mấy thứ linh tinh như tiểu thuyết mạng cũng xem không ít, lúc đó còn đọc không ít tiểu thuyết hệ thống. Nghe được hai chữ "ký chủ", rất khó để không liên tưởng đến "hệ thống". Có điều, tiểu thuyết là tiểu thuyết, thật sự trải quá loại chuyện huyền huyễn này, sợ là khó có ai có thể bình thản mà đối mặt được.

"Là ai?". Thanh âm của Hướng Vãn có chút mơ hồ cùng khẩn trương.

[ Tôi là Hệ thống mỹ thực dưỡng sinh đến từ Tinh cầu Ái Thực... ]

"Tinh cầu Ái Thực???"...cái tên này nghe có chút buồn cười, nhưng nhớ tới "Tam thể", "Luật rừng hắc ám"* Hướng Vãn lại không cười nổi, ngược lại bắt đầu cảnh giác.

(* Tam thể, Luật rừng hắc ám: tiểu thuyết khoa học viễn tưởng của nhà văn người Trung Quốc, Lưu Từ Hân)

Hệ thống thường vô tri vô giác, nhưng không bao gồm trường hợp. Nó cảm nhận được ý nghĩ của ký chú, lại sinh ra vài phần khó hiểu cùng vô ngữ.

Đều là hệ thống, mấy người bạn nhỏ của nó sau khi tìm được ký chủ, đều được nhóm ký chủ xem là bảo bối, chỉ có nó...

Mắt thấy ký chủ đang coi nó như kẻ tới xâm chiếm Trái Đất, trong đầu còn đang viết ra kịch bản chiến tranh giữa các vì sao, hệ thống không thể không vì chính mình và quê nhà của nó giải thích một chút.

[ Ký chủ xin yên tâm, Tinh cầu Ái Thực của chúng tôi là một tinh cầu yêu hòa bình... ]

Hướng Vãn lắng nghe hệ thống kể chuyện, nó ở trong vũ trụ phiêu lưu không biết bao nhiêu năm ánh sáng, thậm chí còn xuyên qua mấy cái lỗ đen mới tới được địa cầu, cho dù người ở Tinh cầu của nó muốn tới đây cũng không có khả năng, lúc này cô mới miễn cưỡng yên lòng.

"Vậy cậu tới đây để làm gì?"

Chuyện này nói tới liền rất dài dòng, hệ thống dứt khoát đem sứ mệnh của mình trực tiếp truyền vào đầu ký chủ.

Thời gian chỉ bằng một cái chớp mắt, Hướng Vãn liền biết, Tinh cầu Ái Thực là một hành tinh lớn hơn Trái Đất gấp nhiều lần, nhưng dân cư nơi đó thưa thớt hơn Trái Đất, cho nên tài nguyên ở hành tinh này dư thừa rất nhiều, đặc biệt là các nguyên liệu để làm ra thức ăn ngon mà bọn họ thích nhất.

Vì không muốn lãng phí, đồng thời có thể nếm được các món ngon khác nhau, cho nên nhân tài ở Tinh cầu Ái Thực tạo ra một loạt hệ thống thả ra vũ trụ mênh mông. Mục đích của hệ thống chính là lựa chọn ký chú thích hơp sau đó tiến hành trói định, cung cấp cho ký chủ nguyên liệu nấu ăn từ Tinh cầu Ái Thực làm ra món ngon để bán. Vừa giải quyết hết các nguồn tài nguyên dư thừa của Tinh cầu Ái Thực, vừa truyền bá mỹ thực của hành tinh họ, đồng thời còn có thể kiếm tiền thu mua các nguyên liệu nấu ăn ở Tinh cầu Ái Thực không có.

[ Ký chủ vận khí cũng thật tốt, bổn hệ thống chính là hệ thống mỹ thực dưỡng sinh, thực ăn dưỡng sinh của tinh cầu chúng tôi không chỉ hương vị tốt còn điều dưỡng cho thân thể khỏe mạnh, thường xuyên dùng, ký chủ sẽ mau mau có được một cơ thể mạnh khỏe ]

Đại khái là đã phát hiện ra tình trạng thân thể ký chủ, hệ thống chủ động mở miệng nói.

