Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân
Chương 32: Phẫu thuật thùy não, Chu Trung Hoành
" A — ! "
" C·hết đi ! "
" Lão tử liều mạng với các ngươi ! "
Tại một góc thuyền, ở nơi không ai chú ý, một con đom đóm với cái mông phát sáng đang nhìn trận t·hảm s·át.
Nhưng nó không biết là...một con quái vật khổng lồ đang tiến tới.
Phập ~
Đom đóm biến mất, bị một bộ hàm sắc bèn nuốt vào trong bụng.
Nhìn lại đó là một con côn trùng màu xám nâu, trên thân có nhiều đóm đen kỳ lạ, hai con mắt to bự cùng hai sợi râu chỉa ra trước.
Hình dáng này, chính là châu chấu sa mạc !
...
...
Trung tâm đảo Tam Giác, tòa thị chính.
Phòng làm việc tầng năm, một con châu châu sa mạc vừa bay ra khỏi cửa sổ.
Long Xà ngồi trên bàn làm việc, sắc mặt âm trâmd.
" Lại có một đám người nhiễm bệnh của Huyết Lang Bang tập kích bờ biển phía nam, đây đã là vụ thứ ba trong tuần rồi "
" Nữa sao ? Cần cho người chi viện không "
" Không cần thiết, Phong Vũ cùng Huyền Điểu đang ở đó, chỉ là mấy k·ẻ c·ướp đoạt rác rưởi, không đủ gây sợ "
" Nhưng rốt cuộc đám tàu tuần tra ăn hại đó đang làm cái gì, ta hiện tại rất muốn mang vài tên đi đút cá mập đây "
" Ngân Lam, ngươi nghĩ sao ? "
Ngân Lam nằm dài ra trên ghế sờ đầu cún cưng lông đỏ của mình, cười nhẹ đáp:
" Không đến mức đó, vấn đề nằm ở đám sương mù kỳ quái gần đây, tầm nhìn trên biển bị hạn chế "
" Lại thêm chúng ta chỉ có mười mấy chiếc tàu tuần tra, muốn kiểm soát toàn bộ vùng biển quanh đảo là hoàn toàn không thực tế "
Long Xà nhức đầu gõ mặt bàn, loại tình huống thiếu kiểm soát địa bàn thế này làm cho Hắc Trùng Hội rất bị động.
Cũng may chỉ là Huyết Lang Bang không đáng để lo, nếu đổi thành thế lực khác hùng mạnh hơn như Hải Cảng hay tập đoàn nhà họ Lâm, mà có ý đồ khác thì phiền phức lớn rồi.
" Cái đống sương mù quỷ dị đó ở đây ra vậy trời ạ "
" Thời tiết dị thường thôi, ngươi kích động vậy làm gì ? " Ngân Lam có chút kỳ quái, tên này hôm nay làm sao rồi.
" Nếu không...kêu fan cuồng của ngươi đến giải quyết sương mù ? Nàng vẫy tay hai cái sương khói thì đều bay màu hết "
Hóa ra đang đợi cái này sao ?
" Không được " Ngân Lam trả lời dứt khoát, thậm chí không giải thích thêm.
Biết kết quả từ sớm, Long Xà không thất vọng, chỉ nhún vai một cái không nói thêm nữa.
Đúng là cô ta nên ở yên đó, kế hoạch đang trong quá trình trọng yếu nên rất cần người có đủ thực lực canh giữ, nếu bại lộ bây giờ sẽ phải đối mặt với phiền phức vô tận.
Dù sao thì ai cũng biết...đột biến với thức tỉnh, đều là do trời sinh !
...
" Ồ ? " Long Xà từ trong đống giấy tờ cầm một xấp giấy lên. " Báo cáo của Quân Hạo ? "
" Mấy triệu xác sống tiến về thành Duyên Hải ? Viết cái đồ chơi gì, không có một cái thông tin nào ăn khớp với tình báo từ Quỷ Trùng "
" Bình thường...ngươi đọc dòng cuối xem, một đám bị thi triều rượt, hoảng loạn chạy nạn thì nào có thời gian bình tĩnh quan sát tình hình, không ít thứ đều là do tưởng tượng rồi tự chắp nối ra "
Ngân Lam lười biếng giải thích, tên này không động đầu óc gì hết.
"..." Long Xà lật qua dòng cuối, nó đó ghi.
[ Tình báo không hoàn toàn đáng tin cậy, người cung cấp trong trạng thái lo sợ bất an, cần cẩn thận xác minh kỹ ]
Cút !
Tiên tay vứt cả cái báo cáo vào sọt rác.
Long Xà lộ ra biểu cảm nhức cả trứng, nói thật hắn không muốn giữ cái chức thủ lĩnh này, thà cho hắn đi làm hộ vệ theo đuôi Ngân Lam là được rồi.
Đáng tiếc, tên kia không đồng ý.
Động não là một việc rất tiêu hao tế bào, nhưng phần lớn lớn tế bào của hắn mang đi bổ sung cho cơ bắp hết rồi.
" Quên mất, ngươi nghiên cứu căn bệnh kia thế nào rồi ? "
" Mổ xẻ xong, kết quả là mất não "
" Hả ? Mất não...xác sống ? "
" Có thể nói là như vậy, ngươi biết phương pháp phẫu thuật loại bỏ thùy não không ? "
" Loại bỏ thùy não !? " Long Xà lộ ra biểu cảm kinh ngạc, sau đó nhanh chóng hỏi.
" Thùy não là cái chi ? "
???
