Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 686: Người nửa sống nửa chết


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

?T

Nói mới nhớ, lúc hắn và Lăng Tiêu mới tới đại lục Thông Thiên, không lâu sau, Lăng Tiêu liền trở thành nhân vật mới trên Thập Thần Bảng, khi ấy cũng gây chấn động lớn lắm.

Sư phụ của Đạo Vân – Đạo Thần cũng là một nhân vật trên Thập Thần Bảng kia, nghe nói là cường giả đứng thứ hai, cả đời lão nhân vô tung vô ảnh, rất hứng thú với mấy thứ quý giá, khi ấy Lăng Tiêu còn muốn lợi dụng lão để tìm nguyên tố ngũ hành, nhưng đáng tiếc sau đó bọn hắn đã chia tay Đạo Vân, không liên lạc lại nữa.

Đạo Thần hôm nay đã không phải là cường giả trên Thập Thần Bảng nữa, việc đột phá khỏi Thần cảnh đỉnh phong đã đưa lão trở thành một trong số cường giả mạnh nhất đại lục Thông Thiên, có điều tại thời khắc rối ren này, Thánh cảnh một sao cũng không phải an toàn tuyệt đối.

Lúc trước Thiên Đao từng nói có một kẻ áo đen cảm thấy rất hứng thú với Ngũ Phúc Linh Nhãn, hẳn là Đạo Thần.

Du Tiểu Mặc cũng ngộ ra, kẻ áo đen ở bộ lạc Thủy Tây cũng chính là sư phụ của Đạo Vân, khi ấy không có cơ duyên đạt được Ngũ Phúc Linh Nhãn, vì vậy lão đã đuổi theo tới tận sơn mạch Quỷ Trủng ở Tây Cảnh. Chỉ là, dù biết rõ chân tướng không có nghĩa là hắn sẽ bỏ qua cho Đạo Thần, nếu Đại Bàng có mệnh hệ gì, hắn nhất định sẽ bắt Đạo Thần phải đền mạng.

“Con khế ước thú kia của ngươi không có việc gì.”

Đạo Vân phát hiện lãnh ý trong ánh mắt Du Tiểu Mặc, vội vàng giải thích.

Du Tiểu Mặc quay đầu nhìn thanh niên ngày xưa, nhớ lại Đạo Vân lúc mới tới đại lục Thông Thiên và lần gặp gỡ ở đấu giá hội, hắn đột nhiên phát hiện những chuyện ấy đã quá xa xôi.

“Vậy Đại Bàng ở nơi nào?”

Cảm giác của Đạo Vân về quãng thời gian ấy còn sâu sắc hơn Du Tiểu Mặc nhiều, đến bây giờ hắn còn nhớ rõ, lần đầu gặp Du Tiểu Mặc với hình dáng non nớt, hơn nữa tu vi khi đó cũng không cao, nhưng bây giờ, Du Tiểu Mặc đã trở thành đan sư đỉnh cấp đứng đầu đại lục Thông Thiên. Những năm qua nghe đủ loại tin đồn về Du Tiểu Mặc, trong lòng Đạo Vân rất phức tạp.

“Hắn được người ta cứu đi rồi.” Đạo Vân ổn định lại suy nghĩ phức tạp trong đầu, sau đó mới giải thích, “Lúc ấy chúng ta vốn định giam hắn lại, nhưng không ngờ giữa đường lại có một người áo đen khác, chính tên đó đã cứu khế ước thú của ngươi đi, sau này không gặp lại nữa.”

“Một người áo đen khác?” Du Tiểu Mặc nhíu mày, sao lắm người áo đen quá vậy!

Đạo Vân gật gật đầu, “Có lẽ ngươi sẽ có ấn tượng về kẻ này, hắn cũng là tên áo đen đã lẻn vào bộ lạc Thủy Tây, mục tiêu của hắn chính là Ngũ Phúc Linh Nhãn.”

Lông mày Du Tiểu Mặc nhíu lại thành một chữ xuyên (川).

Nói cách khác, có khả năng người áo đen kia cũng muốn dùng Đại Bàng uy hiếp hắn.

Nếu sớm biết trước như vậy thì hắn đã không nên giao quyền hạn cho mấy đứa, hiện tại có cả một đám người đều nhằm vào khế ước thú của hắn, giờ mà thêm mấy kẻ nữa, chỉ sợ Ngũ Phúc Linh Nhãn đã sớm bị trộm đi, có điều Đại Bàng lại bất cẩn như vậy, quả thật phải trách phạt.

Đạo vân nhìn sắc mặt hắn, do dự nói: “Du huynh đệ, ngươi có thể tha cho sư phụ ta được không?”

Du Tiểu Mặc ngẩng đầu, ánh mắt liếc qua gương mặt không cam lòng của Đạo Thần, lão đã khôi phục lại dung mạo nguyên bản, là một khuôn mặt già nua, có điều khuôn mặt lão rất từ tốn, nếu không phải trên mặt mờ mịt như mang mây đen, thì cũng không giống một lão ngoan đồng lắm đâu.

