Vô Thường

Chương 593: Lưỡng bại câu thương


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Vô Thường

Bất quá Đường Phong trong nội tâm vẫn còn có chút vi chết mất đường biển cùng mặt khác một vị Lão Nhân đáng tiếc, dù sao đường biển coi như là Đường Phong trưởng bối, thế nhưng mà vừa rồi hắn chẳng qua là trong lòng còn có hoài nghi, căn bản không có biện pháp chất vấn, chờ sự tình phát sinh về sau, đường biển cùng người nọ đã bị chết.

Đem trong đầu ý niệm trong đầu bỏ qua, Đường Phong đang suy nghĩ mình bây giờ là trực tiếp giết đi ra ngoài thay đường biển bọn người báo thù đây này hay vẫn là biến cái bộ dáng lại giết đi ra ngoài.

Không đợi hắn suy nghĩ kỹ càng, dị biến nổi lên.

Đường chính đi phía trước chạy vội bộ pháp đột nhiên ngừng lại, cùng lúc đó, Đường Phong cảm giác được tại phía trước vài dặm bên ngoài, có vài cổ tương đương mạnh mẽ cương khí chấn động chặn đường tại đâu đó.

Có người? Đường Phong ngạc nhiên, sẽ là ai chứ? Đường gia người hay vẫn là Chung gia người?

Đường chính tại nguyên chỗ dừng lại một lát thời gian, lại một lần nữa triển khai thân pháp, cũng không có trốn tránh, ngược lại thẳng tắp hướng phía trước chặn đường mấy người kia vọt tới.

Đường Phong cũng nhanh hơn bản thân tốc độ, không có sử dụng bất luận cái gì cương khí, chính là sợ bị người khác phát hiện, chỉ là đơn thuần địa dựa vào bản thân tốc độ, không xa không gần địa xuyết tại đường chính bản thân sau.

Không bao lâu, đường chính liền đi tới mấy người kia chặn đường chỗ. Đường Phong cố tình muốn biết rõ ràng mấy người kia rốt cuộc là ai, cùng đường chính lại có cái gì liên quan, tốc độ mạnh mà bạo phát đi ra, trong chớp mắt liền tháo chạy đã đến những người kia trăm trượng bên ngoài, tìm một chỗ sườn đất tàng ở thân hình, chi khởi lỗ tai cẩn thận địa linh nghe .

"Ai hét... Lão gia tử cái này vội vã chính là muốn đi thì sao?" Một cái kiều ỏn ẻn ỏn ẻn lại để cho người toàn thân xương cốt mềm mại thanh âm tiếng nổ . Thanh âm này ngọt chán tới cực điểm, Đường Phong một nghe thanh âm đã biết rõ người này rốt cuộc là ai rồi.

Chung lộ, ngoại trừ nữ nhân này có thể đối với một cái lão đầu tử phát ra loại này tràn ngập hấp dẫn thanh âm, dưới đời này chỉ sợ không nữa nữ nhân sẽ như thế làm.

Tại sao lại đụng phải nàng? Đường Phong không khỏi có chút buồn bực. Bất quá ngẫm lại cũng không kỳ quái, Chung gia lần này cơ hồ là dốc hết toàn tộc chi lực, chung lộ thân là Chung gia Thiên giai cao thủ, tự nhiên không có khả năng không đếm xỉa đến.

Ngoại trừ chung lộ bên ngoài, còn có mặt khác bốn cái Chung gia Thiên giai cao thủ, đều không ngoại lệ, tất cả đều là Thiên giai Thượng phẩm thực lực năm cái Thiên giai Thượng phẩm, tuổi của bọn hắn mặc dù không có đường chính đại, công lực không có đường chính tinh thuần, nhưng là năm người liên thủ , đường chính thua không nghi ngờ, gây chuyện không tốt còn có thể ném đi tánh mạng.

Đường Phong có chút làm cho không rõ, đường chính vì cái gì biết rõ loại tình huống này còn hướng bên này chạy.

