Trường Sinh Giới

Chương 383: Thiên Vương Dạ Xoa


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Trường Sinh Giới

Phi Thiên Thi vương bị Tiêu Thần đánh tan thành tro bụi giữa mọi người, sau một hồi tĩnh lặng tất cả mọi người thấy điều này đều phi thường kinh ngạc.

Nhất là vài tên Dạ Xoa tướng cùng Cự Long thần thánh càng thêm bất an. Đồng minh cứ như vậy bị giết chết, mà Dạ Xoa Vương cường đại còn chưa tới làm tình cảnh của bọn họ phi thường không ổn.

Bên kia, cuộc chiến đấu giữa Võ Chiến Hồn cùng Cự Long thần thánh vương rốt cục sắp đến kết cục, hai bên đều tung ra thần thông hàng đầu của mình.

"Phản Bản Hoàn Nguyên!" Đây là âm thanh của Võ Chiến Hồn, giờ phút này tóc hắn rối bời tung bay, vừa như thần lại giống như ma, chiến ý dâng cao tới cực điểm, hoàn toàn bạo phát thần thông mạnh nhất của mình.

"Quang Huy Tuế Nguyệt!" Cự Long thần thánh vương cũng hét lớn lên tiếng, long thể khổng lồ tỏa ra hào quang vạn trượng, càng lộ vẻ thần thánh không thể xâm phạm .

Tựa như trên bầu trời bỗng xuất hiện hai vầng thái dương chói lòa, Võ Chiến Hồn cùng Cự Long thần thánh phảng phất đã quang hóa. Giờ phút này không còn thấy thân ảnh của bọn họ, chỉ có thể nhìn thấy hai luồng hào quang chói mắt đang tỏa sáng mãnh liệt trên bầu trời.

Năng lượng dao động lớn lao giống như đại dương mênh mông đang chấn động, lại làm như toàn bộ những vì sao trên trời bị rơi xuống, uy áp vô thượng chấn động lan đến tận chân trời. Không gian chung quanh bị chôn vùi, ở trong khoảng cách gần đã không còn bóng người, tất cả mọi người đã nhanh chóng bay lui.

Cũng may hai luồng hào quang kia chỉ đánh về phía nhau, nếu không nhỡ chúng bắn tóe bừa bãi thì không chỉ có là không trung bị chôn vùi, mà ngay cả mặt đất phía dưới chỉ sợ đều sẽ bị hủy diệt .

Lực lượng có tính áp chế cùng tính hủy diệt đụng vào nhau.

Rồi sau đó toàn bộ hào quang lóng lánh vô tận tan đi, ở đó lại xuất hiện một mảnh không gian vô danh đen nhánh như mực , một cái hắc động thật lớn đang điên cuồng nuốt chửng tất cả lực lượng chung quanh.

Tử chiến!

Đây là lúc đối đầu sống chết. là cuộc quyết chiến cuối cùng!

Võ Chiến Hồn cùng Cự Long thần thánh vương đã tung ra thần thông mạnh nhất. Tạo thành thiên tượng cực kỳ đáng sợ!

Không gian đang tan biến. Hỗn độn quang mang thoáng hiện.

Hắc động nuốt chửng tất cả. Chung quanh là hỗn độn quang mang đáng sợ. Phảng phất như sắp sửa hủy diệt. Tất cả lại quay về Hỗn Độn.

"Võ Chiến Hồn ngươi xong!" Từ trong hắc động vọng ra âm thanh của Cự Long thần thánh vương. Âm thanh to lớn làm chấn động thiên địa đang không ngừng vang vọng: "Ngay cả là hỗn độn quang mang chung quanh hắc động cũng có tính hủy diệt. Chỉ cần nơi có ánh sáng thì 'Quang Huy Tuế Nguyệt' của ta vĩnh viễn không thể bại vong."

Hỗn độn quang mang tăng vọt, ngay cả từ trong hắc động cũng bắn ra hào quang chói mắt. Mặc dù tràn ngập khí tức thần thánh hơi thở, nhưng vì nó cũng sử dụng lực lượng hủy diệt nên làm tan biến tất cả những thứ có tính chất hữu hình.