Nếu như trước đó Hướng Vãn còn có thể bình tĩnh được, chờ nghe được mấy lời về sau của hệ thống, cô lập tức có chút không bình tĩnh. Bệnh tật ốm yếu hằng năm, cái này không thể làm, cái kia cũng không thể làm, mà chỉ cần không cẩn thận một chút liền phải vào bệnh viện, bản thân khó chịu không nói, còn liên lụy người nhà lo lắng, không có ai biết khỏe mạnh quý giá thế nào bằng Hướng Vãn.

Cô nằm mơ cũng đều muốn có được một thân thể như người thường, thậm chí nguyện vọng sinh nhật từ nhỏ tới lớn cũng là cái này, cuối cùng phát hiện điều ước này chỉ là hi vọng xa vời, mới sửa lại thành mong cho người nhà có thể vĩnh viễn khỏe mạnh.

Cảm xúc kích động quá mức làm cho ngực bắt đầu khó chịu, Hướng Vãn đưa tay lên một bên tự mình thuận khí, một bên chậm rãi ổn định cảm xúc.

Hệ thống đại khái cũng biết trạng huống thân thể ký chủ thật sự chẳng ra gì, tạm thời không có lên tiếng.

Môt lát sau, tâm tình đã khôi phục bình thường, Hướng Vãn đứng dậy rót một ly nước ấm, chậm rãi uống hết nửa ly, giữ lại nửa ly nước còn lại làm ấm tay, một lần nữa trở lại ba công ngồi: "Muốn tôi làm như thế nào?"

[ Đinh ~ Quà tặng dành cho người chơi mới: phòng bếp vô trùng +1, công thức bánh tart +1 ]

[ Nhiệm vụ 01: Trong một tháng bán ra 100 phần bánh tart trứng ]

[ Phần thưởng nhiệm vụ 01: Công thức trà Hà Trạch ]

Thanh âm hệ thống vừa dứt, trong đầu Hướng Vãn đã học xong cách làm bánh tart. Sau đó cô kinh ngạc phát hiện, bánh tart này từ nguyên liệu cho đến cách làm đều có điểm giống với A Giao cao* trên địa cầu.

(*A Giao cao: keo da lừa, vị ngọt )

Nói đến A Giao cao, cô liền nhớ lúc trước từng nghe mẹ nói, có một người họ hàng cũng bán A Giao cao trên mạng. Nghĩ đến nhiệm vụ của hệ thống, cảm thấy bây giờ mà đi tìm một cái cửa hàng khẳng định không kịp, có lẽ có thể học theo người ta bán hàng trong vòng bạn bè.

[ Mời ký chủ lựa chọn vị trí đặt phòng bếp vô trùng ]

Hướng Vãn chỉ suy nghĩ làm sao có thể bán được thức ăn nên không có để ý tới, thanh âm hệ thống lại vang lên lần nữa nhắc nhở.

Không cần nghĩ cũng biết, phòng bếp vô trùng khẳng định là nơi để chế biến mỹ thực dưỡng sinh, thực tế muốn bán đồ ăn cũng không thể giống như bình thường nấu trong nhà ăn được, vệ sinh an toàn thực phẩm là quan trọng nhất.

Hướng Vãn buông cái ly trong tay đứng dậy, theo bản năng đi đến phòng bếp. Phòng bếp trong chung cư cũng không tính là nhỏ, nhưng cũng không lớn lắm, lại nghĩ đến bình thường cô còn phải dùng phòng bếp để nấu cơm, Hướng Vãn do dự một chút, lại đi vào thư phòng. Nói là thư phòng, trên thực tế người sợ lạnh lại sợ nóng như Hướng Vãn rất ít khi ngồi ở đây đọc sách, hoặc là ra ban công, hoặc là nằm trên sô-pha mà đọc.

Hướng Vãn nhìn thư phòng, nhẹ giọng hỏi: "Tôi kêu người tới đem giá sách cùng bàn làm việc dọn đi, đặt phòng bếp vô trùng ở chỗ này được không?"

