Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Giáo Sư Gián Điệp
Chương 437: Vị khách (1)
Sedina không hành động hấp tấp. Vẫn chưa có gì chắc chắn là cô ấy đang bị theo dõi cả. Cô ấy cần kiểm tra lại.
Sedina bình tĩnh tiếp tục sải bước về phía trước. Cô cố tình đổi hướng, đi qua những nơi đông người nhưng dấu vết phía sau vẫn không biến mất.
Thực sự có người đang theo dõi!!!
Sedina lặng lẽ gấp tờ giấy trong lòng bàn tay rồi thả xuống đất. Tờ giấy nhỏ như con bọ rơi xuống nhanh chóng di chuyển, lén lút tiếp cận người theo dõi. Từ tầm nhìn của mảnh giấy, Sedina có thể quan sát kỹ càng gương mặt của kẻ bám đuôi mình.
Đó là một người đàn ông mặc quần áo phổ thông nhưng khí thế sắc bén trên người khó có thể che giấu. Chỉ cần nhìn cách kẻ này theo dõi Sedina suốt cả quãng đường mà không khiến người xung quanh nghi ngờ cũng đủ hiểu trình độ của hắn ta thành thạo cỡ nào.
Rốt cuộc là ai?
Sedina thầm suy nghĩ. Những kẻ đáng nghi đầu tiên Sedina nghĩ đến là người của tổ chức. Rất có thể là người của phe Đệ Nhất Nikolai muốn theo dõi cô ấy nhằm gây bất lợi cho giáo sư.
Một giả thiết khác có thể đối phương muốn b·ắt c·óc cô ấy để t·ống t·iền gia tộc Rosen. Tuy nhiên, khả năng này không cao.
Dù là trường hợp nào thì mục tiêu đối phương nhắm đến chắc chắn là cô ấy.
Sedina đang cân nhắc xem có nên bắt giữ kẻ theo dõi ở đây hay không. Nhưng cô ấy ngay lập tức thay đổi ý định.
Giáo sư Rudger trước đó đã hỏi cô ấy có từng cảm thấy bất kỳ ánh mắt hoặc sự hiện diện đáng ngờ nào không. Điều đó có nghĩa là giáo sư đã biết gì đó. Trong trường hợp này, cách tốt nhất là báo tin trước cho giáo sư.
Sedina không hành động hấp tấp. Cô ấy đã sớm từ bỏ suy nghĩ về việc tự mình làm mọi thứ.
Hans sau một thời gian quan sát thấy Sedina có xu hướng ôm đồm quá nhiều việc, cậu ta đã cho Sedina lời khuyên.
"Nếu cô cảm thấy có bất kỳ chuyện gì khả nghi, tốt nhất là chạy thật xa giữ an toàn cho bản thân trước."
"Với những người hoạt động tình báo như chúng ta, hành tung và sự an toàn phải được đặt lên hàng đầu. Chúng ta không thể nào chắc chắn có thể xử lý mọi chuyện. Biến số vẫn luôn xảy ra vào những lúc không ngờ đến nhất. Vì vậy, bảo toàn tính mạng là việc đầu tiên cô cần làm."
Sedina quyết định làm theo lời khuyên đó.
Cô ấy cẩn thận quan sát xung quanh. Một lúc sau, sắc mặt của Sedina có phần không tốt. Cô ấy bị bao vây rồi.
Tình thế hiện tại chứng tỏ những kẻ này đã phải theo dõi cô ấy rất lâu rồi mới có thể hành động nhanh chóng như vậy được.
Cô ấy cần tìm cách quay trở lại nơi ẩn náu.
Nếu cố gắng quay về Theon bằng xe ngựa thì khả năng b·ị b·ắt cóc trên đường đi là rất cao. Mặc dù khoảng cách giữa Theon và Leathervelk rất gần nhưng như vậy thôi cũng đã đủ để khiến ai đó biến mất.
Làm thế nào để quay trở lại mà không làm những kẻ đó nghi ngờ đây?
