Yêu Lại Từ Đầu 2

Chương 726: Chương 725


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Yêu Lại Từ Đầu 2



Chương Tự Chi lái xe chở Lương Ninh Như về trước nhà chứ không đi theo xe của ông cụ Chương về nhà tổ.

Sau khi về đến nhà, Lương Ninh Như trước tiên đi thay một bộ quần áo khác sau đó cô ta đứng ở phòng khách vươn tay vươn chân một chút.

Lần này về nhà cô ta ngồi xe mất gần sáu giờ đồng hồ, ngồi mãi cho cả người cũng cảm thấy phải tê dại,
Sau đó Lương Ninh Như lại gọi điện thoại cho mẹ Lương, chủ yếu là để báo cô ta đã về đến nơi an toàn.

Lúc đầu thì trong điện thoại mẹ Lương rất vui vẻ, bà ta căn dặn cô ta nhớ chăm sóc thật tốt cho bản thân.

Nhưng nói chuyện được một lúc thì và ta lại hạ giọng nói xuống hỏi, “Bây giờ con nói chuyện có tiện không?”
Lương Ninh Như đảo mắt nhìn Chương Tự Chi ở cách đó không xa một chút rồi ừ một tiếng.

Mẹ Lương lập tức thở ra một hơi thật dài rồi lặp lại một lần mấy lời mà mấy bà hàng xóm láng giềng nói sau khi bọn họ rời đi ngày hôm nay, sau đó bà ta còn nói thêm, “Tiểu Như, con phải sống thật hạnh phúc với Tiểu Chương.

Các con mà sống hạnh phúc thì mới có thể phản pháo lại mấy mụ ba hoa kia được.

Con không biết hôm nay bọn họ làm mẹ tức đến mức như thế nào đâu.”
Lương Ninh Như cũng có thể tưởng tượng ra cảnh tượng lúc đó.

Thật ra cô ta chỉ mới nghe kể lại qua điện thoại như thế này mà còn tức giận nữa là, huống hồ là mẹ Lương phải trực tiếp đối mặt với tình huống ấy.

Mấy người kia ở nông thôn luôn là như thế này, bọn họ luôn miệng nói là vì nghĩ cho bạn, muốn tốt cho bạn nhưng mỗi một lần bọn họ bày ra ý kiến của mình thì mục đích cuối cùng luôn là để cho bạn và nửa kia của bạn phải chia tay.

Có lẽ bọn họ cảm thấy cô ta không xứng với Chương Tự Chi.

Nếu cô ta mà gặp phải một người không ra gì thì không khéo những người đó có thể tìm này tìm kia để khen ngợi anh ta rồi thúc giục bọn họ nhanh chóng kết hôn kẻo lỡ mất một người chồng tốt.


Lòng người, có đôi khi thật khó hiểu.

Lương Ninh Như nói với đầu dây bên kia, “Con với anh ấy rất tốt, những người kia thích nói cái gì thì cứ kệ họ nói đi, con không cần để ý.”
Mẹ Lương thở dài một hơi, “Mẹ cũng có muốn để ý đâu, nhưng là thật sự là chịu không được.”
Lương Ninh Như cười an ủi bà ta mấy câu, sau đó cuộc gọi lần này cũng kết thúc.

Chương Tự Chi đi qua ngồi ở trên ghế sô pha, anh ta mở TV ra xem, “Nói cái gì mà bí mật thế?”
Lương Ninh Như nắm điện thoại đi qua, “Cũng không phải có chuyện gì muốn giấu anh, chỉ là sau khi chúng ta rời đi thì mấy người hàng xóm đồn đoán lung tung.

Có lẽ là mẹ em sợ anh nghe được thì không vui nên cũng nói qua một lượt cho em biết.”
Chương Tự Chi vươn tay ra, Lương Ninh Như tự động chui vào trong ngực của anh ta.

Chương Tự Chi nhéo vành tai của cô ta hỏi, “Bọn họ nói cái gì vậy?”
Đương nhiên Lương Ninh Như không thể lặp lại những lời kia từng câu từng chữ cho Chương Tự Chi nghe được, cho nên cô ta cũng chỉ nói đơn giản, “Có thể là bọn họ cảm thấy em không xứng với anh cho nên nói mấy câu châm chọc thôi.”
“Không xứng với anh ư?” Chương Tự Chi bật cười, “Vậy bọn họ không nhìn thấy người nhà anh sợ em bỏ đi mất đến mức như thế nào rồi.”
Lương Ninh Như không nói gì nữa, Chương Tự Chi lại nói tiếp, “Đừng để ý bọn họ làm cái gì.