Trong hắc động thân thể Võ Chiến Hồn gần như sụp đổ, nhưng mà loại thần thông hiếm thấy Phản Bản Hoàn Nguyên vẫn còn chưa hoàn toàn tan tác. Thân thể hắn bị một vầng sáng yếu ớt bao vây lấy đang tiến hành sự chống cự cuối cùng.

"Quang Huy Tuế Nguyệt này là thần kỹ có một không hai, quả nhiên đã được truyền thừa xuống. . ." Xa xa, ngay cả là Chiến Vương Cảnh Bồ đều lộ ra vẻ vừa chăm chú mà vừa lo lắng, hắn nói tiếp: "Với thần thông thiên phú này thì bẩm sinh bất bại, vạn pháp bất xâm, e là so với thần thông Lục Đạo Luân Hồi thì không kém hơn bao nhiêu."

Đọa Lạc Thiên Sứ vương cùng Nghĩ vương còn có đám người Liễu Mộ, Ngưu Nhân, tất cả cũng lộ ra vẻ giật mình nhìn này tất cả, ngay cả là Hoàng Kim Sư Tử Vương phóng túng kiêu căng vô cùng thì con mắt dựng thẳng ở giữa trán cũng giật giật một hồi.

Nhưng đúng lúc này có việc ngoài ý muốn xảy ra, hỗn độn quang mang trong hắc động dần dần yếu đi, âm thanh Võ Chiến Hồn phát ra: "Trần quy trần, thổ quy thổ, tất cả đều không còn nữa, tất cả trở về Hư Vô ---- Phản Bản Hoàn Nguyên!"

Thần thông Phản Bản Hoàn Nguyên thể hiện ra nó khía cạnh vô cùng khủng bố của nó. Từ yếu ớt đến cường thịnh, rồi nhanh chóng nuốt chửng lực lượng của ánh sáng, trong hắc động nó phô thiên cái địa hướng về Cự Long thần thánh vương để bao phủ hắn.

"Không tốt, Cự Long thần thánh vương chỉ nắm giữ nghĩa lý sâu sắc của 'Quang huy' , cũng chưa nắm giữ lực lượng của ;Tuế Nguyệt' trong tay nên khó lòng xuất ra toàn bộ công kích!" Chiến Vương Cảnh Bồ dẫu đang dốc lực đại chiến với Hoàng Kim Sư Tử Vương, nhưng vẫn muốn tiến lên cứu viện.

Nhưng Hoàng Kim Sư Tử Vương không có khả năng để hắn thực hiện được điều này. Nó tỏa ra uy áp trong thiên địa, con mắt dựng thẳng thứ ba phát ra một luồng sáng kì quái. Điều này làm cho Chiến Vương quá sợ hãi. Người khác thì không biết con mắt dựng thẳng thứ ba của Hoàng Kim Sư Tử Vương đáng sợ ra sao, nhưng người trong Chiến tộc lại biết rất rõ. Hắn không thể đem hết toàn lực đối kháng, nếu không đối phương sẽ mở ra con mắt dựng thẳng kia.

"Ngao rống. . ." Từ trong hắc động vọng ra tiếng gầm thảm thiết thê lương của Cự Long thần thánh vương. Rồi sau đó một đạo hào quang thần thánh mãnh liệt lao ra, Cự Long thần thánh vương toàn thân bao phủ trong ngàn vạn đạo hào quang vọt ra từ trong hắc động. Nó chiếu sáng khắp thiên địa, uy áp thần thánh làm cho người ta không dám trực tiếp nhìn.

"Hắn hắn hắn mẫu thân, hoàng hoàng hoàng hoàng . . . Hoàng kim đại thằn lằn lại lao ra trước, chẳng lẽ lão Võ đã xong đời ?" Kim Tam Ức múa may thanh thái đao nổi danh trong tay, sẵn sàng chuẩn bị ném về hướng Cự Long thần thánh vương.