Đạo Vân thấy hắn không nói lời nào, liền vội vàng nói: “Ta có thể cam đoan với ngươi, chỉ cần ngươi bỏ qua cho sư phụ ta, ta nhất định sẽ khích lệ sư phụ đừng nhằm vào Ngũ Phúc Linh Nhãn nữa.”

“Khích lệ?” Du Tiểu Mặc nhướn mày.

Đạo Vân lập tức nhìn về phía sư phụ mình, cười khổ nói: “Sư phụ, ngài đáp ứng với đồ nhi đi, đừng nhằm vào Ngũ Phúc Linh Nhãn nữa, được không nào? Con chỉ có mỗi ngài là người thân, con không muốn mất sư phụ.”

Đạo Thần nhìn chằm chằm vào đồ đệ thật lâu, đột nhiên “Hừ” một tiếng, xoay người bỏ đi.

Đạo Vân vui vẻ, mặc dù không nhận được câu trả lời của lão, nhưng hắn biết sư phụ đã đáp ứng, vội vàng cảm tạ Du Tiểu Mặc: “Du huynh đệ, cám ơn ngươi đại nhân đại lượng, sau này ta và sư phụ sẽ không tới quấy rầy các ngươi nữa!”

Du Tiểu Mặc nhìn bóng lưng họ biến mất, lắc đầu phì cười, đúng là một lão ngoan đồng ngạo kiều, lại còn không chịu nhận thua, nhưng vừa nghĩ tới Đại Bàng không biết tung tích, hắn lại bắt đầu lo lắng, xem ra vẫn phải tới tìm Lăng Tiêu thương lượng một chút.

Du Tiểu Mặc quay người trở về cung điện, đúng lúc này, sau lưng đột nhiên truyền tới một giọng nói vừa quen thuộc vừa kích động, rất giống Đại Bàng đã mất tích.

“Chủ nhân!”

Du Tiểu Mặc quay phắt lại, nhìn khuôn mặt khá là anh tuấn của Đại Bàng đang chạy về phía hắn, bỗng trở nên kinh nghi bất định, đừng bảo là Đại Bàng giả nữa chứ?

Đại Bàng chạy tới trước mặt Du Tiểu Mặc, dùng ánh mắt tôn kính nhìn hắn.

Cuối cùng Du Tiểu Mặc cũng xác định nó chính là Đại Bàng thực sự, không khỏi tò mò hỏi: “Ta nghe nói ngươi bị một người áo đen bắt đi, sao ngươi lại trốn được.”

Đại Bàng đáp: “Là vì người kia thả ta ra, bây giờ ông ấy đang ở bên ngoài.”

Du Tiểu Mặc nhìn về phía sau nó, quả nhiên thấy một bóng người đứng ngay ngoài cửa, có thể thoáng thoáng thấy đây là một lão giả hơi mập mạp, còn béo hơn sư phụ của Đạo Vân, hắn quyết định đi gặp người này, xem ông ta muốn gì.

Cung điện nằm sau núi Nhuyễn Cốt, vừa bước ra khỏi kết giới là có thể ngửi được mùi đặc thù của ngọn núi này, trong sự mục nát mang theo một chút thương tâm, còn cả âm thanh gào khóc vang vọng khắp núi.

Lão giả đứng bên ngoài, tóc bạc mặt hồng hào, nhìn khuôn mặt không có vẻ gì già nua, làn da đỏ thắm như trẻ thơ, thoạt nhìn thì là người rất biết dưỡng sinh, hoàn toàn không giống một cụ ông lụ khụ. Người này rất mập, tối thiểu cũng phải hơn tám mươi cân, có điều cảm giác mà ông ta mang lại cho hắn không phải là béo phì, mà là mập mạp rất đáng yêu, dường như trong ánh mắt kia cũng mang cười.

“Rất cảm tạ ông đã cứu được Đại Bàng, ông có yêu cầu gì?” Du Tiểu Mặc nói thẳng, mặc dù ấn tượng đầu tiên của hắn với lão giả này rất không tồi.

Sắc mặt lão giả hiện lên vẻ lúng túng, “Cứu người là do tiện tay thôi, có điều lão phu quả thật muốn khẩn cầu vị tiểu hữu này một chuyện.”

Du Tiểu Mặc cười nói: “Ông muốn Ngũ Phúc Linh Nhãn?”

Ngoài dự liệu, lão giả lắc đầu, “Đúng là mục tiêu ban đầu của ta là Ngũ Phúc Linh Nhãn, bởi vì nó có thể giúp đỡ ta, chẳng qua nếu Du tiểu hữu chịu giúp ta thì ta không cần Ngũ Phúc Linh Nhãn nữa rồi.”

“Giúp cái gì?”