"Hừ" nghe xong chung lộ , đường chính hừ lạnh một tiếng nói: "Yêu nữ, là chung bố sở cho ngươi đến hay sao?"

Chung lộ che miệng nhõng nhẽo cười: "Lão gia tử cực kỳ không có đạo lý, nô tại trước mặt ngươi chỉ là một cái vãn bối, đã không có làm cái gì thương thiên hại lí sự tình, vừa rồi không có làm ra cái kia phản bội gia tộc, tàn sát thân hữu tiến hành, yêu nữ hai chữ nhưng cũng không dám đem làm."

Nữ nhân này miệng lưỡi bén nhọn, châm chọc khiêu khích kẹp thương đeo gậy nói đường chính sắc mặt có chút khó coi. Mặc dù nói vì sáu miếng ngôi sao Thiên Nguyên Quả, hắn bất đắc dĩ giết mình hai cái huynh đệ, nhưng là bị người ở trước mặt chỉ mắng mặt mo vẫn còn có chút không nhịn được.

"Các ngươi làm sao biết ta sẽ đi đường này?" Đường chính mặt âm trầm sắc mở miệng hỏi.

"Ha ha." Chung lộ âm thanh như chim hoàng oanh gáy minh: "Cái này rất đơn giản nha, lão gia tử đã muốn nuốt một mình linh quả, tự nhiên là không thể nào lại dừng lại ở linh mạch chi địa, biện pháp duy nhất tựu là ly khai tại đây, tiến vào thế tục trong tránh né, thế tục lớn như vậy, lão gia tử chuyến đi này, sợ là không có người có thể tìm được rồi, con đường này không phải là đi thông cửa vào con đường sao?"

Đường Chính bị nói trúng tâm sự nhưng sắc mặt cũng không đổi chút nào, hắn căn

bản không nghĩ ý định của mình sẽ không người nào biết được. Người chết vì

tiền chim chết vì ăn, sáu miếng linh quả này chính là của Đường gia, mình phải

giết hai huynh đệ mới đắc thủ được, Chung gia dựa vào gì mà muốn chia phần

chứ?

Chung Lộ khẽ cười nói:

- Lão gia tử, đồ vật đã đến được tay, có phải nên giao cho ta như đúng ước

định không? Giờ ngươi đã làm phản Đường gia, chỉ có Chung gia ta mới có thể

bảo hộ cho ngươi chu toàn thôi.

Đường Chính nắm thật chặt bọc vải chứa linh quả đang đeo trên người, cười vang

nói:

- Giờ tất cả những cao thủ của Đường gia và Chung gia đều đang dây dưa với

nhau, nhân thủ mà Chung gia có thể điều ra để đối phó với lão phu sợ rằng cũng

chỉ có năm người các ngươi thôi phải không? Tiểu oa nhi, ngươi nói nếu lão phu

giết chết cả năm người các ngươi, phải chăng có thể sẽ an toàn tiến vào thế

tục rồi?

- Lão gia tử đừng nói những lời huyết tinh như vậy chứ, sẽ khiến nô gia sợ

đấy.

Chung lộ vỗ vỗ bộ ngực.

- Nói nhảm với hắn làm gì, trực tiếp giết chết là được rồi.

Một Thiên giai của Chung gia đã có chút không kiên nhẫn được nữa, năm người

đánh một, chả lẽ còn thua sao?

- Chậm đã.

Đường Chính đột nhiên cao giọng hô:

- Lão phu có thể cho các ngươi một quả linh quả, các ngươi cứ xem như không

hề thấy, để lão phu rời đi, thế nào? Nếu không thì đao kiếm không có mắt, ai

bị thương vẫn rất khó nói.

- Một quả?