Đời của mình là mình tự sống, chúng ta sống được như thế nào thì tự chúng ta rõ là được rồi.

Không có cái gì gọi là xứng hay không xứng, nếu thật sự muốn nói không xứng thì cũng là anh không xứng với em.”
Khóe miệng Lương Ninh Như khẽ cười, “Rồi, em biết.”
Buổi chiều hai người bọn họ nằm chung một cái giường rồi ngủ một giấc.

Chương Tự Chi không còn dám mò tay lung tung, anh ta cũng chỉ có thể thành thật ôm Lương Ninh Như ngủ.

Lương Ninh Như cũng có chút mệt mỏi nên chỉ vừa mới sà vào trong ngực anh ta mới một lát đã ngủ thiếp đi.

Chương Tự Chi thì lại mở to mắt nhìn chằm chằm vào khoảng không một hồi rồi sau đó lặng lẽ đứng dậy.


Lương Ninh Như ngủ một giấc đến sắp chạng vạng tối.

Thật ra cô ta cũng đã rất lâu rồi không trải qua thời gian an nhàn tự tại như vậy.

Cô ta không cần phải suy nghĩ cái gì cả, đói thì ăn, buồn ngủ thì đi ngủ, thật sự vô cùng tự do.

Sau khi Lương Ninh Như tỉnh dậy thì cô ta phát hiện ra Chương Tự Chi không ở bên cạnh cô ta.

Cô ta cứ nghĩ là Chương Tự Chi đang ở bên ngoài phòng nên cũng nằm ườn trên giường một mình trong chốc lát.

Thấy sắp đến giờ cơm tối cô ta mới rời giường đi ra ngoài.

Đi đến phòng khách cô ta mới phát hiện ra Chương Tự Chi cũng không ở bên ngoài này.

Lương Ninh Như tìm một chút, Chương Tự Chi cũng không có ở trong nhà.

Cô ta nhanh chóng đi qua cầm điện thoại di động gọi một cú điện thoại cho Chương Tự Chi.

Một lúc lâu sau bên kia mới bắt máy, giọng của Chương Tự Chi nghe hơi trầm thấp, “Tiểu Như, tỉnh rồi à?”
Lương Ninh Như ừ một tiếng, “Anh không ở nhà, anh đi đâu vậy?”
Chương Tự Chi cười nói, “Có chút việc nên anh ra ngoài một chút.

Anh đang ở bên Club này, cũng sắp xong rồi, anh về ngay đây.”
Lương Ninh Như cũng hoàn toàn không nghĩ nhiều như vậy, cô ta chỉ nói tối nay cô ta muốn nấu món gì rồi hỏi anh ta có thích hay không.


Bộ dạng của Chương Tự Chi vẫn như một tên nịnh thần nói, “Chỉ cần là em nấu thì anh đều thích cả.”
Lương Ninh Như biết ngay là cô ta không nên hỏi anh ta làm cái gì, “Được rồi, em biết rồi.

Anh nhanh lên đấy, em đi nấu cơm trước đây.”
Chương Tự Chi nói một tiếng được rồi cũng cúp máy.

Lương Ninh Như đi qua tủ lạnh lấy nguyên liệu nấu ăn ra rồi bắt đầu bận rộn qua lại trong phòng bếp.

Cô ta đang có tâm trạng rất tốt nên làm việc cũng rất chậm rãi, một bữa cơm mà cô ta nấu mất gần một giờ.

Ai ngờ cô ta nấu cơm nước xong xuôi rồi mà Chương Tự Chi vẫn chưa chịu quay lại.

Lương Ninh Như dọn đồ ăn lên bàn ăn, cô ta cau mày lại.

Cô ta lại gọi điện thoại cho Chương Tự Chi, bên Chương Tự Chi vẫn bắt máy chậm như cũ.

