Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Vạn Cổ Chí Tôn
Tiêu Khinh Vương cũng động dung nói:
– Không sai, nguồn sức mạnh này nếu bồi dưỡng hơn nữa, đã vượt xa khỏi binh lính bình thường. Tuy rằng tuyệt đại đa số bọn họ vẫn là Võ sĩ, nhưng ta cảm thấy cỗ sát khí trong xương kia, triển khai ra không thể kém Trấn quốc Thần vệ bình thường bao nhiêu.
Lý Thuần Dương cười nói:
– Vân Tiêu, ngươi không phải muốn siêu thoát thế tục sao? Cái gọi là một hảo hán ba cái bang, nếu có nguồn sức mạnh này cùng chúng ta giúp ngươi, rất nhanh liền có thể thành lập một thế lực vượt qua quốc gia phổ thông.
Trần Đại Sinh cũng là hai mắt sáng lên nói:
– Không sai, nơi này của chúng ta ít nhất tụ tập một nửa sức chiến đấu của Thiên Thủy quốc, hơn nữa tiềm lực vô hạn. Không bằng lấy Viêm Vũ Thành làm căn cơ, phát triển thế lực của mình, cuối cùng trở thành tồn tại như Tụ Thiên Tông!
Tụ Thiên Tông chính là chỗ dựa sau lưng của Hỏa Ô Đế Quốc, cũng là người khống chế Hỏa Ô Đế Quốc chân chính! Mặc dù ở toàn bộ Thiên Vũ đại lục cũng là tồn tại nổi danh, tuy rằng mọi người cảm thấy phát triển trở thành tồn tại như vậy có chút khuếch đại, nhưng ít ra có thể coi đây là mục tiêu, thành tựu một phen sự nghiệp.
Ở trong mắt Lý Vân Tiêu, Tụ Thiên Tông tự nhiên không tính là gì, chỉ là mặt hàng nhị tam lưu trên Thiên Vũ đại lục mà thôi. Thế nhưng thành lập một thế lực của mình, đúng là để hắn hơi có chút động lòng. Tuy rằng kiếp trước mình vô đối thiên hạ, nhưng đều là độc lai độc vãng, không có bất kỳ lực lượng nào giúp đỡ mình, nhiều lần bị các thế lực lớn vây quét trọng thương, nếu có thế lực mạnh mẽ chống đỡ, rất nhiều lúc cũng sẽ không chật vật như vậy.
Đừng nhìn mình ở trên Thiên Địa Phong Vân bảng xếp hạng thứ ba, uy phong lẫm lẫm, nhưng ở trên đại lục này có rất nhiều thế lực lớn sừng sững hơn vạn năm, tùy tiện ra tay liền mấy chục người hơn trăm người vây công, xa luân chiến cũng luân chết ngươi. Cái gọi là một hảo hán ba cái bang, lúc trước ở trên Hàng Tuyết Phong, nếu không phải Khúc Hồng Nhan sợ Thần Tiêu cung không chịu đựng nổi tổn thất, mà phát động lực lượng toàn phái vây giết hắn, sợ là cũng không cách nào bình yên rời đi.
Hắn nhìn từng học sinh quân hoan hô nhảy nhót, trong lòng cũng hơi nổi lên ý nghĩ, những thiếu niên này đều là mười mấy tuổi, tính dẻo cực cường, hơn nữa thiên phú có thể nói là tốt nhất Thiên Thủy quốc, nếu như có thể ở dưới sự chỉ điểm của mình, tương lai thành tựu khó có thể hạn lượng, trở thành thế lực nhất lưu của đại lục cũng không phải không thể.
– Đã như vậy, ta sẽ mang theo bọn họ thử một chút xem sao.
Lý Vân Tiêu nhẹ giọng nói, trong con ngươi có một vệt tinh mang lướt qua, nhìn về phía phương xa vô tận, dùng âm thanh chỉ có mình có thể nghe thấy nói:
– Ta kiếp trước phong hào là Phá Quân, như vậy liền lấy cho các ngươi cái tên, gọi Thiên Khu đi.
...
Viêm Vũ Thành không hổ là thành thị phồn hoa nhất Thiên Thủy quốc, thêm vào sắp đến Vạn Bảo Thương Hội, từ lâu đã phi thường náo nhiệt, hết thảy đường phố dồn dập giới nghiêm, lượng lớn ngoại thương chảy vào, các loại xét duyệt cũng biến thành cực kỳ nghiêm ngặt. Khách sạn lớn đã sớm chật ních, ngay cả các loại nhà dân cũng bắt đầu dồn dập cho người ngoài ở lại.
Lý Vân Tiêu đến càng gây nên náo động không nhỏ, lão Thành chủ trước kia đã sớm đem gia quyến tài sản của mình chuyển hết rồi, chỉ chờ về nước dưỡng lão an hưởng tuổi già.
Trong phủ thành chủ, Ngô Tử Thực đang muốn cùng Lý Vân Tiêu báo cáo các tình huống, lại bị hắn trực tiếp ngắt lời nói:
– Ngươi liền trực tiếp nói với ta, hiện tại có bao nhiêu tiền, hàng năm có thể thu bao nhiêu tiền, hàng năm chi tiêu bao nhiêu, cái khác ta không có hứng thú.