Lão giả xấu hổ nói: “Trước kia lão phu đi du lịch đại lục, trong lúc bất cẩn đã trúng phải một loại độc, loại độc này chính là Ngũ Suy dộc, nếu như cứu chữa chậm trễ ta sẽ từ từ chết già, tiểu hữu đừng nhìn lão phu hiện tại vẫn bình thường, thực ra lão phu đã trúng Ngũ Suy độc gần một trăm năm rồi, nếu không phải vì ta không ngừng nâng cao tu vi của bản thân, chỉ sợ hiện tại đã chết già.”

Đúng là tăng thêm kiến thức, Du Tiểu Mặc mới nghe nói tới cái thứ Ngũ Suy độc này lần đầu, cơ mà lão giả trước mắt hoàn toàn không có vẻ gì như người bị trúng độc.

Trên mặt lão giả nhuốm một tia u sầu, “Tiểu hữu cũng biết, đã tới Thánh cảnh rồi, muốn tăng một sao cũng rất gian nan, lão phu có thể sở hữu tu vi hiện tại đã không dễ dàng, nếu không giải được loại độc này, chỉ sợ ta sẽ không sống nổi mười năm, lão phu còn có nguyện vọng chưa làm được, thật sự không muốn chết như thế.”

“Ông muốn ta giúp thế nào?” Du Tiểu Mặc hỏi.

Hai mắt lão giả tỏa sáng, “Tiểu hữu thật sự chịu giúp lão phu?”

Du Tiểu Mặc gật gật đầu, dù gì ông ta cũng cứu Đại Bàng, coi như nợ một ân tình, chỉ cần yêu cầu không quá phận, hắn cũng có thể giúp một tay, “Nhưng ta phải tuyên bố trước, ta chỉ có thể giúp trong khả năng của mình.”

“Đương nhiên rồi!” Lão giả gật đầu lia lịa, “Nếu muốn giải Ngũ Suy độc cần có một loại thải đan lục phẩm, loại thải đan này có tên là Phản Thần đan, nó không những giải được độc, mà còn giúp người sử dụng có thể khôi phục dung mạo lúc xưa, trở lại như khi còn trẻ, cho nên có người gọi Phản Thần đan là Phản Lão Hoàn Đồng đan, ta đã góp nhặt được hai phần nguyên liệu Phản Thần đan, nhưng đơn thuốc thì hơi khó…”

“Ta biết rồi, ông cứ đưa nguyên liệu cho ta là được.” Du Tiểu Mặc cắt ngang lời lão giả, hiện tại thì đơn thuốc không phải là vấn đề với hắn nữa, thời điểm trở thành đan sư lục phẩm, hắn đã lược qua tất cả đơn thuốc lục phẩm rồi, bởi vì Phản Thần đan không có tác dụng đối với hắn, cho nên bị ném vào một góc.

Lão giả cứ tưởng hắn muốn tìm đơn thuốc Phản Thần đan giúp mình, cảm thấy hơi ngượng ngùng, “Sau này có gì cần giúp một tay, tiểu hữu cứ việc nói, lão phu nhất định không chối từ.”

Du Tiểu Mặc không nói thật với ông ta, hắn muốn cho lão giả cái suy nghĩ áy náy, dù sao hắn cũng không bắt buộc phải giúp một tay, tuy lão giả cứu Đại Bàng, nhưng ông ta cũng có mục đích cả.

“Đúng rồi, làm thế nào để liên hệ với ông?”

Du Tiểu Mặc nhận lấy nguyên liệu, thuận miệng hỏi.

Lão giả đáp: “Gần đây ta không có nơi ở cố định, đi tới đâu thì biết tới đó, nếu Du tiểu hữu không ngại, ta sẽ lưu lại ở Bạch Cốt trấn, đến khi ngươi liên hệ ta mới thôi.”

Du Tiểu Mặc cứ tưởng lão giả nói muốn ở lại cung điện của hắn, còn đang chuẩn bị từ chối kìa, “Được, ta phải xưng hô với ông thế nào?”

“Tất cả mọi người đều gọi ta là Hàn Công, ngươi cứ gọi như vậy là được, lão phu sẽ không quấy rầy ngươi nữa, gặp lại!” Lão giả nói xong liền đi.

Du Tiểu Mặc gật đầu, vô thức nói: “Đi thong thả!”

Đợi lão giả đi tới đại môn, bước một chân ra ngoài, Du Tiểu Mặc mới giật mình phản ứng, vội vàng gọi ông ta lại, trợn tròn mắt: “Đợi một chút, ông nói ông tên là gì?”

Lão giả quay người, dùng ánh mắt kỳ quái nhìn hắn: “Hàn Công không phải là tên thật của lão phu, chỉ là vì người khác đều gọi lão phu như vậy, cho nên lão phu cũng quen rồi, nếu Du tiểu hữu muốn biết tên thật của lão phu…”

Du Tiểu Mặc lập tức cắt ngang lời lão giả, tiếp tục nhìn chằm chằm: “Chẳng qua là ta cảm thấy tên của ông nghe rất quen tai…”

Hắn chợt nhớ tới một sự việc đã bị hắn quên lãng từ rất lâu.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân, truyện Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân, đọc truyện Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân, Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân full, Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top