Vương Phi Của Quỷ Vương

Chương 141: Cha Con Gặp Lại


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Vương Phi Của Quỷ Vương


  Thời gian vừa mới trôi qua một ngày, ba phần tin tức lại cùng đưa đến trước mặt Vân Phi Tuyết cùng Tiêu Nam Hiên mà lại nội dung cơ hồ đều giống hệt nhau.

"Bang chủ ở Lưu thành phát hiện hai tiểu cô nương giống hệt nhau ở trên bức họa kia đang ở cùng một chỗ rất an toàn với Quỷ Mị, Quỷ Mị mang theo các nàng đi Thiên Sơn nghe nói là tìm mụ mụ."

"Vương gia, có thuộc hạ ở Lưu thành phát hiện hai hài tử kia cùng Mẫu Đơn Câu Hồn Quỷ Mị ở cùng một chỗ không có nguy hiểm, xem ra tựa hồ là muốn chạy tới Thiên Sơn."

"Sư huynh ở Lưu thành cách Thiên Sơn không xa phát hiện đứa nhỏ cùng Mẫu Đơn Câu Hồn Quỷ Mị cùng một chỗ , tựa hồ hướng Thiên Sơn mà đến."

Quỷ Mị? Vân Phi Tuyết cơ hồ muốn mở rộng tầm mắt , hai nha đầu này cư nhiên muốn ở cùng với hắn , bất quá nhìn thấy nói các nàng rất tốt, tâm của nàng cuối cùng cũng được thả lỏng xuống.

Tiêu Nam Hiên cùng Nam Cung Vấn Thiên lại sửng sốt, đại khái đây là sự thật hay là duyên phận.

"Hiên, chúng ta hiện tại vội vàng xuất phát đến Thiên Sơn." Vân Phi Tuyết lôi kéo hắn , biết đứa nhỏ ở nơi nào rồi thì nàng một khắc cũng ngồi không yên.

"Hảo." Tiêu Nam Hiên gật gật đầu, hắn so với nàng càng nóng vội, càng muốn sớm một chút nhìn thấy các con mà năm năm qua mình chưa từng gặp mặt.

"Tỷ tỷ ta và các ngươi cùng đi, hiện tại ta đã kêu người chuẩn bị ngựa tốt." Nam Cung Vấn Thiên nói xong không đợi nàng đồng ý đã xoay người phân phó: :Đi chuẩn bị ba con ngựa nhanh nhất đến đây."

"Dạ bang chủ." Hạ nhân vội vàng rời đi.

Rất nhanh trên quan đạo xuất hiên ba con khoái mã cực nhanh, chạy như bay hướng phương hướng Thiên Sơn mà tiến đến.

Ở khách điếm Điệp nhi cùng Bình nhi đã sớm rửa mặt chải đầu xong nằm trên giường, Quỷ Mị giúp các nàng đắp cái chăn sau đó nói: "Hảo hảo ngủ đi, ngày mai chúng ta có thể đến Thiên Sơn rồi."

"Thật vậy chăng? Thúc thúc chúng ta ngày mai là có thể nhìn thấy mẹ rồi, thật tốt quá." Điệp nhi cùng Bình nhi tinh thần lại đột nhiên tỉnh táo, sắp gặp được mụ mụ rồi các nàng như thế nào ngủ được .

"Phải, các ngươi sắp có thể nhìn thấy mụ mụ rồi, vậy hiện tại ngủ đi." Quỷ Mị thở dài, ngày mai là hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ rồi, tuy rằng hai hài tử này thực đáng yêu nhưng mà hắn cũng không muốn làm vú em.

"Thúc thúc không bằng chúng ta hiện tại nhanh đi đi, không cần ngủ, chúng ta chờ không kịp muốn gặp mẹ." Điệp nhi cùng Bình nhi lập tức ngồi dậy.

"Không được." Quỷ Mị không hề nghĩ ngợi liền cự tuyệt, hắn cũng không nghĩ sẽ ôm hai đứa nhỏ đang ngủ say lên đường vào ban đêm, củ yếu là bởi vì ban đêm gió lớn lại lạnh, không muốn để các nàng sinh bệnh.

"Thúc thúc." Điệp nhi cùng Bình nhi vừa muốn làm nũng.

Quỷ Mị liền vung tay điểm huyệt làm các nàng mê man, hắn cũng không dám lĩnh giáo bản lĩnh làm nũng của các nàng, công phu dụ người kia quả là làm cho hắn ăn không tiêu.

Bất quá vẫn nghe được các nàng nhắc tới mụ mụ, hắn thật cảm thấy hứng thú đối với nữ nhân đã dưỡng ra kẻ dở hơi như vậy, ngày mai hảo hảo nhìn một cái xem đó là dạng nữ nhân gì.

