Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y

Chương 1386: 1410


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y

Chương 1410

Bởi vì hoàng hậu chính là mẫu thân của Mộ Dung Bắc Hải, dâng trà lên cho hoàng hậu thì không cần phải thỉnh an các phi tần khác nữa.

Bọn họ trở lại vương phủ rất sớm.

Mộ Dung Bắc Hải lo lắng, đêm qua Hứa Mạn Nhi đã phải chịu vất vả, lúc này sẽ có chút buồn ngủ và mệt mỏi nên để cho nàng ấy trở về nghỉ ngơi thêm.

Hứa Mạn Nhi vui vẻ che miệng cười trộm: “Sao điện hạ lại làm cho người ta lười biếng như vậy? Thiếp vào trong cung một chuyến, bây giờ đã không mệt nữa rồi.

Mộ Dung Bắc Hải cắn vành tại của nàng ấy, nhỏ giọng nói: “Thực sự không mệt sao? Xem ra là bổn cung chưa đủ cố gắng rồi.”

Hứa Mạn Nhi nghe thấy lời này, khuôn mặt nhỏ liền đỏ bừng đẩy nhẹ hắn ra.

“Sao chàng càng ngày càng hư vậy? Lời nói phát ra không đứng đắn tí nào.

Người hầu ở bên cạnh thấy dáng vẻ của bọn họ, trong lòng không khỏi nghĩ, không hổ là vợ chồng tân hôn, xem ra ngọt ngào hơn so với bình thường rất nhiều.

Tất nhiên là nha hoàn thiếp thân Thủy Ngọc của Hứa Mạn Nhì cảm thấy vui mừng cho nàng ấy một cách chân thành.

Dù sao thì từ nhỏ Hứa Mạn Nhi đã phải chịu không ít cực khổ, bây giờ thời kỳ cực khổ đã qua mới có thể gặp được người mà mình yêu mến.

Nếu như lão phu nhân trên trời có thiêng nhìn thấy được cảnh này thì chất hắn chết cũng được nhắm mắt.

Tuy nhiên, ánh mắt của Tử Trúc, một nha hoàn khác lại đang khẽ chuyển động,

Trong đầu nàng ta không khỏi hiện lên lời Hứa phu nhận đã dặn dò, trong lòng quay cuống mấy vòng.

Thừa dịp sau buổi chiều, lúc Hứa Mạn Nhi cần một ít đồ để cho người ra ngoài mua, Tử Trúc chủ động đề nghị ra ngoài giúp Hứa Mạn Nhi đặt mua.

Đợi sau khi ra khỏi cửa, nàng ta lại bí mật nhìn xung quanh, mắt thấy không có ai đi theo liền lách người vào một quản trà.

Hứa phu nhân đã đợi nàng ta ở đây được một lúc lâu. Sau khi nhìn thấy nàng ta, Hứa phu nhân lập tức hỏi: “Sơn Vương điện hạ đối với Hứa Mạn Nhi như thế nào?”

Tử Trúc chỉ có thể thành thật nói: “Điện hạ đối với trắc phi vô cùng tốt, không chỉ phá lệ cho nàng ấy trực tiếp từ cửa chính vào phủ, đêm qua còn ân ái triền miên với trắc phi.

Hứa phu nhân càng thể hiện sự bất mãn, hừ lạnh một tiếng.

“Nếu như cứ tiếp tục như thế này thì sao được? Hứa Mạn Nhi chẳng phải là muốn được Sơn Vương cưng chiều cho lên trời, chỉ sợ là sau này trong mắt sẽ không còn nhà họ Hứa chúng ta nữa, vậy thì nữ nhi của ta chẳng phải là sẽ bị chà đạp sao?”

Tử Trúc cẩn thận hỏi: “Không biết là phu nhân muốn nô tỳ phải làm như thế nào ?

Hứa phu nhân nghe thấy lời này mới hơi nhướng mày lên.

Bà ta lại mời một người khác từ bên cạnh ra, chính là bà lão mù ngày hôm đó.

“Đại sư, lúc trước người đã nói với ta, chỉ cần Hứa Mạn Nhi thuận lợi gả vào Sơn Vương phủ thì sẽ có biện pháp làm cho Sơn Vương chán ghét mà vứt bỏ nàng ta, không biết có thật hay không? Bây giờ Hứa Mạn Nhi đã vào phủ rồi, chúng ta ở đây có phải là cũng nên ra tay rồi không?”

Bà lão mù kia gật gật đầu, đột nhiên lấy thứ gì đó ở trong túi áo ra.

Bà ta đưa thứ đồ vật đó cho Hứa phu nhân.

Đây là một loại thuốc có thể thay đổi lòng người nhưng lại không gây tử vong hay là có hại rõ ràng đối với cơ thể. Không vị, không độc, chỉ là người dùng lâu sẽ cảm thấy tâm tình phiền muộn, không khống chế được mà phát giận. Cho dù là tính tình của Sơn Vương điện hạ có tốt bao nhiều nhưng sau khi sử dụng vật này lâu dài cũng trở nên cáu kỉnh. Đến lúc đó chỉ cần trắc phi có sai sót gì thì Sơn Vương nhất định sẽ không vừa ý với nàng ta, nhất định có thể giúp được phu nhân người…

Hứa phu nhân có chút mừng rỡ tiếp nhận lấy đồ đó.

Bà ta hỏi rõ: “Đại sư có thể bảo đảm rằng thứ đồ này sẽ không có độc chứ? Tuy rằng ta có lòng muốn Sơn Vương chán ghét mà vứt bỏ Hứa Mạn Nhi nhưng hoàn toàn không dám hạ độc Sơn Vương! Nếu không dồn Hứa Mạn Nhi vào đường cùng, nhà họ Hứa bọn ta cũng sẽ theo không nổi.”

Bà lão mù vỗ ngực, một mực chắc chắn: “Xin phu nhân hãy tin bà già đây, Sơn Vương điện hạ và ta không thù không hận, sao ta có thể cố ý hại chết ngài ấy được. Hơn nữa, nếu như Sơn Vương xảy ra chuyện thì phu nhân đây cũng sẽ gặp họa, bà lão này làm sao có thể đưa người vào chỗ bất nghĩa chứ. Người yên tâm, thứ đồ này chỉ làm cho tâm tình người ta trở nên xấu đi, nhưng không có bất kỳ độc tính nào khác, đến lúc đó không một ai có thể tra ra được sự khác thường. Người bên cạnh cũng sẽ chỉ cảm thấy là Sơn Vương điện hạ không được kiên nhẫn với Hứa Mạn Nhi, cảm thấy chán ghét rồi vứt bỏ chứ sẽ không nghĩ đến các phương diện khác, như vậy tất nhiên cũng sẽ không liên lụy đến nhà họ Hứa.”

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y, truyện Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y, đọc truyện Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y, Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y full, Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top