"Không nên manh động!" Liễu Mộ cùng Ngưu Nhân đè tay của hắn xuống.

Đúng lúc này, Cự Long thần thánh vương khổng lồ phát ra một tiếng gầm rống kinh thiên động địa, rồi sau đó vỡ vụn ra trên bầu trời, thân thể hoàng kim long khổng lồ đã giải thể !

Long huyết phun đầy trời, dưới bầu trời nổi lên cơn mưa máu, long lân giáp bay xuống mọi nơi, thân thể nó hoàn toàn sụp đổ .

Võ Chiến Hồn lao ra từ trong hắc động, hắn lảo đảo sắp ngã, khắp người đều bị những vết thương khủng bố , rất nhiều chỗ đều lộ ra bạch cốt.

"Võ Chiến Hồn. . . Ngày khác ngươi chắc chắn chết dưới 'Quang Huy Tuế Nguyệt' đích thực. Cự Long thần thánh nhất mạch chúng ta còn có một vương giả đích thực, khi nó trở về từ Tây Thổ thì ngươi sẽ chết không có chỗ chôn."

Nói xong những lời này, Cự Long thần thánh vương không cam lòng hoàn toàn vỡ vụn , hình thần câu diệt, ngay cả huyết dịch cùng long lân rơi xuống cũng lập tức hóa thành tro bụi.

Trần quy trần, thổ quy thổ, tất cả đều không còn nữa, tất cả trở về Hư Vô . Đây là biểu hiện khủng bố của thần thông Phản Bản Hoàn Nguyên vô song này!

Trong trăm tộc lại có một vị vương giả bỏ mạng , Cự Long thần thánh vương chính là nhân vật nổi danh hung hãn, tuyệt không phải Phi Thiên Thi vương có thể sánh bằng. Dạng tồn tại cường đại như nó đều tử vong làm cho rất nhiều người đang xem cuộc chiến bầu trời xa phải dựng tóc gáy, thật lâu không nói nên lời.

Võ Chiến Hồn không ngừng ho khan, xương cốt toàn thân nhiều chỗ gãy lìa lòi ra, rất hiển nhiên đã bị thương nghiêm trọng, giờ phút này đã không thể lại chiến đấu .

"Tây Thổ Cự Long thần thánh vương. . . Chẳng lẽ là Dực Long vương từ Long Đảo xuất thế kia sao?" Thiếu nữ Đọa Lạc Thiên Sứ tộc khe khẽ lẩm bẩm, giờ phút này cuộc chiến đấu của nàng cùng Hắc Long vương đã đình chỉ.

Cách đó không xa Tiêu Thần được nghe lời ấy cũng cả kinh. Ngày đó Lam Vũ trên Long Đảo đã thu phục một con Dực Long vương màu trắng bạc, cũng không nhìn ra nó có chiến lực cường đại đến đâu. Không nghĩ . . . Tựa hồ nó nắm trong tay đầy đủ thiên phú thần thông ---- Quang Huy Tuế Nguyệt.

Vẻn vẹn lực lượng của "Quang huy" liền đáng sợ như thế, nếu như có cả lực lượng "Tuế Nguyệt" kia thì thật sự là khủng bố tới cực điểm. Tiêu Thần hoàn toàn không hề nghĩ con Dực Long vương lại là một trong các Long vương mạnh nhất.

"Rống. . ."

Xa xôi phía chân trời truyền đến những trận sóng âm đáng sợ khiến cho núi non đều phải chấn động mãnh liệt. Tiếng gầm rống to lớn truyền đi mấy trăm dặm, từ hướng Dự Châu lân cận lan về Ung Châu.

Như là biển gầm, vô cùng cuồng bạo. Người vẫn còn ở ngoài mấy trăm dặm , nhưng bằng vào sóng âm khủng bố làm cho khắp thiên địa chấn động, người đang đến này đáng sợ gần như yêu tà!

Dạ Xoa Vương!

Người này tuyệt đối là Dạ Xoa Vương gần như vô địch!

Tất cả mọi người biến sắc.