Nếu dự định thành lập thế lực của mình, hàng đầu đương nhiên là tiền. Kiếp trước Lý Vân Tiêu đối với vật này cơ bản không có khái niệm gì, bây giờ cũng cảm nhận được áp lực, cảm thấy nuôi mấy ngàn người là một gánh nặng cực lớn.
Ngô Tử Thực sững sờ, Thành chủ nói tiền hắn thấy rõ nhiều, nhưng không kiêng dè chút nào như vậy vẫn là lần thứ nhất thấy. Hắn không dám thất lễ, vội vàng tính toán lên. Phải biết khóa Thành chủ này cùng dĩ vãng không giống, dĩ vãng là từ nhậm liền đi. Lần này là Vũ Thành Vương, Viêm Vũ Thành là đất phong đời đời của người ta.
– Hàng năm thuế thu vào đại khái khoảng ba trăm triệu kim tệ, nộp lên quốc khố 150 triệu kim tệ, các loại chi phí trong thành gần một ức kim tệ, tiết kiệm sẽ khoảng 50 triệu kim tệ. Thế nhưng lần này Vạn Bảo Thương Hội tới, mấy ngày ngắn ngủi thương nhân tiến vào liền có mấy ngàn, nộp thuế tổng cộng là 120 triệu kim tệ. Hiện nay trong phủ khố còn có 150 triệu kim tệ.
Hết thảy hạng mục của Viêm Vũ Thành đều qua tay hắn, rất nhanh liền nói ra tình huống đại khái.
Lý Vân Tiêu hơi nhướng mày, không vui nói:
– Hàng năm chỉ có hơn 50 triệu kim tệ, trừ lần này thu thuế Vạn Bảo Thương Hội, làm sao chỉ còn lại 30 triệu kim tệ? Tiền đi đâu rồi?
Ngô Tử Thực cảm nhận được hắn không thích, kinh hồn bạt vía nói:
– Hồi bẩm Vũ Thành Vương, hàng năm còn lại 50 triệu kim tệ, tiền nhậm thành chủ Dư Đức Hải đại nhân hàng năm chuẩn bị về triều, đều lấy đi hơn ba ngàn vạn, còn có một chút là thời điểm Dư đại nhân cáo lão về quê mang đi.
Đùng!
Lý Vân Tiêu đột nhiên vỗ bàn một cái, cả giận nói:
– Đây là tiền của Viêm Vũ Thành, không phải tiền của Dư Đức Hải hắn!
Ngô Tử Thực cúi đầu không dám nói lời nào, nhưng trong lòng nói thầm không ngớt, này có khác nhau sao? Mỗi một giới Thành chủ lúc đi, trên căn bản đều là đem tài vụ trong thành hốt hết sạch. Lần này bởi vì đến là Vũ Thành Vương, Dư Đức Hải còn cố ý lưu lại hơn ba ngàn vạn kim tệ, nói là quà tặng cho Vũ Thành Vương tiền nhiệm, không nghĩ tới Vũ Thành Vương này trẻ tuổi như vậy, không rành thế sự như vậy.
– Phụ thân!
Lý Vân Tiêu quát lên:
– Ngươi mang mấy người đi thủ đô, cùng Dư Đức Hải đem tiền quay về!
– Phải phải!
Lý Trường Phong cười ha ha, đột nhiên nhảy lên phẫn nộ quát:
– Dám đem tiền trên đất phong của con trai ta cuốn đi, ta nhìn hắn là không muốn sống!
– A?
Ngô Tử Thực sợ hết hồn, Vũ Thành Vương này sao hồ đồ như vậy? Tiền lấy đi há có đạo lý quay về? Ngươi đi đòi người ta há có thể chịu cho?
Hắn vội vàng nói:
– Vũ Thành Vương, vạn vạn không được a! Muội muội của Dư Đức Hải đại nhân này chính là quý phi của bệ hạ hiện nay, tính ra hắn vẫn là hoàng thân quốc thích. Hơn nữa cùng đông đảo nhất phẩm quan to trong triều có giao tình, phải biết hàng năm mấy chục triệu kim tệ kia không phải là cho không a!
– Há, đúng rồi, còn có đám người trong triều kia cũng cầm hết.
Lý Vân Tiêu vung tay lên nói:
– Ngoại trừ Dư Đức Hải, quan to còn lại trong triều, phàm là được chỗ tốt từ Viêm Vũ Thành, toàn bộ phun ra cho ta! Ngô Tử Thực, ngươi đem danh sách trên mười giới Thành chủ báo cho ta, cùng nhau đoạt về. Nếu đã chết rồi, tìm hậu nhân của hắn đòi!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vạn Cổ Chí Tôn, truyện Vạn Cổ Chí Tôn, đọc truyện Vạn Cổ Chí Tôn, Vạn Cổ Chí Tôn full, Vạn Cổ Chí Tôn chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!