Lúc Sedina đang mải suy nghĩ, cô ấy bất ngờ đụng trúng một người.
"Ôi! Tôi xin lỗi!"
"... ... ."
Sedina cuống quít nhận lỗi với đối phương. Khi ngẩng đầu lên, Sedina bất ngờ nhìn thấy khuôn mặt của Julia Plumheart. Đôi mắt của cô ấy mở to, những lời trong miệng nghẹn lại.
Julia Plumheart vẫn giữ biểu cảm lạnh lùng như thường lệ. Khóe miệng của cô ấy khẽ nhếch.
"Trùng hợp thật đấy. Tôi chưa bao giờ nghĩ chúng ta sẽ gặp nhau ở đây."
"... ... ."
Sedina trợn mắt. Julia là một trong những người cô ấy không muốn gặp nhất. Cảm giác tội lỗi nhanh chóng bủa vây Sedina.
Julia Plumheart quan sát người trước mặt một lúc. Đột nhiên, cô ấy mở miệng.
"Đã gặp nhau như thế này rồi, đi dạo cùng tôi một lúc, được chứ?"
"... ... Đ-được rồi."
Hai người chậm chạp đi dạo trên đường phố Leathervelk. Sedina có thể tinh tế nhận ra những ánh mắt âm thầm theo dõi mình đã dần biến mất khi Julia xuất hiện. Dường như những kẻ theo dõi không ngờ đến việc Sedina sẽ gặp người quen ở đây, bọn chúng không biết đã thương lượng gì đó, sau cùng quyết định rút lui.
Trong khi đó, Sedina và Julia không nói với nhau một lời nào. Hai người chỉ lặng lẽ đi cùng nhau. Julia không nói gì, Sedina cũng vậy. Mãi cho đến khi cả hai trở về Theon an toàn, Julia cuối cùng mới mở miệng.
"Cẩn thận!"
Julia Plumheart lặng lẽ bỏ lại một câu rồi rời đi, không nhìn Sedina lấy một cái.
Sedina đứng ngẩn người nhìn theo bóng lưng Julia dần biến mất. Phải mất một lúc sau, Sedina mới muộn màng nhận ra cảnh báo của đối phương có ý gì. Chắc chắn Julia ban nãy cũng đã nhận ra cô ấy gặp nguy hiểm nên mới đột nhiên xuất hiện giúp đỡ.
Cô ấy có nên nói lời cảm ơn không?
Sedina bất lực đứng tại chỗ. Những suy nghĩ rối bời không ngừng quấn lấy cô bé.
Đối với Sedina, Julia là một người bạn cô bé vô cùng trân trọng. Trớ trêu thay, Sedina lại hy vọng Julia có thể tránh mình càng xa càng tốt.
Điều này thực sự ích kỷ.
Ngay cả khi quan hệ của hai người bọn họ đang rơi vào trạng thái cực kỳ xấu từ lần cãi nhau trước, Julia vẫn không do dự xuất hiện, ra tay giúp đỡ Sedina khi nhìn thấy bạn mình gặp nguy hiểm. Bản thân Julia cũng biết Sedina hiện tại vẫn chưa thể suy nghĩ thông suốt nên cô ấy dứt khoát bỏ đi để Sedina không phải khó xử.
Sedina chậm chạp quay trở lại văn phòng giáo sư với khuôn mặt u ám.
* * *
"Có chuyện như thế sao?"
"Vâng."
Sau khi nhận được báo cáo từ Sedina, Rudger trầm ngâm một lúc.
Câu hỏi đặt ra hiện tại là ai đang theo dõi Sedina?
"Cô có thấy người nào quen mặt không?"
Sedina lắc đầu.
"Tất cả đều là những người lạ mặt. Tôi chắc chắn đây là lần đầu tiên tôi gặp họ."
"Có đặc điểm nổi bật nào không?"
"Không có."
"Những kẻ chuyên nghiệp."