Liễu Mộ, Ngưu Nhân, Kim Tam Ức, Thanh Long vương tức thì ra tay, trên bầu trời lập tức huyết vũ bay tán loạn. Hai con Cự Long thần thánh cùng với vài tên Dạ Xoa tướng may mắn còn tồn tại bị bọn họ lấy thủ đoạn chiến tranh nhanh chóng giết chết .

Bọn họ xử lí địch thủ trước mắt là muốn toàn lực đối kháng Dạ Xoa Vương vô cùng cường đại kia.

Vu Yêu Vương cùng Tiêu Thần như là người ngoài cuộc loại lẳng lặng quan sát. Nghịch Long vương chặn ở trước người Nghĩ vương, Hắc Long vương ngăn cản ở trước người Đọa Lạc Thiên Sứ vương. Mà Hoàng Kim Sư Tử Vương thì vẫn đang đại chiến cùng Chiến Vương. Có điều cuối cùng hắn cũng không mở ra con mắt dựng thẳng thứ ba, nếu không nơi này chỉ sợ sẽ có một hồi đại kiếp nạn khó có thể tưởng tượng .

Ma khí ngập trời từ phương xa mênh mông cuồn cuộn mà đến, giống như là có tuyệt thế Ma vương xuất thế, mây đen cuồn cuộn như thủy triều mênh mông ùn ùn kéo đến, hoàn toàn làm cho bầu trời biến thành đen sì.

Một Ma Ảnh cao lớn khôi ngô xuất hiện giữa mây đen. Nó cũng không hề phi hành cực nhanh mà là đi bước một tới, mang cho người ta cảm giác áp bách cường đại. Mặc dù không cao quá hai thước nhưng hắn lại như là một quả núi to di động làm cho thiên địa đều phải run rẩy.

"Oanh", "Oanh", "Oanh" . . . Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn Ma khí cuồn cuộn, Ma Ảnh cao lớn kia đi tới trong bóng tối. Mặc dù là đạp ở trên không trung, nhưng lại truyền ra những tràng tiếng bước chân đáng sợ, phảng phất như có một Cự Nhân đội trời đạp đất đang đi trên mặt đất.

Hắn từ từ đi tới, nhưng uy áp vô thượng lại đã sớm trải rộng trong thiên địa.

Cùng với tiếng bước chân nặng nề truyền đến, không ít tu giả Nhân tộc ở bầu trời xa có cảm giác như là một quả chuỳ lớn đang không ngừng nện vào tim. Rất nhiều người miệng phun máu ngay tại chỗ.

"Lui. . ." Không ít cao thủ rõ ràng đẳng cấp cường giả đang đi tới căn bản không phải bọn họ có thể nhìn gần nên vội vàng trốn xa.

Nhưng có một số người hành động chậm nửa bước, toàn bộ liên tục miệng phun máu tươi, bị dính những vết thương nặng khó có thể tưởng tượng mà lảo đảo nhằm phía phương xa bay đi. Mà còn có hơn mười người trực tiếp nổ tan trên bầu trời, hình thần câu diệt.

Dạ Xoa Vương đáng sợ!

Uy thế như thế, ai cùng tranh giành?

Lực lượng ma tính yêu dị truyền khắp bầu trời.

Dạ Xoa Vương cường đại rốt cục bắt đầu khởi động ma khí ngập trời đi tới gần, để lộ ra hình dáng hắn.

So với tưởng tượng thì dáng vẻ hoàn toàn không giống. Hắn tuyệt không hung ác xấu xí như Dạ Xoa tầm thường, da cũng không phải màu xanh đáng sợ.

Hắn có dung mạo tuyệt mỹ, làn da trắng như tuyết, ngũ quan tổ hợp chung một chỗ lại gần như hoàn mỹ. Đó là một mỹ nam hiếm thấy, nhưng mà trong hốc mắt không có con ngươi cùng tròng trắng mắt, mà chỉ có lưỡng đạo lục quang chói mắt nên có vẻ thần bí khó lường. Hơn nữa trên đầu đầy tóc xanh lá cây làm mỹ nam khôi ngô cao lớn này có một loại khí chất gần như yêu tà .