Sáng sớm tinh mơ Điệp nhi cùng Bình nhi liền tức giận trừng mắt nhìn Quỷ Mị một câu cũng không nói.

Quỷ Mị cũng không để ý tới các nàng, biết hai nha đầu này là vì ngày hôm qua điểm huyệt ngủ của các nàng mà tức giận.

"Ăn điểm tâm này xong rồi sẽ lên đường." Hắn đem điểm tâm đưa đến trước mặt các nàng.

"Không ăn." Cái đầu nhỏ uốn éo, cái miệng nhỏ nhắn mím lại, đồng thời quay mặt đi thở phì phì nói.

Quỷ Mị buồn cười nhìn các nàng , cố gắng ăn nói: "Cho dù không ăn cũng không sao, dù sao cũng không phải ta muốn gặp mụ mụ, ta có thời gian chờ các ngươi khi nào ăn xong điểm tâm thì lúc đó xuất phát."

Nghe thấy hắn nói như vậy Điệp nhi cùng Bình nhi liếc mắt nhìn nhau, không tình nguyện quay đầu lại bắt đầu ăn cơm sáng, ai bảo các nàng nhớ mụ mụ chứ.

Một khoái mã đứng ở dưới chân Thiên Sơn , Quỷ Mị ôm các nàng xuống ngựa, rốt cục cũng đã đến.

"Thúc thúc đây là Thiên Sơn sao?" Điệp nhi ngửa đầu nhìn ngọn núi cao lớn trước mắt hỏi.

Quỷ Mị còn chưa có trả lời , chợt nghe ở phía sau, tiếng vó ngựa đang chạy nhanh từ xa đang đến gần.

Điệp nhi cùng Bình nhi quay đầu liếc mắt một cái liền nhìn thấy thân ảnh màu trắng quen thuộc kia đang phóng nhanh đến, liền giang hai cánh tay chạy tới.

"Mẹ."

"Là các con." Vân Phi Tuyết phóng người một cái, liền từ trên lưng ngựa thi triển khinh công bay xuống dưới, ôm lấy các nàng.

"Điệp nhi Bình nhi để cho mụ mụ nhìn xem các ngươi được không?" Nàng lập tức buông các nàng ra, cao thấp cẩn thận đánh giá , thấy các nàng thật sự lông tóc vô thương mới nhẹ lòng.

"Mẹ à! chúng ta tốt lắm, chúng ta rất nhớ ngươi." Điệp nhi cùng Bình nhi làm nũng, ở trên mặt của nàng hôn một cái, ôm chặt lấy cổ của nàng.

"Mụ mụ cũng rất nhớ các ngươi." Vân Phi Tuyết cũng ôm chặt các nàng, đột nhiên nghĩ đến các nàng vụng trộm chạy ra ngoài, lập tức buông các nàng ra , ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm các nàng: "Nói, vì cái gì vụng trộm chạy ra? Các ngươi không biết bên ngoài nhiều nguy hiểm sao?"

"Mẹ! chúng ta biết sai rồi." Điệp nhi cùng Bình nhi quyệt cái miệng nhỏ nhắn ủy khuất nhìn nàng , các nàng biết thời điểm như vậy trăm ngàn lần không thể cùng mẹ tranh luận, vẫn là ngoan ngoãn nhận sai mới là tốt, không nghĩ tới mụ mụ nhanh như vậy đã phản ứng lại trách cứ các nàng.

Nhìn thấy hai hài tử nhu thuận nhận sai đứng ở nơi đó, Tiêu Nam Hiên một trận đau lòng, đây đại khái chính là huyết mạch liền tâm, đi qua nói: "Được rồi, không cần trách cứ các nàng nữa."

Vân Phi Tuyết trừng mắt nhìn hắn, vừa gặp mặt đã bắt đầu che chở rồi về sau còn phải sao nữa.

Điệp nhi cùng Bình nhi chớp chớp đôi mắt to nhìn thúc thúc trước mắt mang mặt nạ màu bạc này thay chính mình nói lời hay.

Tiêu Nam Hiên vừa kích động lại khẩn trương đứng ở nơi đó nhìn hai gương mặt đáng yêu, lại không biết nên làm cái gì? Muốn ôm lấy các nàng lại sợ các nàng sợ hãi, muốn nói cái gì đó? Lại không biết nên nói cái gì? Dù sao người làm cha như hắn đột nhiên đến, không biết bọn họ có thể chấp nhận hay không?

Cha con ba người liền như vậy cứ nhìn nhau.