Rudger nghĩ đến những kẻ truy đuổi từ gia tộc Shadewarden.
Chẳng lẽ bọn chúng đã lần ra tung tích của Sedina và định b·ắt c·óc cô ấy?
Nhưng xét đến tính khí của chúng, thật kỳ quái khi chúng không t·ấn c·ông Sedina ngay lập tức như ban nãy.
"Được rồi. Tạm thời cô không nên ra ngoài. Bên trong Theon lúc này là an toàn nhất. Nếu cô cần đến Leathervelk thì hãy nói với tôi, tôi sẽ đi cùng."
"Sao cơ? Ngài không cần phải làm điều đó... ... ."
"An toàn là trên hết. Chúng ta cần tìm ra thân phận của những kẻ theo dõi càng nhanh càng tốt."
Ưu tiên hàng đầu là tìm ra danh tính của kẻ truy đuổi.
Ai đã ra lệnh cho bọn chúng và mục đích của chúng là gì?
Để làm được điều này, trước tiên họ phải lấy thông tin từ Belaruna đã.
'Mình có nên nói với Sedina không?'
Rudger tự hỏi liệu hắn có nên nói với Sedina rằng những kẻ theo dõi cô ấy rất có thể là do huyết thống trên người Sedina.
Vấn đề là bản thân Sedina hoàn toàn không nhận thức được thân phận của mình. Rõ ràng thân phận của cô ấy có ẩn tình gì đó.
Trong lúc Rudger đang cân nhắc thì có người gõ cửa phòng. Rudger ra hiệu cho Sedina tránh đi rồi mới lên tiếng trả lời.
"Mời vào."
Người mở cửa là nhân viên của Theon. Anh ta cúi đầu lịch sự với Rudger.
"Giáo sư Rudger, có một vị khách quý hiện đang đến thăm Theon đã yêu cầu được gặp ngài."
"Vị khách quý nào vậy?"
"À, đó là... ... là Nữ hoàng của Vương quốc Utah."
"Cái gì?"
Rudger sửng sốt khi nghe được câu trả lời.
Ekaterina đã đến rồi sao?
Hắn tưởng chuyến viếng thăm này ít nhất cũng phải mất một năm. Không ngờ người kia lại đến đột ngột như vậy.
Rudger thầm thở dài vì đã đánh giá thấp khả năng của đối phương.
"Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ sớm có mặt."
"Vâng."
Sau khi nhân viên rời đi, Rudger từ từ đứng dậy khỏi chỗ ngồi. Như đã hứa trước, hiện tại Rudger phải làm người hướng dẫn cho Ekaterina.
* * *
"Vậy ra đây là Theon."
Ekaterina Bolsvaya sải bước dọc theo hành lang cùng với đoàn người hộ tống, lặng lẽ quan sát khung cảnh bên trong Theon.
Quả thực, câu nói Theon là học viện phép thuật tốt nhất trên lục địa không phải là một lời nói suông.
Nơi này không chỉ đơn giản có quy mô lớn mà trang thiết bị cung cấp cho toàn bộ người sinh sống và làm việc ở trong này cực kỳ đầy đủ.
Hầu hết cơ sở hạ tầng cần thiết đều có sẵn trong học viện. Vì bất cứ thứ gì còn thiếu ở đây đều có thể được cung cấp tại thành phố Leathervelk liền kề. Có thể nói không ngoa, ở đây hầu như không thiếu thứ gì.
Ekaterina đang nghiêm túc xem xét việc xây dựng một cơ sở giáo dục giống như vậy ở Utah. Để người trẻ tuổi được giáo dục trong một môi trường thích hợp, cần có cơ sở giáo dục xuất sắc đi kèm. Và Theon là một nơi tham khảo tuyệt vời.
Ekaterina đang đợi Rudger ra đón mình. Đúng lúc này, cửa phòng khách mở ra và có người bước vào.
Tên đó đến rồi?
