Vô Tiên

Chương 1044: Lấy mạng đổi mạng (1)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Vô Tiên

- Sớm giết người là xong việc, lại làm ra nhiều trò như vậy. Chó nóng sẽ nhảy tường, thỏ sốt ruột còn cắn người. Ngươi dồn một tu sĩ Kim Đan đến tình trạng tự nổ nội đan, không phải là tự tìm khổ sao?

Trong lúc nguy cấp, có người đang hả hê, cười trên nỗi đau của người khác. Lâm Nhất không cho rằng mình ngang ngược, nhưng trong lòng giật mình.

Tự nổ nội đan? Phương pháp này cũng không phải là bí thuật gì, làm khí huyết trong kinh mạch đi ngược, cùng vận chuyển linh lực trong cơ thể đảo lại là có thể phát nổ nội đan, mỗi một tu sĩ Kim Đan đều có thể thi triển thuật này. Tuy nhiên, lúc đó sẽ khiến bản thân rơi vào kết quả thần hồn đều tiêu tan, là thủ đoạn cuối cùng để cùng địch đồng quy vu tận. Uy lực của nó có thể tương đương với một đòn của tu sĩ Nguyên Anh, không thể coi thường được.

Lâm Nhất chưa từng nghe nói qua có người tự nổ nội đan, cũng không để ý tới pháp môn này. Bây giờ có lão Long nhắc nhở, trong lòng hắn cảm thấy sợ hãi.

Hai mắt Công Dã Ân đã lồi ra, vẻ mặt rất dữ tợn đáng sợ, toàn thân tản ra khí thế khó hiểu. Đây chẳng phải là tình trạng sắp tự nổ nội đan sao? May mà lão Long lên tiếng đúng lúc, nếu không hôm nay mình thật sự bị thua thiệt lớn!

Trong đầu suy nghĩ, Lâm Nhất không chậm trễ, kim kiếm rời tay bay đi, theo đó có ánh sáng màu đỏ bỗng nhiên lóe lên...

Mà lúc này Công Dã Ân đã hoàn thành thủ quyết cuối cùng, hai linh lực nghịch chuyển ngược cấp tốc xông về phía Kim Đan. Thấy Lâm Nhất đến cách người ba trượng, lão không lùi còn tiến tới, cười một cách điên cuồng...

- Ha ha! Ha...

Đây là một trận đánh cuối cùng của Công Dã Ân! Trả giá bằng tu vi cả đời và tính mạng, chắc chắn sẽ gây ra một trận cuồng bạo cắn nuốt kẻ địch. Mà trong giây lát khi lão sắp thực hiện được ý định, tiếng cười điên cuồng ngừng lại.

Trong chớp mắt, một cây châm nhỏ dài bảy tấc đã lặng lẽ đâm thật sâu vào trên ngực Công Dã Ân. Tâm mạch của lão lập tức bị độc ngăn cản, linh lực đi ngược chiều bị kìm hãm.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Vẻ mặt kinh ngạc, Công Dã Ân không dám tin tưởng cúi đầu. Trên ngực còn thừa lại một đoạn châm nhỏ chớp động ánh sáng đỏ yêu dị...

Đây chính là Sái Mang do Lâm Nhất chế luyện mấy ngày trước, hắn thấy có cơ hội liền mang ra dùng. Vật ấy mềm mại như gió, bén nhọn nhanh chóng, lại có thêm kịch độc của Sái Thú kịch. Uy lực của nó kém pháp bảo nhưng khi đột nhiên đánh lén lại rất khó đề phòng.

Tu sĩ Kim Đan, không người nào không phải tâm trí bền vững. Thân rơi vào tuyệt cảnh, Công Dã Ân định lấy mạng đổi mạng, nhưng lại gặp áp chế ngược còn không chịu khoanh tay. Lão không để ý kiếm quang sắp tới người, quyết định được ăn cả ngã về không mà cắn rách đầu lưỡi, mạnh mẽ vận công. Linh lực trong cơ thể lập tức phá tan ràng buộc...

Kim Long kiếm đồng thời theo sát Sái Mang lao tới, xuyên qua ngực của Công Dã Ân, mang theo một tia máu. Lão rên một tiếng và ngẩng đầu lên, gương mặt đầy vết máu cười quỷ dị.

Thấy thế, hai đồng tử của Lâm Nhất co lại, ánh sáng màu đỏ biến mất, có hơi lạnh thoáng hiện. Từ khi Sái Mang cùng Kim Long kiếm lao ra, hắn đã để ý từng hành động cử chỉ của Công Dã Ân. Đối phương điên cuồng như vậy, hắn sao có thể do dự được.