Đúng vậy, hắn phảng phất là yêu ma hóa thân, tràn ngập lực lượng ma tính!

"Ngươi ngươi ngươi ngươi chính là Dạ Xoa Vương?" Kim Tam Ức cảm giác trong lòng bàn tay toát ra mồ hôi lạnh, đối mặt loại thanh niên gần như yêu ma này thì trong lòng hắn lôn tùng phèo.

"Sai, là Thiên vương Dạ Xoa." Âm thanh lạnh lùng vô tình phát ra từ trong miệng nam nhân tóc xanh lá cây , tràn ngập sự tự tin cường đại.

"Là ngươi. . . Vẻn vẹn dùng năm chiêu để giết huynh muội Tề Lạp Áo?" Ngưu Nhân rung rung một đôi ngưu giác cực lớn trên đầu.

"Ta giết người nhiều lắm, chưa bao giờ hỏi tên họ. Bởi vì những người đó không đáng ta hỏi." Trong đôi mắt không có đồng tử của Dạ Xoa Vương lấp lánh ánh sáng xanh lè làm cho người ta sợ hãi, giờ phút này có vẻ ngông cuồng tự cao tự đại.

Lúc này, ngay cả là kịch chiến giữa Chiến Vương Cảnh Bồ cùng Hoàng Kim Sư Tử Vương cũng đã ngừng lại. Tất cả đều quan sát Dạ Xoa Vương sâu không thể phỏng đoán.

Tiêu Thần trong lòng dâng lên vô vàn trận sóng. Huynh muội Tề Lạp Áo lại đã chết trận , cái tên rất xưa này mặc dù nhiều năm chưa từng nghe người ta nói tới, nhưng là hắn còn nhớ rõ vị cố nhân này.

Như thể rõ ràng nhìn thấy chuyện cũ năm đó ở thành Thiên Đế tại Nam hoang Trường Sinh Giới.

Tề Lạp Áo cùng Độc Cô Kiếm Ma, Vũ Văn phong, Triệu Trọng Dương đồng thời được xưng là tứ kiệt mạnh nhất Nam hoang . Nhiều năm sau đã đi qua, cơ may của mỗi tứ kiệt không giống nhau. Không nghĩ tới Tề Lạp Áo cùng muội muội Tạp Na Ti của hắn lại đã bị Dạ Xoa Vương giết chết trong năm chiêu.

Đọa Lạc Thiên Sứ vương mềm mại đáng yêu cười vang lên, thân hình thon thả trong quầng sáng như ẩn như hiện cực kì dễ coi. Vòng eo thon nhỏ cùng với bộ ngực cao ngất và tiếng cười nhẹ nhàng rung động, làm cho lòng người thêm rung động.

"Dạ Xoa Thiên vương quả nhiên chiến lực động trời, hôm nay gặp mặt danh bất hư truyền."

Dạ Xoa Vương quay về phía Đọa Lạc Thiên Sứ vương gật đầu. Rồi sau đó nhìn về phía Võ Chiến Hồn cùng đám người Liễu Mộ để lộ ra ý định giết người lạnh lùng, hắn hỏi: "Các ngươi đã giết chết Cự Long thần thánh vương cùng với Phi Thiên Thi vương? !"

Trong thiên địa mây đen quay cuồng, bóng tối bao phủ mặt đất. Dạ Xoa Vương bắt đầu khởi động xuất ra một phần lực lượng đáng sợ khó có thể tưởng tượng. Hắn nhìn chăm chú đám người Liễu Mộ mà nói: "Ta đánh một trận cùng với Đấu Thần Vương mặc dù bị thương , nhưng để giết các ngươi thì vẫn dư dả. Các ngươi cùng lên đi, nếu không sau khi đám người Khô Lâu Vương đến thì các ngươi không có một chút ít cơ hội.

Sự tự tin cường đại như thế không ai bì nổi, hoàn toàn là căn cứ vào chiến lực vô cùng cường đại của hắn.