Điệp nhi cùng Bình nhi khẽ cau mày, ánh mắt đều là nghi hoặc, rõ ràng là không biết vì cái gì các nàng thấy thúc thúc này rất thân thiết,rất muốn thân cận hắn.  

  "Mẹ ơi! Người kia là ai vậy?" Đã lâu Bình nhi mới nhỏ giọng ở bên tai của nàng hỏi.

Vân Phi Tuyết lấy tay vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn của các con nhẹ giọng hỏi:" Điệp nhi Bình nhi các ngươi không phải muốn biết cha là ai chăng? Muốn biết hắn ở nơi nào sao?"

" Có chứ! Mẹ ơi, cha đến đây sao? "Các nàng mở to hai mắt.

"Ân ! hắn đến đây! hắn tới tìm chúng ta rồi nha!." Vân Phi Tuyết ôn nhu gật gật đầu sau đó nhìn Tiêu Nam Hiên đến: " Người kia là cha, chạy lại kêu cha đi các con "

Điệp nhi cùng Bình nhi ngẩng đầu nhìn hắn cũng không động đậy,các nàng là rất muốn cha nhưng là thời điểm cha thật sự ở trước mắt các nàng cũng không biết nên làm cái gì? Cha sẽ thích các nàng sao?

"Điệp nhi ! Bình nhi!" Tiêu Nam Hiên tay run nhè nhẹ vươn đi, gọi tên con gái, vui sướng trong lòng hắn đã muốn không có cách nào biểu đạt.

"Đi nhanh đi."Vân Phi Tuyết thúc giục các nàng.

"Cha." Điệp nhi cùng Bình nhi đi qua khứ thanh âm nhỏ bé mang theo xa lạ.

Tiêu Nam Hiên lập tức đem các con ôm vào trong ngực ,liền như vậy gắt gao ôm, đây là con gái của hắn, năm năm rồi hắn cư nhiên là ôm các con lần đầu tiên .

"Cha ngươi vì cái gì không đến tìm chúng ta cùng mẹ ? Có phải cha không thích chúng ta hay không?" Điệp nhi ở bên tai hắn hỏi, vấn đề này nàng suy nghĩ đã lâu rồi.

"Không! không phải cha rất thích các con, thực xin lỗi ,cha hiện tại tìm được các con về sau nhất định sẽ bên các con mãi mãi ." Tiêu Nam Hiên hôn khuôn mặt nhỏ nhắn các con ,về sau hắn sẽ không làm cho các con rời đi chính mình rồi.

"Ân! chúng ta cũng yêu cha." Điệp nhi Bình nhi cũng hôn nhẹ hắn.

Con ngươi đen Tiêu Nam Hiên phiếm lệ quang lấy tay đang xoa đầu các nàng:" Nói cho cha các ngươi thích cái gì? Muốn cái gì? Cha cho các ngươi được không?

"Hảo chúng ta thích mứt quả!.."Điệp nhi cùng Bình nhi một người một câu nói không ngừng tựa hồ muốn đem tất cả những thứ nghĩ đến đều nói đi ra.

Mà Tiêu Nam Hiên giờ đây nghe các con nói một hắn muốn cấp 10.

Vân Phi Tuyết mâu trung mang theo nước mắt nhìn một màn ôn nhu này, hắn hiện tại chỉ sợ nữ nhi nói muốn mạng của hắn, hắn cũng cho. Không nghĩ đi quấy rầy bọn họ, nàng cất bước hướng phương hướng Quỷ Mị đi đến.

Quỷ Mị theo Vân Phi Tuyết xuất hiện một khắc liền gắt gao nhìn chằm chằm nàng ,mâu trung khiếp sợ chợt lóe mà qua, là nàng ! chỉ cần nàng còn sống bình an là tốt rồi, cái khác không trọng yếu. Năm năm sảng khoái hắn thật sự nghĩ đến nàng đã muốn mất, nàng lại dùng phương thức kinh người xuất hiện, càng ly kỳ là nàng cư nhiên mẹ của bọn nhỏ.

"Quỷ Mị! cám ơn ngươi." Nàng lập tức đứng ở trước mặt hắn ,năm năm không thấy hắn càng thêm tà mị ,anh tuấn rồi, càng thêm yêu nghiệt mị hoặc người.

"Tiểu Tuyết nhi ngươi tạ ta như thế nào? Quỷ Mị yêu nghiệt cười lại khôi phục lại dĩ vãng tà mị dạng so sánh với năm năm trước, hiện tại nàng tản ra một loại loại sắc đẹp thành thục mang theo ý nhị , đẹp càng thêm làm người ta hít thở không thông.

Vân Phi Tuyết nhất thời đánh cái rùng mình đến: "Kính nhờ không cần kêu sến như vậy được không? Tiểu Tuyết nhi ta đã muốn là mẹ rồi".