Sau khi bắt máy thì nghe giọng anh ta giống như đang thở hơi mạnh hơn bình thường, “Tiểu Như.”
Lương Ninh Như trực tiếp hỏi, “Sao anh còn chưa về nữa vậy? Bây giờ anh đang ở đâu? Đang làm cái gì?”
Chương Tự Chi nở nụ cười, “Em nghe cái giọng em kìa, sao vậy, em không tin anh à?”
Không phải Lương Ninh Như không tin anh ta mà chỉ là trực giác mách bảo cô ta là Chương Tự Chi đang có chuyện gì đó muốn giấu diếm cô ta.

Chương Tự Chi còn nói thêm, “Lát nữa anh về ngay ấy mà, anh vẫn còn đang bên chỗ Club.

Em cứ ngoan ngoãn ăn cơm trước đi, không cần chờ anh đâu, nhanh lắm.”
Lương Ninh Như mím môi do dự một chút rồi cô ta cúp điện thoại.

Nhưng cô ta lại nhanh chóng xoay người đi vào phòng lấy áo khoác rồi trực tiếp đi ra ngoài.

Khu vực này bắt xe cũng rất thuận tiện, Lương Ninh Như vẫy tay gọi một chiếc taxi rồi đi Club của Chương Tự Chi.

Lúc này Club đã mở cửa kinh doanh, có nhân viên phục vụ đang đứng ở cửa.


Lương Ninh Như xuống xe là đi thẳng về phía cổng Club.

Nhân viên phục vụ này cũng biết mặt Lương Ninh Như, người này thấy cô ta tiến đến thì nhanh chóng chạy qua đón, anh ta chào hỏi một tiếng, “Chị dâu, sao lại một mình qua đây vậy ạ?”
Nói như vậy rồi nhân viên phục vụ này còn hướng ra phía sau cô ta nhìn một chút.

Động tác này của nhân viên phục vụ đại biểu cho cái gì thì Lương Ninh Như lập tức hiểu ngay.

Chương Tự Chi không ở nơi này.

Cô ta mím môi, cô ta không đi qua chỗ Club nữa, “Chỉ là đi ngang qua nên ghé xem chút thôi.”
Nhân viên phục vụ này cũng rất thoải mái trước mặt Lương Ninh Như, “Là cậu chủ nhỏ bảo chị qua giám sát chúng tôi sao? Yên tâm đi, hai ngày này anh ấy không ở nhưng tất cả mọi người đều rất giữ phép tắc.”
Lương Ninh Như cười gật gật đầu, cô ta cũng không có tâm trạng nói chuyện gì nhiều, “Vậy mọi người cứ làm việc đi nhé.”.

||||| Truyện đề cử: Nhẹ Nhàng Câu Dẫn |||||
Nói xong cô ta quay người lại đi bên đường rồi vươn tay bắt một chiếc taxi đi về nhà.

Một chiếc xe taxi dừng lại, Lương Ninh Như qua đi mở cửa, cô ta hít sâu hai lần rồi mới đi vào.

Cô ta cũng không biết vì sao mà tay cô ta lại có chút run rẩy.

Tài xế hỏi cô ta muốn đi đâu, trong lúc nhất thời Lương Ninh Như lại không nói ra được địa chỉ nhà.

Lúc trước cô ta đã từng tham gia phá rất nhiều vụ án, một khi người đàn ông bắt đầu nói dối thì cũng chính là không còn trung thực nữa.

Lương Ninh Như nghĩ rất nhiều, có lẽ là khoảng thời gian này Chương Tự Chi ở bên chỗ cô ta phải chịu đựng rất nhiều, cuối cùng lại nhịn không được nên muốn đi ra ngoài phát tiết một chút.

Chương Tự Chi trước đó chưa từng nói dối cô ta lần nào, hơn nữa tính tình của anh ta cũng không phải là kiểu người biết nói dối.

Nhưng bây giờ rõ ràng anh ta đang nói dối cô ta.

Lương Ninh Như dùng hai tay che mặt rồi chậm rãi khom người xuống..


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Yêu Lại Từ Đầu 2, truyện Yêu Lại Từ Đầu 2, đọc truyện Yêu Lại Từ Đầu 2, Yêu Lại Từ Đầu 2 full, Yêu Lại Từ Đầu 2 chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top