Lâm Nhất chợt giơ tay phải ra, hung hăng chộp tới...

- Phụt...

Gân cốt của Lâm Nhất mạnh mẽ, hiếm thấy trong tu sĩ tầm thường. Cánh tay hắn rắn chắc có thể so sánh được với pháp bảo, lấy thế bẻ gãy nghiền nát, lao thẳng vào bụng dưới của Công Dã Ân, lại dùng sức móc ra...

Ánh mắt Công Dã Ân lóe lên rồi lập tức ảm đạm xuống. Giống như ánh nến cháy bùng lên trước khi tắt, tất cả cuối cùng quay về yên lặng.

Trên tay phải Lâm Nhất dính đầy máu đang nắm thật chặt một viên Kim Đan lớn bằng quả trứng. Không chậm trễ, hắn lại bỗng nhiên thò tay trái ra, nắm chặt đầu của Công Dã Ân.

Trong khoảng không đều mà mây giăng mịt mờ. Ở một nơi bị trận pháp phong tỏa, Xích Kim Diễm Long hãy còn chạy không ngừng, Kim Long kiếm lại mang theo khí thế ngang ngược, lẳng lặng lơ lửng. Mà tình cảnh giữa chúng rất kỳ lạ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Hai mắt Lâm Nhất nhắm nghiền, vẻ mặt trầm như nước. Tay phải của hắn cầm lấy Kim Đan, có khí cơ nóng nảy mạnh mẽ đang lao nhanh chợt trở nên bình tĩnh, màu vàng ban đầu dần dần thành tương bạc.

Sau khi bị mạnh mẽ cắt đứt linh lực hỗn loạn, nội đan lại giống như một người bị đuổi mất hồn phách, mất đi gốc rễ ban đầu nên sức sống không còn. Bởi vậy việc tự nổ dường như không thể dừng lại đã bị bóp chết vào đúng lúc chỉ mành treo chuông.

Tay phải móc ra Kim Đan vẫn còn nhỏ máu. Một đòn giết người đẫm máu như vậy vẫn là lần đầu. Hắn cũng không muốn như vậy, Lâm Nhất nhắm hai mắt, tay trái cầm lấy đầu của Công Dã Ân không buông.

Vẻ mặt Công Dã Ân xám xịt, tay chân mềm nhũn rũ xuống như không có sức, đã là dáng vẻ của một người chết. Cơ thể lão hơi run rẩy, giống như một cành khô run run rẩy trong gió, lại bị một bàn tay vững vàng giữ lại vận mệnh cuối cùng.

Chỉ một lát, Lâm Nhất nhẹ nhàng nhíu mày. Lại qua một nén hương, vẻ mặt hắn có phần tái nhợt, trong thần sắc có chút sầu khổ. Trong giây lát trôi qua, hắn chợt thả tay ra. Công Dã Ân cuối cùng được giải thoát, bị ngọn lửa nuốt lấy.

Lâm Nhất thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi mở mắt, hắn chỉ cảm thấy mệt mỏi, đầu óc choáng váng. Xích Kim Diễm Long cùng Kim Long kiếm lần lượt quay lại trên thân, hắn lại thu phi kiếm cùng túi Càn Khôn của Công Dã Ân lại, lúc này mới kinh ngạc nhìn nội đan trong tay.

Nội đan có kích thước bằng quả trứng giống như một hạt châu màu trắng óng ánh, sáng dịu. Bên trong ẩn chứa linh lực và ít tơ máu, khiến người ta biết đây không phải là hạt châu mà là tu sĩ Kim Đan.

Không biết tại sao trong đầu ớn lạnh, toàn người lập tức run rẩy cùng bi ai, Lâm Nhất chỉ cảm thấy cả người mình không còn sức lực, sắc mặt trắng bệch, lộ vẻ mất mát không thể nói hết.

- Ha ha! Kim Đan còn có Nguyên Anh, Nguyên Thần đều là vật rất bổ dưỡng đấy! Tiểu tử, sao ngươi không nuốt nó đi. Nó có ích cho Long Đan của ngươi đấy! Nói thật, năm đó ta đã nuốt không ít...

Không biết có phải thấy tâm trạng của Lâm Nhất không tốt nên lão có ý khuyên nhủ, thay thật sự có hứng thú với Kim Đan nên vô ý nhắc nhở, lão Long đột nhiên cao giọng, kiêu ngạo cười như trước.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vô Tiên, truyện Vô Tiên, đọc truyện Vô Tiên, Vô Tiên full, Vô Tiên chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top