[ Có thể ]

Hệ thống trả lời xong, không cần cô đi tìm người, trực tiếp dời giá sách cùng bàn làm việc đến phòng ngủ, đồng thời đem phòng bếp vô trùng thả xuống.

Phòng bếp vô trùng sạch sẽ tinh tươm, mang theo hơi thở khoa học kỹ thuật cao cấp đột nhiên thay thế thư phòng ban đầu, làm cho Hướng Vãn không khỏi trợn tròn hai mắt, thoạt nhìn có chút đáng yêu.

Cô nhấc chân đi vào, dạo qua một vòng, thấy nguyên liệu nấu bánh tart đã được chuẩn bị đầy đủ cất trong tủ bảo quản, lập tức có chút nóng lòng muốn thử. Thấy bên cạnh còn chuẩn bị tạp dề, mũ, khẩu trang cùng bao tay, Hướng Vẫn cầm tới mặc vào, ngay sau đó mới bắt tay vào làm.

Nếu muốn bán được ở đây, tất nhiên không thể lại kêu nó là bánh tart, Hướng Vãn quyết định, vẫn cứ gọi nó là A Giao cao đi.

Bước đầu tiên làm A Giao cao, ngâm da lừa trong rượu vàng cho mềm. Hướng Vãn lấy ra một cái tô thủy tinh màu vàng, chuẩn bị đem khối da lừa bỏ vào rượu, bỗng nhiên nhớ tới giới bán hàng online còn cần tư liệu sống, vì thế dừng tay chuẩn bị ra ngoài cầm di động đến quay chụp.

[ Hệ thống có thể trợ giúp ký chủ quay chụp ]

Thanh âm hệ thống đúng lúc vang lên. Hướng Vãn nghe vậy, tiếp tục mở cái hộp trong tay lấy ra một miếng da lừa.

Thơm quá!

Trước đây cô đã từng ăn qua da lừa, nhưng mà cái hương vị kia, thật sự không thể nào thích được. Nhưng mà khối da lừa trong tay này lại tản mát ra mùi hương dễ ngửi, làm người ta nhịn không được muốn trực tiếp cắn một ngụm thử xem.

Nguyên liệu nấu ăn thôi mà đã mê người như vậy, Hướng Vãn đối với thành phẩm càng thêm chờ mong. Cô đem khối da lừa để vào tô, sau đó đổ rượu vàng vào. Rượu màu vàng nhạt cũng có mùi thơm, sau khi đổ ra tô, làm cho người chưa bao giờ uống rượu như Hướng Vãn cảm thấy có chút say.

Da lừa phải được ngâm ít nhất 24 giờ mới có thể mềm hoàn toàn, Hướng Vãn cũng không có khả năng đứng yên một chỗ chờ, nghĩ đến việc muốn buôn bán trên mạng còn phải chuẩn bị rất nhiều thứ, vì thế cô rời khỏi phòng bếp.

Sau khi ra khỏi phòng bếp vô trùng, Hướng – không kinh nghiệm – Vãn cầm lấy di động tìm tòi một chút cách bán hàng qua mạng. Nhìn thấy có người nói, dựa theo quy định, cho dù bán hàng qua mạng cũng đòi hỏi phải có giấy phép. Hướng Vãn đang chuẩn bị tự mình đi một chuyến, không nghĩ tới hệ thống trực tiếp yêu cầu xử lý giúp cô.

Giải quyết xong việc giấy phép kinh doanh, Hướng Vãn cầm di động tiếp tục đọc những thứ liên quan đến bán hàng qua mạng. Một ngày này, Hướng Vãn cơ bản là dành toàn bộ thời gian tiếp thu kinh nghiệm buôn bán của bạn bè trên mạng.

Xe di động thời gian dài cũng khiến người rất mệt mỏi. Trời mới vừa sụp tối, tinh thần có chút uể oải, Hướng Vãn tùy tiện nấu chén mì ăn, sau đó liền rửa mặt lên giường ngủ. Cho đến lúc nằm an ổn trong chăn, Hướng Vãn mới cảm thấy chuyện phát sinh hôm nay giống như đang nằm mơ.