Một Thiên giai của Chung gia cười lạnh không thôi

- Ngươi cho rằng chúng ta là ăn mày sao? Sáu miếng linh quả của Đường gia

Chung gia ta muốn cả. Thức thời thì mau đưa cục nợ đó ra chúng ta sẽ thả ngươi

đi, còn không thì lưu mạng lại đi.

Hắn quả thật có tư cách nói ra lời này. Tất cả mọi người đều là Thiên giai

thượng phẩm, tuy rằng công lực có cao có thấp nhưng Chung gia lại chiếm ưu thế

tuyệt đối về mặt nhân số. Có thể nói nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì lần

này Đường Chính rất có khả năng phải táng thân ở đây rồi

Đường Chính hít sâu một hơi, nói:

- Vậy thì đã không còn gì để nói nữa. Lão phu phải đi qua nơi này -- đạp lên

thi thể của các ngươi để qua!

Vừa dứt lời Đường Chính đã đột nhiên cho vào miệng một dược hoàn. Đường Phong

vẫn một mực ẩn thân ở sườn đất phía sau vểnh tai lên nghe, đương nhiên không

thể thấy một màn này rồi, nhưng bọn người Chung Lộ lại thấy rất rõ.

Tên Thiên giai mở miệng nói chuyện lúc trước của Chung gia cả kinh kêu lên:

- Tranh thủ giết hắn đi!

Tuy rằng bọn hắn không biết Đường Chính đến cùng phục dụng loại linh dược nào

nhưng hắn đã dám liều mạng với năm Thiên giai thượng phẩm, vậy hắn chính là

dựa vào viên đan dược này rồi.

Nếu để chậm thì sợ sẽ sinh biến, chỉ có tốc chiến tốc thắng tranh thủ giải

quyết nhanh Đường Chính mới có thể bóp chết nguy hiểm ngay từ trong trứng nước

thôi.

Nghe được lời tên kia năm người của Chung gia liền nhanh chóng lao đến Đường

Chính. Đường Chính cười ha ha một tiếng, tụt tay nải đang đeo trên người xuống

cầm trên tay để đỡ, tay kia thì giơ kiếm lên tấn công, ngoài miệng nói:

- Các ngươi không muốn lão phu sống khá giả thì lão phu cũng không cho các

ngươi yên lành đâu.

Hắn ôm tâm lý ngọc đá cùng tan để chiến đấu, bởi vì hắn biết rõ một khi mình

thua thì không những bị mất đi linh quả mà ngay cả tánh mạng cũng không giữ

được nữa. Nếu đã vậy thì cứ mang linh quả ra làm tấm mộc bài đi, khiến người

của Chung gia ném chuột sợ vỡ bình.

Sự thật đã chứng minh phán đoán của hắn là chính xác. Sát chiêu của năm người

Chung gia đã hiện, năm chuôi vũ khí hướng thẳng đến Đường Chính nhưng vừa thấy

hắn giơ tay nãi lên đỡ thì lòng liền hoảng hốt, không thể không thu chiêu lại,

sợ sẽ đánh nát cả tay nãi, hủy đi Tinh Thần Thiên Nguyên Quả.

Đường Chính đắc thế nên quyết không buông, thừa dịp lúc đối phương đang luống

cuống tay chân liền đâm ra một kiếm, thiếu chút nữa đã làm bị thương một Thiên

giai của Chung gia. Nếu bên cạnh hắn không có đồng bạn thì một kiếm này có lẽ

đã khiến hắn mất đi sức chiến đấu rồi.

Ngươi đánh đi ta đánh lại, quấn lấy nhau đã vài hiệp. Năm ngươi của Chung gia

thì phiền muộn muốn thổ huyết, còn Đường Chính lại càng đánh càng hăng, đuổi

đánh năm ngươi Chung gia đến mức gà bay chó chạy.

- Lão thất phu này quá ghê tởm, không giết được hắn ta thề không làm người!

Một Thiên giai của Chung gia nghiến răng nghiến lợi mắng.

- Lão gia tử, cần gì phải làm thế này?