Ekaterina nhìn về phía cửa, cố gắng kiểm soát biểu cảm của mình tốt nhất có thể.
Ai đây?
Trái ngược với mong đợi của Ekaterina, người bước vào là một người đàn ông trung niên mập mạp. Ngay lập tức, ánh mắt của Ekaterina trở nên sắc bén.
"Ông là ai?"
"Hahaha. Thật hân hạnh được diện kiến Nữ hoàng, ánh sáng của Vương quốc Utah."
Hugo Burtag lên tiếng chào Ekaterina với thái độ nhã nhặn của một nhà quý tộc. Ngay khi hay tin Nữ hoàng của Vương quốc Utah đến thăm Theon, ông ta đã vội vàng đến đây.
"Trả lời câu hỏi của ta."
"Tôi là Hugo Burtag, người đứng đầu gia tộc Burtag, một gia tộc danh giá trong Đế quốc, đồng thời là phó hiệu trưởng của Theon."
"Phó hiệu trưởng? Ở đây có chức vụ như vậy sao?"
Tất nhiên, chức vụ đó không tồn tại. Đây chỉ là một cái tên gọi do Hugo Burtag tự phong cho mình trong thời gian còn quyền lực ở Theon.
Giờ đây thực quyền đã bị mất đi, Hugo Burtag không khác gì một giáo sư bình thường, thực tế có khi còn kém hơn cả một giáo sư chính thức.
Nhưng điều đó không quan trọng. Điều quan trọng bây giờ là một người có khả năng khiến ông ta trở thành phó hiệu trưởng một lần nữa đã đến Theon.
"Tôi được gọi như vậy vì tôi có một vị trí nhất định ở Theon, thưa Nữ hoàng."
"Được rồi. Vậy ông đến gặp ta có chuyện gì?"
"Tôi nghe nói rằng một vị khách quý đang có mặt trong học viện. Vì vậy, tôi rất sẵn lòng đảm nhiệm trọng trách làm hướng dẫn viên cho đoàn đội của quý quốc."
Hugo Burtag mong muốn để lại một ấn tượng tốt với Nữ hoàng Utah. Ông ta không khó nhận ra mục đích của vị Nữ hoàng này khi đến đây.
Vương quốc Utah mới kết thúc c·hiến t·ranh. Bọn họ cần thời gian và nhân lực để tái thiết lại đất nước. Việc Nữ hoàng của Utah đích thân đến nơi này chứng tỏ cô ta muốn thiết lập một thỏa thuận nào đó.
Nếu tận dụng tốt, đây có thể là cơ hội trở mình của ông ta.
Hugo Burtag đang nghĩ đến việc làm điều gì đó để làm hài lòng vị Nữ hoàng trước mặt. Nếu ông ta không nhầm, vẻ mặt lạnh lùng của Nữ hoàng Ekaterina dường như dịu đi một chút. Có vẻ như ấn tượng ban đầu ông ta lưu lại không tệ.
Hugo Burtag nghĩ như vậy, nhưng chẳng bao lâu sau, ông ta cảm thấy có chút kỳ quái. Cái nhìn của vị Nữ hoàng kia hình như không hướng về ông ta. Chính xác hơn thì cô ta đang nhìn về phía sau.
Hugo Burtag tự hỏi người này đang nhìn ai, ông ta quay đầu lại.
".........?"
"R-Rudger Chelici... ... ."
Hugo Burtag đứng c·hết trân tại chỗ. Đối với ông ta, đối tượng ông ta sợ nhất trong Theon này không ai khác chính là kẻ vừa xuất hiện.
Rudger nhìn Hugo Burtag đang chặn cửa, lạnh lùng hỏi.
"Ngài Hugo Burtag, ngài đang làm gì ở đây?"
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Giáo Sư Gián Điệp,
truyện Giáo Sư Gián Điệp,
đọc truyện Giáo Sư Gián Điệp,
Giáo Sư Gián Điệp full,
Giáo Sư Gián Điệp chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!