"Ngươi ngươi mẹ của ngươi, giết, cùng tiến lên. . . Làm thịt hắn." Kim Tam Ức huy động thái đao trứ danh là người thứ nhất xông đến.

Liễu Mộ, Ngưu Nhân, Thanh Long vương cũng nhất loạt xông lên phía trước. Võ Chiến Hồn đã mất đi chiến đấu năng lực, vết thương của hắn quá nặng .

"Hôm nay, ta sẽ đại khai sát giới, đến bao nhiêu giết bấy nhiêu!" Sát khí hữu hình chung quanh Dạ Xoa Vương bốc thẳng lên trời cao , khí thế vô cùng điên cuồng khiến người ta sợ. Mái tóc xanh lá cây không gió tự lay động, đôi mắt tựa như tia chớp sắc bén bức người.

"Sát sát sát. . ." Kim Tam Ức xông vào trước nhất lắp bắp hét lớn, nhưng thân thể tựa hồ bị một cỗ thần lực vô hình ngăn chặn nên khó có thể đi tới mảy may.

"Phong tỏa không gian!" Liễu Mộ hét lớn lên tiếng, triển khai Không Gian Thần Thông, quang huy xanh biếc bao trùm lấy Dạ Xoa Vương.

"Chút tài mọn, phá cho ta!" Dạ Xoa Vương hét lớn, không gian năng lượng màu xanh bao phủ xuống kia trong phút chốc liền tan biến.

Chỉ tùy ý liền phá bỏ thần kì được xưng là Không Gian Thần Thông , thủ đoạn như thế đủ để biểu hiện ra bản lĩnh sâu không lường được và khủng bố của Dạ Xoa Vương .

"Dạ Xoa hỗn đản ngươi bị lừa rồi." Ngưu Nhân hét lớn.

Lúc này, Kim Tam Ức, Liễu Mộ, Ngưu Nhân, Thanh Long vương đã hoàn toàn vây quanh Dạ Xoa Vương vô địch. Một khỏa Minh Châu lóng lánh chói mắt chiếu rọi trên bầu trời, nó phát ra ngàn vạn đạo ráng lành bao trùm Dạ Xoa Vương vào bên trong.

Rồi sau đó bốn người tức thời lui về phía sau, rồi lại tụ tập cùng nhau.

"Cấm Ma thần vực!" Liễu Mộ hét lớn, không ngừng xuất ra Không Gian Thần Thông. Hắn dùng viên Minh Châu vây Dạ Xoa Vương vào bên trong Thất Thải không gian, cả không gian kia đã hoàn toàn bị giam cầm.

Nhưng vẻ mặt Dạ Xoa Vương không thay đổi chút nào, hắn không hề bận tâm, điềm nhiên nói: "Dựa vào thần khí thi triển ra Cấm Ma thần vực, chẳng qua là chuyện vặt, có thể làm khó dễ được ta sao? Nhiều nhất vây khốn ta chỉ trong chốc lát thôi."

"Trước mặt Ngưu Nhân này mà ngươi ngươi ngươi còn dám khoác lác." Kim Tam Ức hèn mọn sờ sờ sừng Ngưu Nhân mà nói: "Không có không có không có chuẩn bị, thì ca làm sao dám động thủ giết ngươi đây?"

Ngưu Nhân hất tay của hắn sang một bên rồi nói: "Chỉ mong những vũ khí này hữu hiệu."

"Không chú ý được nhiều như vậy ." Nói tới đây, Liễu Mộ hai tay liên tục múa may, không gian năng lượng mênh mông cuồn cuộn tuôn ra. Trong Cấm Ma thần vực kia đột nhiên lập lòe hào quang chói mắt, khí tức mang tính hủy diệt bạo phát.

Trong Cấm Ma thần vực, lực lượng hủy thiên diệt địa xuất hiện. Ánh sáng chói mắt khiến đám người quanh Liễu Mộ cũng không chịu được lập tức nhắm hai mắt lại, nếu không căn bản vô phương thừa nhận.

