Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Trong Thôn Có Một Cô Nương
Trứng Gà được nằm nhoài trên lưng Lục Nguyên Sướng thì tỏ ra rất đắc ý. Đi với cha quả nhiên là được hưởng đãi ngộ quá cao. Cha khinh công được, lại còn vì mình mà đau lòng. Rất vững vàng khi cõng mình trên lưng, thỉnh thoảng còn nói chút chuyện cười để mình vui cười. Còn những khi Trứng Gà đi theo sư phụ ấy mà, sư phụ chỉ là luôn tiện một tay xách lấy, rồi cứ như thế đem mình hạ sơn.
Cánh tay bé nhỏ của Trứng Gà vững vàng ôm lấy cái cổ của Lục Nguyên Sướng. Thấy cái trán của Lục Nguyên Sướng có mồ hôi rịn ra liền cầm chiếc khăn tay nhỏ của mình mà lau cho nàng. Trong lòng Lục Nguyên Sướng ngọt xì xì. Nàng nắm lấy bàn tay của Trứng Gà hôn nhẹ lên đó, làm cho Trứng Gà bị nhột mà bật cười khanh khách. Tiếng cười giòn tan, vang vọng khắp một vùng núi, hòa cùng vào tiếng chim hót nghe rất thanh bình.Xuống đến chân núi Huyền Vân sơn, Trứng Gà lại muốn tự mình vận động. Bỗng dưng Lục Nguyên Sướng cảm thấy đem Trứng Gà ném lên núi thế nhưng lại là một chuyện tốt. Nàng thường thấy các vị công tử tiểu thư của các nhà quý tộc lời nói cũng như hành động đều chẳng mấy tốt đẹp. Nàng chợt nghĩ, nếu như Trứng Gà cũng lại được sống ở trong nhà như bọn người phú quý kia, không biết rồi sẽ bị mấy cái phụ nhân trong nhà sủng thành cái dạng gì đây. Nếu mà lại giống như Vương Mẫn nữa thì nàng thà rút kiếm tự vẫn đi cho rồi.Đừng thấy Trứng Gà tuổi còn nhỏ mà xem thường, nàng khinh công cũng tạm được. Khi Lục Nguyên Sướng cố tình chậm tốc độ lại thì nàng vẫn có thể đuổi kịp. Trên đường đi, hai người vừa nói vừa cười, tới nửa đêm thì về đến thôn Lạc Khê.Giờ khắc này trong thôn Lạc Khê phải là hoàn toàn yên tĩnh. Nhưng khi hai mẹ con vừa đến đầu thôn thì đã bị cảnh tượng náo nhiệt nơi đây làm cho kinh ngạc đến ngây người. Những ngọn đèn lồng màu đỏ rất lớn treo lên thật cao. Hết thảy thôn dân trải dài một đường từ trong thôn cho đến tận chân núi. Tất cả đều ngóng trông về một phía. Khi nhìn thấy một lớn một nhỏ cùng xuất hiện thì thôn dân cùng nhau quỳ xuống."Thảo dân cung nghênh Hầu gia cùng tiểu thư."Trứng Gà thấy thế thì lập tức thu hồi ý cười. Thân thể nhỏ bé lập tức trở nên thẳng tắp, nghiễm nhiên mang dáng vẻ của một khuê tú đại gia. Lục Nguyên Sướng nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Trứng Gà chậm rãi đến gần rồi trầm giọng hỏi: "Các ngươi chờ ở chỗ này làm chi?""Bẩm Hầu gia, chúng ta ở đây là để cung nghênh Hầu gia cùng tiểu thư về thôn. Thôn Lạc Khê chúng ta đã phải chịu đủ chiến loạn, tai họa cùng bao nỗi khổ. Nhưng nhờ có Hầu gia thiện tâm ban ơn cho nên mới có được thôn Lạc Khê có cuộc sống tốt đẹp như ngày hôm nay. Vì vậy thôn dân tự phát cùng ở đây chờ đợi, để cảm tạ công ơn tái tạo của Hầu gia." Hoa trưởng thôn kích động nói."Tâm ý của các ngươi bản Hầu thu được, bản Hầu nguyện mãi là người của thôn Lạc Khê. Nhưng những việc làm như thế này bản Hầu đảm đương không nổi. Bây giờ cũng đã quá muộn rồi mà thôn dân vẫn ở đây đợi lâu như vậy quả thực là không nên, mọi người hãy nhanh đứng dậy đi thôi." Lục Nguyên Sướng ôn hòa nói."Tạ đại ân của Hầu gia, chúng ta sẽ luôn ghi nhớ trong tim." Thôn dân cùng nhau dập đầu rồi mới đứng dậy.
