Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tôi Thích Bạn Trai Cậu Từ Rất Lâu Rồi
Editor: Lime – BerryBeta: Geii..o0o..Lâm Hứa Hoán xoắn xuýt nửa ngày mới nghĩ ra được mấy câu khuyên giải thì toàn bộ đều bị nghẹn trở về.Hồi trước khi anh hắn đánh nhau, sắc mặt phải nói là vô cùng đáng sợ, sát khí quanh người cũng nặng nề không kém, hắn còn đang lo rằng anh sẽ dọa Bùi Nhiên. Bây giờ nhìn lại…Từ trước đến giờ hắn chưa từng nhìn thấy bộ dạng này của Nghiêm Chuẩn, rũ mặt, toát ra dáng vẻ oan ức không phù hợp với bản thân.Chờ một chút, oan ức??“Đệt, anh!” Lâm Hứa Hoán hít sâu một hơi, xác nhận nói, “Rốt cuộc là anh đánh nhau có thắng hay không? Đừng nói là thua nha? Đối phương có bao nhiêu người? Đang yên đang lành tại sao lại đánh người ta hả, chẳng chịu hòa ái với bạn bè một chút nào hết á!”Vẻ mặt giả vờ của Nghiêm Chuẩn lộ ra một vết nứt.Nếu đây là ở trong game, anh sẽ lập tức rút súng ra nả chết đồng đội.
Đôi môi của Bùi Nhiên có hơi khô, trước khi ra khỏi cửa ngay cả một ngụm nước cậu cũng không kịp uống: “Tay có đau không? Bác sĩ nói thế nào?”“Không có gì, chỉ bị thương ngoài da thôi.” Nghiêm Chuẩn dừng lại một chút, “Đau.”Lâm Hứa Hoán lo lắng nói: “Còn đau sao? Vậy để em tranh thủ đưa anh đến chỗ bác sĩ khám thử, bị thương ở tay không phải là chuyện đùa đâu!”Nghiêm Chuẩn: “…”Bả vai căng thẳng của Bùi Nhiên hơi thả lỏng, cậu liếc nhìn máy bán hàng tự động ở cách đó không xa, lui ra sau một bước: “Tôi đi mua nước, các cậu muốn uống cái gì?”Sau khi Bùi Nhiên rời đi, Lâm Hứa Hoán vẫn còn lải nhải: “Nhanh lên, nhân lúc phòng cấp cứu không có ai, chúng ta đi hỏi bác sĩ một chút.”Nghiêm Chuẩn dựa vào phía sau một chút, nhàn nhạt nói: “Hết đau rồi.”Lâm Hứa Hoán: “??”Nghiêm Chuẩn quét mắt sang người đang đứng trước máy bán hàng tự động, quay đầu cau mày hỏi: “Tại sao lại đưa cậu ấy đến đây?”Lâm Hứa Hoán oan ức vô cùng: “Không phải em gọi, lúc đang trên đường tới đây thì gặp được cậu ta.”Nghiêm Chuẩn: “Trên đường?”“Đúng vậy, boss lái xe đưa em tới, thì gặp Nhiên Bảo Bối đang đứng trước cổng trường.” Giọng điệu của Lâm Hứa Hoán tùy tiện, “Em còn chưa có nói cho cậu ấy biết chuyện anh bị thương đâu, người ta là đến xem bạn trai cũ.”