Chung Lộ bắt đầu làm thuyết khách

- Bỏ tay nãi xuống, từ nay về sau ngươi chính là khách khanh trưởng lão của

Chung gia ta. Nếu ngươi muốn thì nô gia cũng có thể làm thị nữ của ngươi,

ngươi muốn thế nào cũng được, nô gia tuyệt đối sẽ không phản kháng...

- Dâm phụ! Không biết xấu hổ!

Đường Phong đang nấp ở sườn đất đằng sau thấp giọng mắng.

Đường Chính bất vi sở động. Hắn đến nay cũng đã 120 tuổi nhưng cả đời không

kết hôn, không có con cái, làm gì có tâm tư nào với nữ nhân chứ?

Chiến đấu diễn ra chưa đến thời gian nửa chén trà nhỏ thì sắc mặt của Đường

Chính đột nhiên trở nên đỏ bừng. Khí thế toàn thân đột nhiên phóng ra, một

thân uy áp và cương khí chấn động mãnh liệt tràn ngập.

Đúng lúc đó một Thiên giai của Chung gia đột nhiên đâm đến một kiếm nhưng lần

này Đường Chính căn bản không hề né tránh. Trở tay liền đâm ra một kiếm, kiếm

thế vậy mà lại phát sau đến trước, lập tức xoẹt qua cổ của tên Thiên giai

thượng phẩm kia.

Chỉ nghe một tiếng xoạt nhẹ vang lên, động tác của tên Thiên giai thượng phẩm

này liền trở nên cứng nhắt, con mắt tràn ngập vẻ không thể tin được nhìn chằm

chằm vào Đường Chính, bước chân thoáng sững sờ một chút liền lảo đảo.

Biến hóa của Đường Chính trước sau thật quá nhanh, nhanh đến nổi tên Thiên

giai thượng phẩm này không hề có một chút thời gian để phản ứng.

Cổ hắn đột nhiên có một vệt máu chảy ra, ngay lập tức máu tươi từ chỗ đó phun

mạnh ra ngoài hất tung đầu của hắn lên không trung.

- Chung Lam!

Một người khác cao giọng kinh hô, đến giờ hắn vẫn chưa rõ đã xảy ra chuyện gì.

Thừa dịp hắn đang sững sờ Đường Chính đột nhiên lấn thân tới, trường kiếm

nhanh chóng phá vỡ hộ thể cương khí xuyên qua lồng ngực rồi rút ra, ngay sau

đó liền có một đạo máu tươi chảy ra.

Trong nháy mắt, năm người của Chung gia liền chết mất hai người!

Sau khi rút kiếm Đường Chính đột nhiên mãnh liệt ho lên một tiếng, miệng phun

ra một vũng máu đen sau đó liền thở hồng hộc. Chung Lộ phản ứng rất nhanh, một

dây trường tiên dài ba trượng run lên trói chặt lấy Đường Chính.

Hai tên Thiên giai còn lại của Chung gia liền động thân. Một người thì đấm vào

ngực Đường Chính một cái sau đó liền truyền đến thanh âm xương cốt vỡ vụn. Còn

người kia thuận thế hướng vào cổ của Đường Chính đâm tới một kiếm.

Trong lúc nguy cấp đầu của Đường Chính liền nghiêng qua một chút, tuy rằng

tránh được vết thương trí mệnh nhưng trường kiếm kia vẫn xuyên qua cổ hắn, máu

tươi lập tức chảy ra ngoài.

Đường Chính tựa như không hề biết đau đớn vậy. Thò tay chụp lấy tay của người

vừa đâm mình hung hắn kéo hắn về phía trước một cái khiến bước chân của hắn

lảo đảo vừa vặn đâm ngay vào thanh vũ khí đang trên tay Đường Chính, trực tiếp

bị xuyên qua người.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vô Thường, truyện Vô Thường, đọc truyện Vô Thường, Vô Thường full, Vô Thường chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top