Tôi Xuyên Không Vào Tiểu Thuyết !!!

Chương 5: Nước đi táo bạo !!!


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tôi Xuyên Không Vào Tiểu Thuyết !!!

Trong nửa sau của Biên niên sử Valorant, sau khi Pantheon khỏi bệnh và trở nên khỏe mạnh, hắn săn Xà nhân để thu thập độc tố của chúng nhằm tinh chế thành thuốc. Khi thí nghiệm trên cơ thể chúng, hắn đã phát hiện ra một điểm yếu trên lưng chúng, giống như hàm dưới của con người.

Khi bị tác động, Xà nhân sẽ mất kiểm soát tất cả các chức năng vận động trong vài phút. Lúc đó, nếu chân trước của chúng bị bẻ cong lên, chúng sẽ bắn ra những quả cầu bùn theo bản năng cho đến khi cạn kiệt Prana.

Rất khó để nhận ra điểm yếu này nếu chỉ dựa vào các mô tả trong tiểu thuyết, đó là lý do tại sao Astra lại chăm chú quan sát hành động của Pantheon. Quả cầu xương của Panthe đã đánh trúng điểm yếu đó, khiến Xà nhân b·ất t·ỉnh trước khi hắn nhắm vào bên trong chúng để tinh chế độc tố thành thuốc bổ.

Sau khi chứng kiến điều đó vài lần, Astra đã có thể xác định được vị trí cần t·ấn c·ông và hành động. Với một cơ thể yếu ớt, xương giòn dễ gãy cùng với một chút sức lực, đây là cách duy nhất để cậu có chiến đấu.

"Ugh!" Astra rên lên trong đau đớn khiến cậu ước gì mình có thể cuộn tròn trong một góc và bỏ cuộc tất cả. Tất cả những gì cậu làm là nâng phần thân trên của Xà nhân. Cảm giác như có gì đó sắc nhọn găm vào người cậu khi vài chỗ trên cánh tay cậu bị gãy do gắng sức. 'Chịu đựng! Chịu đựng! Chịu đựng!' Astra tự nhủ với bản thân mình về một tương lai tươi sáng đang chờ đợi mình, coi đó là động lực để chịu đựng nỗi đau và tiến về phía trước. Cậu hướng mắt về phía lối vào nơi trú ẩn và bắn một quả cầu bùn.

Quả cầu hơi lệch đích một chút khi nó bay qua lối vào và đập vào mặt một con Xà nhân. Cậu không cố ý nhắm vào xà mà nhắm vào bức tường, định bịt lại lối vào.

Sau một vài cú bắn trượt, cậu bắt đầu xếp những quả cầu bùn xung quanh góc lối vào, dần đần bịt kín lại. Nhưng tấi nhiên, không chỉ có một con xà nhân có rất nhiều Xà nhân đang bắt đầu phá vỡ bức tường cứng để tạo ra khoảng trống một lần nữa.

Một số con xà nhận có một chút trí tuệ đã thấy hành động của Astra và bò về phía cậu. Làm cậu vội vàng thả con xà nhân đã cạn Prana, hít một hơi thật sâu và hét lên, "Grehha! Ra giúp ta!"

"Cái gì? Tại sao lại là mình?" Grehha ngạc nhiên. Trong số những người hồi quy, Astra lại gọi hắn. Hắn vừa mới hợp tác với Virala giết một con xà nhân và bảo vệ Leona. Sự đóng góp của hắn ta trong việc hạ gục con xà nhân ấy khá là nhạt nhòa so với Virala.

Khi thấy phần lớn hào cảm của Leona đều dành cho Virala, hắn đã cảm thấy thất vọng. Nhưng nghe thấy tiếng hét của Astra, hắn quan sát tình hình và hiểu được kế hoạch của mỉm cười, "Hắn đang tự tạo cho mình lối đi riêng, nhỉ?"

"Được thôi." Grehha lao về phía Astra và vỗ tay thật to, thu hút sự chú ý của ba con Xà nhân đang nhắm vào Astra

"Đến đây nào." Hắn rùng mình đau đớn, vì tiếng vỗ tay lớn đó dường như đã làm nứt lòng bàn tay hắn. Hắn gần như mất hơi khi bị buộc phải lăn lộn trên mặt đất và né tránh một vài quả cầu bùn.

May mắn thay, trong khi Grehha đánh lạc hướng chúng, Astra lần lượt bắr những quả cầu xương lên ba con Xà nhân.

"Bắn!" Astra cầm một con xà nhân lên trong khi mắt cậu đỏ ngầu vì cơn đau do gãy xương khắp cơ thể. Cậu nhắm vào lối vào và bắn ra một loạt quả cầu bùn.

Grehha thở hổn hến và thở dốc khi hắn nhấc con Xà nhân dưới chân mình lên và làm điều tương tự Mắt hắn quay cuồng; hắn không thể cảm nhận được cánh tay của mình. Lăn lộn trên mặt đất là điều quá sức chịu đựng đối với xương của hắn.