Động tác xoa cổ tay của Nghiêm Chuẩn ngừng lại.Lâm Hứa Hoán tiếp tục nói: “Nhưng mà rốt cuộc tại sao anh lại đánh nhau với người ta vậy? Tuy tên bạn cùng phòng kia của anh nhìn qua quả thật có hơi… Nhưng dù sao tên đó cũng là bạn trai cũ của Nhiên Bảo Bối, tốt xấu gì anh cũng phải nhịn một chút chứ, anh không biết khi nãy ở trên xe em lúng túng đến thế nào đâu…”Lâm Hứa Hoán lải nhải một hồi lâu, hắn vẫn luôn là một tên lắm lời, ngày nào fan trong phòng livestream cũng nói sắp bị hắn phiền đến chết rồi, vừa mắng vừa gửi quà tặng cho hắn.Mãi đến khi Bùi Nhiên ôm mấy chai nước từ đằng xa trở về, tiếng bước chân vang vọng trên hành lang, Nghiêm Chuẩn mới đáp lại hắn một câu: “Ngậm miệng.”Bùi Nhiên mua năm chai nước, đưa cho Lâm Hứa Hoán ba chai, nói: “Chai còn lại để cho huấn luyện viên.”Sau đó cậu rũ mắt hỏi: “La Thanh Sơn đang ở đâu?”Nghiêm Chuẩn ngẩng đầu lên nhìn cậu, đáy mắt đen như mực, phản chiếu hình dáng của Bùi Nhiên.Một lúc sau, anh mới khàn giọng nói: “Lầu bảy.”Thang máy bên cạnh vừa vặn được mở, hai người cảnh sát bước ra, trực tiếp đi đến trước mặt Nghiêm Chuẩn.“Chúng tôi đã nói chuyện với cậu ta rồi, thái độ của cậu ta vẫn rất kiên quyết.” Một người trong đó nói, “Thế nhưng chúng tôi vẫn kiến nghị hai người hòa giải, dù sao cũng không phải chuyện lớn gì, cậu cũng còn trẻ, nam tử hán co được dãn được, là cậu ra tay trước vậy thì cứ cúi đầu nhận sai đi.”Huấn luyện viên đỗ xe xong đi vào, vừa vặn nghe được một đoạn này. Hắn vội vàng đi tới, cướp lấy lời Nghiêm Chuẩn mở miệng trước: “Đúng đúng đúng, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, đêm nay vất vả cho hai anh rồi, đây là thằng nhóc trong nhà bọn tôi, trẻ tuổi nóng tính… Nhưng mà rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”Cảnh sát buồn bực nhìn hắn.Huấn luyện viên hạ thấp giọng: “Ài, nó không chịu nói sự thật với người lớn bọn tôi.”Cảnh sát hiểu ra, nói: “Cũng không phải chuyện gì lớn, chỉ là một chút xích mích nhỏ, sau đó người kia đập hư đồ của cậu ấy, nhưng món đồ kia cũng không quý giá gì, hình như là một cái máy mát-xa…”
Lâm Hứa Hoán cũng sáp tới góp vui, chỉ còn lại mỗi Bùi Nhiên và Nghiêm Chuẩn ở phía sau, người đứng người ngồi.Bùi Nhiên yên lặng lắng nghe, mãi đến khi ngón tay bị người ta nắm lấy: “Bùi Nhiên.”Bùi Nhiên phát ra một tiếng “Ừm”, sau đó nói: “Tôi đi lên đó một chuyến.”Nghiêm Chuẩn vẫn nắm lấy tay cậu không buông.Bọn họ nắm được một lúc, Bùi Nhiên rút tay ra, cầm lấy chai nước khoáng ở trên đùi anh vặn nắp.“Uống nước đi.” Bùi Nhiên nói, “Tôi sẽ trở về sớm thôi.”Cửa thang máy đóng lại, Lâm Hứa Hoán nghe đến phát chán, bèn quay lại chỗ ngồi: “Nhiên Bảo Bối đi tìm bạn trai cũ của cậu ấy hả?”Nghiêm Chuẩn uống một hớp nước, quay đầu nhàn nhạt hỏi: “Cậu có biết bạn trai cũ nghĩa là gì không?”Lâm Hứa Hoán sửng sốt một chút: “Biết…”“Biết thì về sau đừng nhắc lại nữa, không ai thích cả.” Nghiêm Chuẩn nói, “Rõ chưa?”–Bệnh viện về đêm không có lấy một bóng người, Bùi Nhiên liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy La Thanh Sơn đang ngồi ở trên băng ghế dài gọi điện thoại.