"Cho dù ngươi là bà nội của bọn nhỏ, nàng vẫn là tiểu Tuyết nhi của ta. "Quỷ Mị ái muội phao cái mị nhãn.

"Quỷ Mị thu hồi bộ dạng mị hoặc người của ngươi, cái này đối với ta không dùng được." Vân Phi Tuyết khóe môi mỉm cười nói, năm năm nay hắn vẫn là bộ dáng cũ, thật sự là giang sơn dễ đổi bản tính khó dời đi.

"Thế cái gì đối tiểu Tuyết nhi của ta dùng được. "Quỷ Mị để sát vào nàng.

"Quỷ Mị ngươi chừng nào thì sẽ đứng đắn một tý?" nàng liếc mắt một cái.

Hắn lại đột nhiên nở nụ cười đến: "Tiểu Tuyết nhi nếu ta đứng đắn thì ta sẽ không phải là Quỷ Mị rồi."

Vân Phi Tuyết cười khẽ một chút, không sai cũng là như vậy.

Lơ đãng quay đầu liền thấy Điệp nhi cùng Bình nhi lấy tay tò mò vuốt màu bạc mặt nạ trên mặt Tiêu Nam Hiên, tâm cả kinh bước đi qua.

Hắn đầu hơi hơi trốn tránh hắn sợ chính mình trên mặt vết sẹo xấu xí sẽ dọa đứa nhỏ ,nhưng là không đành lòng bảo cho các con dừng tay.

"Điệp nhi Bình nhi! các ngươi đang làm cái gì? "Vân Phi Tuyết đi qua đi ngăn cản các nàng, biết hắn đang lo lắng cái gì.

"Mẹ à! Mặt nạ của cha đẹp quá !" Điệp nhi cùng Bình nhi ngôn ngữ kinh người nói.

"Thế ngày nào đó bảo cha làm cho các ngươi một cái được không? "Vân Phi Tuyết nhẹ giọng nói , sau đó đem các nàng kéo đến trong lòng mình.

"Tốt nhất! tốt nhất! ta nghĩ muốn." Các nàng vỗ tay kêu lên.

Tiêu Nam Hiên nhìn các con bộ dáng thoải mái tự tại, mà chính mình lại không biết nói thế nào cùng các con ở chung, vì chúng có lẽ là hắn nên lo lắng xóa vết sẹo trên mặt này.

"Sư huynh! Phi Tuyết!. Long phi đột nhiên xuất hiện ở trước mặt bọn họ nhìn hai cái hài tử mâu trung lộ ra tươi cười ôn nhu.

Vân Phi Tuyết thế này mới chỉ vào Long Phi cùng Nam Cung Thiên và Quỷ Mị giới thiệu đến:" Điệp nhi Bình nhi kêu sư thúc ,cậu, thúc thúc."

Các nàng nhìn bọn hắn chằm chằm, nửa ngày mới đột nhiên nói: "Mẹ! vì sao sư thúc, cậu, thúc thúc lớn lên đều đẹp như vậy? làm cho người ta tự ti cùng ghen tị rồi."

"A!" mọi người sửng sốt theo sau đều nở nụ cười.

"Không hổ là con gái của tiểu Tuyết nhi."

"Tỷ tỷ dạy dỗ con cái đúng là khác người."

"Phi Tuyết! ngươi bình thường đều giáo con cái gì?"

Vân Phi Tuyết sắc mặt xấu hổ đỏ lên này hai cái nha đầu thật đúng là cái gì đều dám nói, vội vàng nói sang chuyện khác hỏi: "Đúng rồi Quỷ Mị ngươi là như thế nào lại ở một chỗ với con ta ?"

Mọi người cùng nhau nhìn hắn ,bọn họ đều muốn biết vấn đề này.

Quỷ Mị nhìn bọn họ nếu nói cho bọn họ hai cái tiểu nha đầu là hắn cứu ra tử Uyên ương lâu không nói người khác phỏng chừng Quỷ vương một người sẽ đem Uyên ương lâu hủy đi

Thấy hắn không nói lời nào Nam Cung Thiên không khỏi trêu ghẹo đến: "Chẳng lẽ trên đời này còn có chuyện tình làm cho Quỷ Mị cố kỵ?"  


P.s: Tại mất mạng up mãi k lên :'( Ai temmmmmmmmmmm~ đi 

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vương Phi Của Quỷ Vương, truyện Vương Phi Của Quỷ Vương, đọc truyện Vương Phi Của Quỷ Vương, Vương Phi Của Quỷ Vương full, Vương Phi Của Quỷ Vương chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top