Không biết ngươi còn kinh ngạc, bệnh nặng !
Ngân Lam hơi đau răng phải vuốt đầu thú cưng của mình để thư giản, cuối cùng vẫn bình tĩnh giải thích.
" Là một bộ phận của não người, giúp chúng ta có cảm xúc, nhận thức, tính cách...hoặc cao siêu triết học hơn là bản ngã "
" Ồ..."
Long Xà còn định nói gì lập tức bị Ngân Lam chặt đứt làm đôi.
" Nín, để ta nói hết "
" Được "
" Rất quan trọng nên không ai dám tùy tiện đụng chạm vào nó, nhưng trong liên bang có một phương pháp trị liệu đặc biệt dành cho bệnh nhân tâm thần, gọi là phẫu thuật cắt bỏ thùy não "
" Sau khi cắt bỏ thùy não, bệnh tâm thần sẽ trở nên bình tĩnh và trầm tính hơn nhiều, nghe thì có vẻ là chuyện tốt nhưng sự thật lại khiến cho kẻ bị cắt bỏ trở nên vô cảm, mất đi chính mình, tương đương một cái máy "
Long Xà nghe một hồi liền nhịn không được. " Vậy còn không bằng c·hết cho xong "
" Ta cũng nghĩ thế, nhưng nó hợp pháp, có trời mới biết đám chính trị gia liên bang đang suy nghĩ cái gì "
Ngân Lam ngừng giảng bài cho người tình một hồi, bất thình lình cười lên.
" Thật ra tận thế là may mắn "
" Ý gì ? " Long Xà hứng thú, hiếm khi thấy Ngân Lam cười một cách vui vẻ như thế.
" Trước tận thế vài tháng, phương pháp này được đề xuất áp dụng vào người t·ội p·hạm đặc biệt nguy hiểm, biến những kẻ vốn nên loại bỏ khỏi xã hội thành những cái máy móc vô cảm, sau đó đưa đi đào mỏ, coi như tận dụng triệt để "
" Đề suất nhận được phần lớn tán thành từ nội các, nhưng rất may mắn, đám đảng phái chính trị gia thích nhất là chơi ngáng chân nhau, do đó cãi mãi vẫn chưa bắt tay vào thực hiện "
" Cái này, cái này..." Long Xà đang cố gắng dùng đại não trái nho của mình để tiêu hóa, mãi mới bắt được trọng điểm. " Tội phạm đặc biệt nguy hiểm...là chúng ta ? "
" Phản ứng thật kém ! " Ngân Lam thầm mắng yêu một tiếng.
" Đúng thế, và ngục giam trên biển càng là nơi có tỷ lệ trúng đạn cao hàng đầu...hì hì, hai ta suýt thì trở thành hai cái máy đào quặng "
"..." Long Xà
" Đồ chó c·hết ! Đừng để ta biết tên nào đề suất chuyện này " Hắn nổi giận mắng to trong lòng, lập tức hóa suy nghĩ thành hành động.
Nhanh chóng hỏi Ngân Lam.
" Ngươi biết kẻ nào đề suất cái chuyện đáng b·ị c·hém thành trăm mảnh này không ? "
Để hắn gặp được, rơi vào tay hắn thì đừng trách vì sao nhân gian như ngục !
" Tất nhiên là biết...hắn tên Chu Trung Hoành, là một giáo sư, trùng hợp hơn nữa Quỷ Trùng còn điều tra ra được hiện tại tên đó đang làm việc cho Tổng tư lệnh miền Nam "
" Tổng tư lệnh miền Nam...hình như nó không xung đột với kế hoạch của chúng ta ? "
" Đúng vậy, ta muốn cho ngươi thêm chút động lực nên mới nói ra...Hải Cảnh thành Duyên Hải, Tổng tư lệnh miền Đông, và giờ thêm một cái tổng tư lệnh miền Tây nữa, thì cũng chẳng phải chuyện gì ghê gớm "
" Hình như ta kéo chủ đề đi hơi xa, nhưng ngươi cứ nhớ và coi nó như động lực mới đi...khoái cảm khi trả thù luôn là thứ cực kỳ tuyệt vời "
Ngân Lam cười nhẹ nhưng tràn ngập âm u lạnh lẽo.
Chỉ cần tưởng tượng cũng biết kết quả của Chu Trung Hoành khi rơi vào tay bọn họ, " nhân gian như ngục " chỉ là cách diễn tả nhẹ nhàng quá mức
Nói thế nào đây,
Dù cái đề suất đó còn chưa được áp dụng, nhưng nếu tận thế không đến thì sao ? Có khả năng khiến hắn sống không bằng c·hết ư, thù này chắc chắn phải trả.
Ngân Lam lại chơi cún cưng, đưa tay vuốt ve đầu nó, Tiêu Hỏa lộ ra lưỡi muốn liếm nhưng bị chủ nhân tránh né.
Như đang tức giận, Tiêu Hỏa làm nũng ngã xuống lộ phần bụng với sáu cây xương sườn ra không khí, rồi giơ tứ chi lên cao lăn lộn qua lại.
" Gâu, ô ô..."
Ngân Lam bất thình lĩnh vươn chân thon dài chà sát bụng của hắn, khiến Tiêu Hỏa phải kêu lên thoải mái.
Nếu em gái của Tiêu Hỏa ở cách thành Duyên Hải rất xa thấy cảnh này, hẳn phải t·ự s·át vì đau lòng, giờ anh nàng chẳng khác gì thú vật.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân,
truyện Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân,
đọc truyện Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân,
Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân full,
Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!