“Không có gì đâu, cậu đừng đến, không có bị thương… Đương nhiên là tôi muốn chỉnh cậu ta rồi…” Nghe thấy một tiếng động nhỏ, La Thanh Sơn ngẩng đầu lên nhìn, cả người ngơ ngác, sau đó nói: “Giờ tôi có chút việc không nói nữa, cúp máy trước.”La Thanh Sơn rõ ràng bị thương nặng hơn nhiều so với Nghiêm Chuẩn, trên mặt toàn là vết thương, bị dán hai miếng băng gạc lớn, khóe miệng còn bị bầm tím một mảng to, thương tích trên người càng không cần phải nói.Trong đôi mắt hắn mang theo tia mừng rỡ, không tự chủ được thẳng tắp sống lưng, kêu một tiếng: “Bảo bối…”“Đừng gọi cái tên này nữa.” Bùi Nhiên đi tới bên cạnh La Thanh Sơn, đưa nước khoáng cho hắn.La Thanh Sơn hơi ngừng lại, nhận lấy tu mạnh một ngụm, mím môi: “Tại sao em cũng tới đây?”“Lâm Khang gọi điện thoại cho tôi.”“Cậu ta bị bệnh hả, đã trễ thế này rồi mà còn gọi cho em?” La Thanh Sơn mắng một câu, sau đó lại lén lút liếc nhìn Bùi Nhiên một cái. Bùi Nhiên ngồi xuống bên cạnh hắn, bọn họ cách nhau một khoảng trống lớn, hắn có thể ngửi thấy mùi hương thoang thoảng từ trên người của Bùi Nhiên: “Phiền đến giấc ngủ của em rồi.”Bùi Nhiên nói “Không có”, chờ sau khi La Thanh Sơn vặn chặt nắp chai lại, cậu mới mở miệng hỏi: “Cậu muốn thế nào thì mới đồng ý hòa giải?”La Thanh Sơn cứng đờ, vẻ mặt ôn nhu ban đầu cũng dần dần biến mất.Hắn nhìn thẳng vào Bùi Nhiên, đáy mắt tràn ngập vẻ đau khổ và bất lực, một hồi sau mới không lưu loát mở miệng: “Bùi Nhiên, tại sao em lại trở nên như vậy?”Hắn không nhịn được oán giận, “Nghiêm Chuẩn tốt hơn anh chỗ nào mà có thể khiến em chia tay với anh? Trước đây anh đối xử với em rất tốt, mấy năm chúng ta ở bên nhau đối với em mà nói chẳng là cái thá gì, đúng không?” La Thanh Sơn nói, “Em không cần phủ nhận, máy mát-xa kia là em mua cho cậu ta, anh liếc một cái là có thể đoán ra ngay, nhãn hiệu kia không nổi, cũng rất khó tìm, ngoài em ra sẽ không có người nào dùng hết.”“Là tôi mua.” Bùi Nhiên bình tĩnh nói, “Nhưng cậu ấy không phải Tô Niệm, tôi cũng không phải là cậu.”Cổ họng của La Thanh Sơn như bị cái gì đó chặn lại, nói không nên lời.Hắn đã quá quen thuộc với bộ dáng này của Bùi Nhiên.Khi đó hắn quấn quít dính chặt lấy cậu, cậu vẫn luôn như thế này, không lạnh không nhạt, cho dù bản thân có nỗ lực bao nhiêu cũng không bao giờ được đáp lại.Đương nhiên La Thanh Sơn áy náy, cũng rất chột dạ, cho nên hắn mới muốn đổ hết lỗi lầm này cho người khác, như thể làm vậy thì trách nhiệm của hắn sẽ trở nên ít đi.“Bùi Nhiên.” La Thanh Sơn lại không nhịn được hỏi, “Em đã từng thích anh một lần nào chưa?”Bệnh viện khôi phục lại yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy tiếng kim đồng hồ tích tắc vang lên.La Thanh Sơn cúi đầu nở một nụ cười tự giễu, vừa định nói “Thôi bỏ đi”. “Đã từng.” Bùi Nhiên nói.Quãng thời gian trước, có một đêm Bùi Nhiên đã nằm suy nghĩ về vấn đề này. Mãi đến khi sắp thiếp đi, cậu mới sực nhớ ra bản thân đã nảy sinh cảm xúc động lòng này là từ lúc nào.Vào năm cấp ba, vì bị bạn học lục lọi lịch sử trong máy tính, Bùi Nhiên mới bị phát hiện xu hướng tính dục của mình, trong lớp có vài bạn nam không tiếp nhận được chuyện này, vì thế cậu đã trải qua một đoạn thời gian bị bạo lực học đường.Sách giáo khoa bị xé rách, đồng phục bị cắt vào giờ nghỉ giữa trưa, đồ dùng học tập bị ném đi, thậm chí còn có người viết những câu tục tĩu lên lưng cậu.Sau đó La Thanh Sơn tỏ tình với cậu, cứ luôn bám riết lấy cậu không buông, có đôi khi trong hộc bàn của cậu sẽ xuất hiện sách giáo khoa, đồng phục hay đồ dùng học tập mới tinh.Kể từ khi đó cậu mới bắt đầu chú ý tới La Thanh Sơn.Cửa phòng bác sĩ bỗng nhiên mở ra, phá vỡ sự yên tĩnh của hai người. Bác sĩ cầm ly nước đi ngang qua, nghi ngờ nhìn bọn họ một cái, không hiểu tại sao đã hơn nửa đêm rồi mà người bệnh vẫn còn ở lại trong bệnh viện.