"Ugh!"Astra rên lên khi một quả cầu bùn đập vàc chân trái của cậu, khiến cậu không thể nhúc nhích. Cậu không có đủ sức lực để thoát ra. Lựa chọn duy nhất của cậu là phong tỏa lỗ hổng.

Cùng với Grehha, hai người họ bắn ra những liên tiếp quả cầu bùn che kín lối vào. Nhưng bức tường bùn cứng không đủ kiên cố. Chỉ cần bọn xà nhân húc vào đủ lần, chúng sẽ phá vỡ bức tường. Hơn nữa, chúng còn tiết ra một loại axit có thể làm rã bức tường bùn. Đó là khả năng của chúng.

Astra thả con xà nhân đã cạn kiệt Prana và nhấc con thứ ba lên, dùng nó để nhắm vào những con xà nhân đang tiên về phía này. Tuy nhiên, hiện tại một vài quả cầu bùn đã bắn trúng cậu. Chân, thân và cánh tay trái của cậu đã dính đầy bùn, gầr giống một bức tượng.

Nhưng việc cánh tay trái bị cứng lại đồng nghĩa với việc nó có thể chịu được một phần trọng lượng của con xà nhân mà cậu đang cầm, cho phép ngắm bắn chính xác hơn. Chừa lại bàn tay phải còn lại của hắn là đủ.

Astra và Grehha đều căng thẳng, vì xà nhân vẫn tiếp tục tiến về phía họ. Những con bị kẹt bởi bức tường bùn chỉ mất khoảng một phút để thoát ra để tham gia truy đuổi.

Tất cả các học viên đều đang chiến đấu chống lại đám xà nhân. Và mặc dù lối vào đã bị phong tỏa, nhưng vẫn có rất nhiều con đã xông vào nơi trú ẩn.

Ngay sau đó, họ đã bị áp đảo bởi số lượng xà nhân đông đảo.

"Chết tiệt!" Cậu rùng mình hoảng sợ khi một con xà nhân nhảy về phía mình. May mắn thay, cậu kịp thời nhét quả cầu xương xù xì vào miệng nó, khiến nó nghẹt thở. Mắt liếc nhìn con xà nhân trong tay, 'Nó có thể bắn thêm vài phát nữa.'

Còn quá nhiều Xà nhân. Bản thân thì đang bị khóa cứng, chỉ là vấn đề thời gian trước khi cậu chết. Trái tim cậu đập thình thịch khi nhìn vào lối vào bị phong tỏa. Sau một thoáng do dự, cậu mạnh dạn nhắm vào chân mình và bắn ra một loạt quả cầu bùn.

"Cái chết luôn rình rập ở Valorant. Nếu mình để mọi thứ thuận theo ý trời, sẽ chỉ có cái chết đang chờ đợi.' Nghĩ như vậy, Astra bắn những quả cầu bùn còn lại vào đầu mình, chỉ chừa lại một quả cuối cùng cho tay phải.

Một khi bắn xong quả cuối cùng, cậu thả con xà nhân, cố gắng định vị lại cánh tay của mình qua lớp bùn và cảm thấy nó cứng lại hoàn toàn. Bằng cách đó, cậu đã trở thành một bức tượng. Đặt trước mũi hắn là quả cầu xương xù xì của cậu, cũng được bao phủ bởi bùn.

Cậu đặt nó nghiêng cách mũi một cm. Do đó khi nó được bao phủ bởi bùn, sẽ có khoảng trống hẹp, đủ để thở. Nhưng nó được giấu đủ kỹ để không ai nhận ra khoảng trống cho đến khi họ nhìn từ gần.

Vì đã gắn mình vào sàn nhà bằng nhiều lớp quả cầu bùn, Xà nhân sẽ phải mất ít nhất mười phút để phá vỡ nó trước khi chúng có thể mang cậu đi.

Tại sao chúng lại lãng phí nhiều thời gian cho cậu khi có rất nhiều con mồi dễ dàng ở gần đó?

Như một người đàn ông khôn ngoan từng nói, 'Khi một con gấu đuổi theo bạn, đừng cầu nguyện mình là người chạy nhanh nhất mà hãy nhanh hơn người bạn đang chạy cùng.'

Bằng cách đó, một khi con gấu bắt được người bạn chậm hơn, nó sẽ dừng lại để ăn thịt anh ta, cho hắn đủ thời gian để chạy đến nơi an toàn. Đây chính xác là những gì Astra đã làm ở đây.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tôi Xuyên Không Vào Tiểu Thuyết !!!, truyện Tôi Xuyên Không Vào Tiểu Thuyết !!!, đọc truyện Tôi Xuyên Không Vào Tiểu Thuyết !!!, Tôi Xuyên Không Vào Tiểu Thuyết !!! full, Tôi Xuyên Không Vào Tiểu Thuyết !!! chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top