Cùng lúc đó, Liễu Mộ cắt qua không gian, tống xuất Dạ Xoa Vương bị Cấm Ma thần khí làm cứng đờ vào trong Thứ Nguyên không gian khác. Vào khoảnh khắc không gian khép kín, có khả năng thấy trong Cấm Ma thần khí ở chung quanh Dạ Xoa Vương xuất hiện vô số hắc động, lực lượng khó có thể tưởng tượng không ngừng bộc phát chung quanh hắn.

Khe đứt hông gian lớn kia tức thì khép kín , mọi người ở thế giới này không thể nào nhìn thấy được cảnh tượng bên kia nữa.

"Ta khoái . . . Thật thật thật là đáng sợ, loại lực lượng rất rất rất nghịch thiên !" Tia sáng mê đắm hiếm có trong đôi mắt đa tình của Kim Tam Ức bỗng biến mất.

Liễu Mộ vẻ mặt trang nghiêm, nói: "Đây là thuộc về vũ khí có tính hủy diệt của nền văn minh đã mất. Sau khi nghiên cứu ra loại vũ khí này thì thế giới văn minh kia đã sớm hủy diệt, theo ghi chép cho tới bây giờ không ai dám sử dụng."

"Cẩn thận Triệu cô nương đừng lấy loại vũ khí đó để đối phó chúng ta." Ngưu Nhân cũng lộ ra vẻ mặt nghiêm trang.

Mấy người đang lấy dao động tinh thần âm thầm trao đổi với nhau, người ngoài không thể nghe được.

Mặc dù, Thứ Nguyên không gian đã bị đóng lại, nhưng vừa rồi mới vẻn vẹn tràn ra chút xíu năng lượng dao động vẫn tạo thành dao động có tính hủy diệt khó có thể tưởng tượng.

Nhưng cũng may có Liễu Mộ ở đây, hắn lấy Không Gian Thần Thông giam cầm toàn bộ năng lượng có tính hủy diệt rồi sau đó đánh vào bên trong một Thứ Nguyên không gian khác.

Giờ phút này, tất cả đám Chiến Vương, Đọa Lạc Thiên Sứ vương, Nghĩ vương, Vu Yêu Vương đều hai mặt nhìn nhau, loại năng lượng đáng sợ này khiến bọn họ kinh hãi không thôi. Không biết Dạ Xoa Vương có bị giết chết hay không.

"Sát. . ."

Bầu trời xa truyền đến dao động tinh thần cường đại, một khí tức tử vong phô thiên cái địa tràn đến. Khô Lâu Vương như một khối thần quang trắng ngà lấp lánh dẫn dắt trên trăm cỗ khô lâu binh tướng đang Ngự Không phi hành bay lại đây.

Tiếp theo, từ một phương hướng khác lóe lên chớp xanh ngút trời, vô số Dạ Xoa cùng Phi Thiên Cương Thi xung phong liều chết mà đến.

"Rống. . ." Tiếng rồng ngâm rung trời, từ phía chân trời có bảy tám con Cự Long thần thánh nhất loạt đánh tới.

Mà từ chân trời xa xôi còn có năng lượng khủng bố thuộc về các dị tộc vương khác đang dao động đã nhanh chóng tiếp cận.

Dạ Xoa Vương quả nhiên không phải nói sai, cả mấy đồng minh cường đại của hắn đều phái người đến.

"Các huynh đệ nhanh . . . mau chóng rời khỏi nơi này." Ngưu Nhân hét lớn.

Giờ phút này, Nghịch Long vương, Hắc Long vương, Hoàng Kim Sư Tử Vương cũng không ngăn cản tiếp đám người Nghĩ vương, Đọa Lạc Thiên Sứ vương nữa mà chuẩn bị phá vòng vây.

Dị tộc vương giả tới rất nhanh chóng. Đại quân đã đánh tới thì bọn họ không thể không lui. Đồng thời phải đề phòng Chiến Vương, Đọa Lạc Thiên Sứ vương, Nghĩ vương, Vu Yêu Vương ra tay.