"Hệ thống...". Trước khi đi ngủ, cô nhịn không được khẽ kêu một tiếng.

[ Hệ thống có mặt ]

Nghe được âm thanh cứng nhắc không cảm xúc, tâm Hướng Vãn mới nhẹ nhàng buông xuống, chìm sâu vào giấc ngủ.

Đêm đó, cô mơ một giấc mơ thật đẹp. Rốt cuộc cô có thể giống người bình thường, muốn chạy liền chạy, muốn nhảy liền nhảy, muốn khóc liền khóc, muốn cười liền cười, nhưng món ngon trước kia phải kiêng ăn bây giờ đều có thể ăn thoải mái...

--Editor: Autumnnolove--

Ngày kế tiếp, vẫn là một ngày đẹp trời.

Hướng Vãn tỉnh lại, cô đã quên mất giấc mơ đẹp tối qua, chỉ là trên môi còn vương lại nụ cười không dễ phát hiện.

Sau khi chờ da lừa ngâm đủ 24 giờ, Hướng Vãn lần nữa tiến vào phòng bếp vô trùng.

Trong tô thủy tinh, da lừa mềm mại thập phần xinh đẹp, Hướng Vãn lắc lắc cái tô một chút để thưởng thức, sau đó lấy ra các phụ liệu. Táo đỏ, óc chó, câu kỷ tử, mè đen...mấy loại như đường phèn thoạt nhìn khá giống với đường phèn ở địa cầu, nhưng có vẻ tinh xảo hơn, Hướng Vãn ngày thường ăn uống không có khẩu vị lúc này cũng nhịn không được nếm hai miếng.

Chuẩn bị tốt phụ liệu, Hướng Vãn để da lừa vào một cái nồi, một bên bật lửa một bên dùng sạn bạc không ngừng khuấy. Trong quá trình chế biến, trước lửa lớn sau lửa nhỏ, Hướng Vãn vừa nấu vừa cẩn thận trông chừng, xác định tất cả đều phống lên, bắt đầu cho các phụ liệu khác vào.

Làm xong một bước này, tay Hướng Vãn đã có chút muốn gãy, ngồi nghỉ ngơi một lúc, lúc này mới lấy khuôn đúc ra bắt đầu tạo hình. Keo da lừa được đổ vào khuôn đúc, thoạt nhìn thập phần xinh đẹp, tản mát ra mùi hương rất mê người, làm cho mệt mỏi cũng tiêu tán đi bớt. Hướng Vãn nhìn A Giao cao trước mặt, trong lòng tràn ngập cảm giác thành tựu.

Chờ A Giao cao trong khuôn đúc nguội liền có thể lấy ra cắt thành miếng, trực tiếp ăn hoặc đóng gói.

"Hệ thống! Làm phiền chụp giúp tôi mấy tấm ảnh đẹp làm hình quảng cáo sản phẩm."

Hệ thống chụp mấy tấm ảnh A Giao cao trong khuôn đúc, thuận tiện khen một câu.

[ Ký chủ rất có thiên phú ]

A Giao cao cũng không khó làm, nhưng lần đầu tiên đã làm được hoàn mỹ như vậy, không phải ai cũng có thể làm được.

Hướng vãn nghe được hệ thống khích lệ, cười một cái, ngay sau đó hỏi: "Đúng rồi, tôi thấy mấy cửa hàng trên mạng vừa mới khai trương đều sẽ có hoạt động, chúng ta có nên chuẩn bị một chút hay không?"

---

Bên trên chính là hình A Giao cao đó!!!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tôi Bán Thức Ăn Trên Wechat Phát Tài, truyện Tôi Bán Thức Ăn Trên Wechat Phát Tài, đọc truyện Tôi Bán Thức Ăn Trên Wechat Phát Tài, Tôi Bán Thức Ăn Trên Wechat Phát Tài full, Tôi Bán Thức Ăn Trên Wechat Phát Tài chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top