Điện thoại di động bị siết chặt trong tay vang lên một tiếng, Bùi Nhiên cúi đầu xuống nhìn.[Nghiêm Chuẩn: Thầy Bùi.]Màn hình hiện lên tin nhắn đang nhập nửa ngày, sau đó nhảy ra một câu không liên quan.[Nghiêm Chuẩn: Lâm Hứa Hoán ầm ĩ quá.]Bùi Nhiên tắt điện thoại, trở về vấn đề chính: “Cậu cũng biết đấy, chuyện này vốn không có gì lớn. Nếu như có thể, chúng tôi vẫn hi vọng có thể cùng nhau hòa giải, cậu có bất kỳ điều kiện nào thì cứ việc nói, tôi sẽ bỏ chặn cậu, có yêu cầu gì thì trực tiếp gửi tin nhắn cho tôi là được.”Bùi Nhiên đứng dậy, do dự một chút, vẫn nói, “Về sớm nghỉ ngơi đi.”La Thanh Sơn im lặng không lên tiếng, cắn răng.Từ lúc gặp mặt đến giờ, Bùi Nhiên chưa từng hỏi hắn một câu có đau hay không, có khó chịu hay không.Bùi Nhiên đi được hai bước, nghe thấy người phía sau hỏi: “Bùi Nhiên, chúng ta thật sự không có một chút khả năng nào sao?”Bùi Nhiên dừng bước, quay đầu lại, rất nghiêm túc trả lời: “Đúng vậy, gặp lại sau.”Trở lại lầu một, Bùi Nhiên từ thang máy đi ra, vừa vặn nhìn thấy Nghiêm Chuẩn đang đứng bên cạnh một đôi nam nữ trung niên.Cậu còn chưa kịp nhìn rõ, đã bị Lâm Hứa Hoán đứng bên cạnh kéo lại.“Nhiên Bảo Bối, sao cậu lại xuống nhanh như vậy chứ? Bây giờ đừng có đi qua đó, ở bển đang căng lắm.” Lâm Hứa Hoán kề sát vào người cậu, nhỏ giọng nói, “Là ba mẹ ảnh á.”Người đàn ông đang nghiêm túc nói chuyện với bác sĩ, người phụ nữ thì lại lo lắng nhìn con trai của mình, Nghiêm Chuẩn ngồi trước mặt bọn họ, thờ ơ chơi điện thoại di động.Tin nhắn vừa mới được gửi đi, cách đó không xa lập tức vang lên một âm báo. Nghiêm Chuẩn ngẩng đầu, đối diện với tầm mắt của Bùi Nhiên.Ông Nghiêm cũng vừa đúng lúc trò chuyện với bác sĩ xong, nói tạm biệt, bà Nghiêm vội vàng đỡ lấy tay con trai, Nghiêm Chuẩn tránh khỏi tay bà: “Mẹ, con có thể tự đi được.”Bà Nghiêm khựng lại, gật đầu: “Được, được, vậy con cẩn thận một chút.”Lúc một nhà ba người đi tới, Lâm Hứa Hoán bất giác lùi về sau một bước.Có lẽ là do lời nói của ông Nghiêm mấy năm trước quá độc đoán, hoặc có thể do hình tượng nghiêm túc chính trực của ông, khiến hắn luôn có một loại cảm giác kính nể khó giải thích được đối với người này.Ông Nghiêm dừng lại trước mặt bọn họ, nháy mắt nơi này liền rơi vào trạng thái yên tĩnh.Nửa ngày sau, ông Nghiêm nói: “Khiến các cậu khổ cực nửa đêm chạy đến đây rồi.”Một câu nói ngắn ngủi, rất giống cán bộ cơ sở.“Không khổ cực, đều là bạn bè với nhau cả, việc nên làm mà.” Huấn luyện viên nói.Ông Nghiêm gật đầu, quay người rời đi.Nghiêm Chuẩn đi tới trước mặt Bùi Nhiên, dừng bước.Khoảng cách của bọn họ rất gần, Nghiêm Chuẩn nói: “Tôi qua chào hỏi bọn họ một tiếng, lát nữa cậu lên xe bọn họ trở về đi.”Bùi Nhiên nói được.Nghiêm Chuẩn vẫn cứ đứng đó, anh hạ thấp giọng, kêu một tiếng “thầy Bùi”.Bùi Nhiên nói: “Ừm?”Nghiêm Chuẩn rũ mắt: “Máy mát-xa cậu tặng cho tôi, tôi không cẩn thận làm hư nó mất rồi.”“Tôi biết.”“Tôi rất thích nó.” Nghiêm Chuẩn nói, “Vốn là muốn cất đi.”“Cậu sẽ có thêm một cái nữa, ngày mai nhé.” Bùi Nhiên giơ tay, co ngón trỏ lại, nhẹ nhàng chạm lên băng gạc trên cổ tay anh, “Đêm nay ngủ cho tốt, đừng đè lên tay.”Kết thúc chương 29.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Tôi Thích Bạn Trai Cậu Từ Rất Lâu Rồi,
truyện Tôi Thích Bạn Trai Cậu Từ Rất Lâu Rồi,
đọc truyện Tôi Thích Bạn Trai Cậu Từ Rất Lâu Rồi,
Tôi Thích Bạn Trai Cậu Từ Rất Lâu Rồi full,
Tôi Thích Bạn Trai Cậu Từ Rất Lâu Rồi chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!