Tiêu Thần cũng chuẩn bị phá vòng vây đi. Nhưng vừa lúc đó hắn cảm giác thân thể nhanh chóng suy yếu, lực lượng Tử Giả Thế Giới xuất hiện đã khiến hắn từ thực hóa hư, biến mất khỏi thế giới thật sự này.

Hào quang lóe lên, bóng dáng Tiêu Thần giữa bầu trời mất đi. Điều này làm cho Vu Yêu Vương nãy giờ đi theo hắn cách đó không xa cả kinh, không ngờ không có phát hiện ra hắn làm thế nào rời đi.

Tiêu Thần trở về trong Cốt Tỉnh, chung quanh ánh sáng lập lòe, để lộ ra những Thải Toản toái cốt.

Hắn phát hiện áo vải cùng áo giáp đã biến thành tro bụi trong quá trình xuyên qua không gian, tất cả đều không biến mất không thấy . Hơn nữa, không gian Giới Chỉ của hắn cũng nát bấy. Hiển nhiên là bởi vì lượng lớn món thịt rồng cất vào trong đó.

Hắn biết ngoại trừ nhẫn thánh do Nữ Oa Thánh Tổ lưu lại, các không gian Giới Chỉ khác khó có thể mang theo các món đồ từ Nhân Gian Giới trở về. Vốn là hắn chỉ nghĩ lấy cái không gian Giới Chỉ kia tạm thời tồn trữ thịt rồng, chờ sau này dùng nhẫn Nữ Oa đi nhân gian thì lại mang về Thần Thôn. Nhưng lần này quá mức vội vàng, làm cho không gian Giới Chỉ bị hỏng mất vô ích.

Còn may, Thất Bảo Diệu Thụ của Chuẩn Đề Đạo Nhân không bị tổn hại, vẫn bên người.

Tiêu Thần rất muốn lập tức trở lại Nhân Gian Giới, đi xem qua kết quả trận chiến ấy. Hắn muốn biết rốt cuộc là có giết chết được Dạ Xoa Vương gần như vô địch hay không.

Nhưng mà lợi dụng Cốt Tỉnh để tiến vào Cửu Châu là có thời gian hạn chế. Sau khi trở về thì trong vòng một ngày một đêm không thể lại xuyên qua lần nữa.

Mặc dù lo lắng, nhưng cũng chỉ có thể từ từ chờ đợi, trận đại chiến kia hắn khẳng định là đã bỏ lỡ.

Sự chờ đợi thật dài dòng, thời gian một ngày một đêm rốt cục đã qua, Tiêu Thần xuất hiện ở quanh Tử Thành cũng không dừng lại chỉ chốc lát. Hắn cầm Thất Bảo Diệu Thụ, trực tiếp bay về chốn chiến trường hôm qua.

Nhưng đại chiến đã sớm kết thúc, núi non ở phía dưới gần như đã hoàn toàn phá hủy, là một cảnh tượng vô cùng thảm thiết.

Bỗng nhiên, hắn cảm giác được một cỗ dao động tinh thần. Ở trongphế địa này hắn phát hiện ra một khô lâu mà Hỏa Chủng còn chưa tắt. Hắn, vội vàng quát hỏi: "Hôm qua đại chiến kết quả như thế nào, Dạ Xoa Vương đã chết rồi sao?"

"Dạ Xoa Vương. . . làm sao có thể tử. . ."

Tiêu Thần vừa nghe đã biết hỏng rồi. Tên Dạ Xoa Vương này thật là đáng sợ. Sau khi bị Cấm Ma thần vực làm cứng đờ, mặc cho loại lực lượng có tính hủy diệt này điên cuồng oanh kích mà cũng không bị tử vong, thật sự cường đại làm cho người ta sợ hãi.

Hắn nhận được một tin tức không tốt, Dạ Xoa Vương cùng dị tộc vương đã đánh bại đám người Liễu Mộ, Kim Tam Ức, Hắc Long vương , sinh tử không biết. . .

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trường Sinh Giới, truyện Trường Sinh Giới, đọc truyện Trường Sinh Giới, Trường Sinh Giới full, Trường Sinh Giới chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top