Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh
Nàng từ từ giơ hai tay lên và đặt ô xuống đất.“Máy bay của tôi bị rơi, tôi đi từ trong khu rừng ra , tôi chỉ có một mình … “Mùi máu trong không khí càng ngày càng nồng n đậm, Vân Mạt cởi bỏ ba lô xuống : “Ngươi bị thương sao? Tôi có thuốc.”“Lại đây, không cần có tâm tư gì khác.”Giọng nói của người đàn ông khàn khàn, từ từ tháo vũ khí xuống.Vân Mạt chậm dãi xoay người, trong lòng chửi thề, đối với Thiên Đạo dựng vô số ngón giữa. ????????????????????????????Mẹ kiếp đây có phải là sinh lộ không?!Thương thế của người này còn nặng hơn của nàng.Không thể che lấp được mùi máu tanh nồng đậm.“Trong hộp y tế có thuốc, ta xem không hiểu, ngươi xem có dùng được không?”Vân Mạt trầm giọng hỏi, bất quá đây cũng là hy vọng.Người đàn ông ngồi cạnh rễ cây, tiêm thử vài ống thuốc từ hộp dụng cụ y tế vào cơ thể.“Tiên sinh tên họ là gì??” Vân Mạt hỏi.Ở tinh tế chết tiệt này hầu như không có sức mạnh của tín ngưỡng, thậm chí linh khí cũng thiếu đến mức đáng thương, nàng cư nhiên không thể thấy rõ khuôn mặt của đối phương.Người đàn ông không nói gì, chỉ lặng lẽ thay bộ quần áo dính máu và chôn chúng trong một ổ gà gần đấy.Thoạt nhìn, anh ta giống như là một người có kinh nghiệm sinh tồn hoang dã rất dày dặn.Vân Mạt nhìn hắn, trên đầu có một đám hắc khí, vẻ mặt tuy đã ngoài 30 tuổi, nhưng khi cởi áo ra, nàng liếc mắt nhìn thấy, tuổi xương cốt của người này chắc không quá 25.Xem ra là dịch dung, thời đại này mặt nạ da người lợi hại như vậy sao?“Chúng ta làm cách nào để có thể đi ra ngoài? Ngươi có thể liên hệ đến bên ngoài không?” Vân Mạt hỏi hắn.“Đừng có trông chờ vào đội cứu hộ và tìm kiếm, ngươi sẽ không sống được đến ngày họ tìm thấy ngươi đâu.” Nam nhân này nói.Vân Mạt nghẹn một chút vì sự khinh thường trong lời nói của hắn.“Vậy chúng ta tự mình đi ra ngoài sao?”Vân Mạt ngập ngừng hỏi, chỉ có hai người bọn họ ở đây.Trước mắt nàng không còn nhiều sức tấn công, thời điểm mấu chốt còn có thể trở thành bia đỡ đạn.Đổi lại thành cái người bình thường hẳn là cũng sẽ mang theo nàng.“Nếu ngươi có mệnh chống được đến rạng sáng ngày mai, có lẽ ngươi còn có một cơ hội.””Ta? Thế còn ngươi thì sao?””Ta không chết được!”Vân Mạt:…Chết lặng…Đau đớn, kinh tởm vì bị khinh thường!Thực mau, nàng liền minh bạch ý của người đàn ông này.Khu rừng rậm này vào ban đêm, quá nguy hiểm.Thật khó để nàng có thể tượng tượng được mình đã làm như thế nào sau khi một mình đi bộ lâu như vậy rồi mà không gặp bất cứ nguy hiểm nào, chẳng nhẽ lại là mệnh nàng mang theo đại khí vận…?Trong lúc đang trầm tư suy nghĩ, Vân Mạt cảm thấy hắc khí trên đầu người đàn ông này càng dày hơn, đặc biệt ở về phía bên trái.“Cẩn thận, bên trái.”Nàng vô thức hét lên.“Bang.”Nam nhân giơ chân đạp một cái, một tiếng va chạm mạnh từ phía sau một cái cây cách đó không xa truyền đến.“Là Liệp Tông thú, mau rời khỏi đây.”Vân Mạt biết rằng loại sinh vật này sống theo bầy đàn, tương tự như loại sói đồng cỏ, một khi đã bị bao vây, lấy thương thế của hai người, hẳn phải chết không thể nghĩ ngờ.Nam nhân vừa nói dứt lời liền lao về khu rừng phía trước.“Đừng đi hướng đó, đi bên phải.”Với sự soi sáng của bộ não trí tuệ và tầm nhìn độc đáo của mình, nàng có thể cảm thấy hắc khí của người đàn ông này trở lên nặng nề hơn khi cố bước về phía trước.Có lẽ đây là ý nghĩa của chuyển cơ đi.Nàng tuy rằng không có năng lực tiếp tục bói toán, cũng như tính toán vận mệnh của chính mình.Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh, truyện Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh, đọc truyện Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh, Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh full, Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!