"Tiểu thư, ngài có thích con hổ này không? Tiểu nhân đưa nó cho ngài có được không?" Lục Ngũ vốn là một người có tướng mạo khá thô lỗ, bây giờ phải khom cái thân thể cồng kềnh của mình xuống mà nhỏ nhẹ ôn hòa nói chuyện, làm cho mấy tên thân quân nhìn thấy cảnh này thì không khỏi ớn lạnh. Có điều đối với tiểu thư yểu điệu này của bọn họ, ai cũng không nỡ lòng mà rống lớn a.Con ngươi của Trứng Gà quay một vòng, cũng không trả lời Lục Ngũ. Nàng chợt ngẩng đầu quay về Lục Nguyên Sướng nói đầy vẻ lấy lòng: "Cha, ta muốn cho lão gia gia nắm cho ta ba hình người nhỏ, một là cha, một là mẹ, còn một là Trứng Gà. Như vậy thì có được hay không?""Được! Lão hán, ngươi hãy làm như vậy đi." Lục Nguyên Sướng mỉm cười nói.Lão hán này làm xiếc ở trên đường đã lâu, con mắt rất tinh đời. Hắn chỉ liếc qua một chút liền biết Lục Nguyên Sướng cũng không phải là người tầm thường. Hắn dốc ra toàn bộ công phu có được, cực kỳ để tâm mà nắm hình người, bởi vì hắn làm rất cẩn thận, nên cần phải bỏ ra một chút thời gian."Tiểu thư, được rồi này." Lão Hán đem hình người của Lục Nguyên Sướng cùng Trứng Gà thật cẩn thận đưa cho Trứng Gà."Cha, ngươi nhìn này, thật là giống!" Trứng Gà cầm lấy thật cẩn thận. Vì quá yêu thích mà không ngừng cười híp hai con mắt."Công tử, không biết hình mạo của phu nhân thì như thế nào?" Lão hán chắp tay hỏi."Ta sẽ tả nàng, lão Hán cứ theo đó mà nắm là được."Lục Nguyên Sướng nhắm mắt lại, sau đó thì từng lời từng lời chậm rãi miêu tả dáng vẻ của Cố Tiểu Phù. Tóc dài đen nhánh, gương mặt trắng nõn, mắt hạnh linh động, cái miệng tinh xảo. Chỉ vậy thôi mà đám thân quân cảm thấy Hầu gia của mình thực sự là đã đem phu nhân đau đến tận trong xương mất rồi. Những lời miêu tả chính xác kia, nếu không phải là người yêu sâu sắc thì không thể miêu tả được đến như vậy. Mà lão hán cũng thật là một người có công lực thâm hậu. Ngay khi Lục Nguyên Sướng vừa dứt lời thì lão Hán cũng đã đem hình người nặn thành. Được Lục Nguyên Sướng gật đầu tán đồng rồi, lão hán mới tinh tế trang điểm thêm."Mẹ! Đây là mẹ của ta!" Trứng Gà không nhớ rõ được hình dáng của Lục Nguyên Sướng, nhưng đối với Cố Tiểu Phù thì không thể quên được. Thế nên khi lão hán vừa đem hình người đưa cho nàng, thì cuối cùng, Trứng Gà cũng không còn giữ được dáng vẻ của một tiểu đại nhân nữa mà kích động hô lên."Tốt lắm! Thưởng cho hắn." Lục Nguyên Sướng ôm chặt lấy Trứng Gà, cùng nàng đồng thời nhìn một nhà ba người."Tạ ơn công tử! Tạ ơn công tử!" Lão hán nâng một nén bạc nặng đến hai lạng, kích động đến mức liên tục khom lưng nói lời tạ ơn.Bởi vì nhìn thấy hình người của Cố Tiểu Phù, Trứng Gà lại càng cực kỳ nhớ mẹ. Thế nên Lục Nguyên Sướng cũng không còn dừng lại dạo chơi khắp chốn nữa, nàng lệnh cho quan thuyền tăng tốc về kinh. Sóng gợn dập dờn, tinh kỳ tung bay. Đến ngày hai mươi lăm tháng chạp, Lục Nguyên Sướng đi đón người rốt cục cũng về đến bến đò kinh sư."Hầu gia, cuối cùng ngài cũng đã trở về. Tiểu nhân sai người ở đây đợi ngài đã mấy ngày rồi, vậy nhưng ngài vẫn chưa trở về đến. Ồ, Đại tiểu thư chúng ta đã cao đến như vậy rồi kìa." Lục Nhị nhìn thấy Lục Nguyên Sướng thì trong lòng trở nên khoan khoái không ít. Mỗi ngày phu nhân đều thúc dục, còn hắn cho dù có muốn nhanh hơn cũng không được."Các ngươi cũng đứng dậy cả đi, suốt ngày quỳ làm chi. Trong nhà có tốt không? Phu nhân có khỏe không?" Lục Nguyên Sướng vui mừng hỏi. Lần này trở về nhà tâm tình chính là vui sướng."Trước đó vài ngày phu nhân đã chẩn ra hỉ mạch, vì vậy mà đã được Tống lão phu nhân mang đi Tống phủ để tiện việc chăm sóc rồi. Tiểu nhân xin được chúc mừng Hầu gia có đại hỉ." Lục Nhị nói tới đây thì lại vui vẻ dập đầu. Lục gia bọn họ bây giờ thực sự đã có thời cơ chuyển mình được rồi a. Nhất định lần này phu nhân sẽ sinh ra được một thiếu gia."Cái gì?" Lục Nguyên Sướng không dám tin mà hỏi lại, vẻ mặt có chút cứng ngắc, có thai? Làm sao mà lại có thai được đây?Trứng Gà nắm chặt lấy cái hộp nhỏ có hình người tinh xảo kia, mà mặt cũng lại trở nên co quắp lại. Có thai là mang bầu mà thôi, ở trong sách nàng đã từng thấy qua, sư phụ cũng đã nói với nàng. Đây là mẹ nàng muốn cho nàng sinh tiểu đệ đệ hay tiểu muội muội?"Phu nhân đã có thai, Hầu gia có đại hỉ a." Lục Nhị không hiểu Hầu gia nhà hắn đây là bị làm sao, chẳng lẽ là kinh hỉ đến nỗi có phản ứng quá mức hay sao?Lục Nguyên Sướng sửng sốt một lúc lâu, rốt cục mới có phản ứng lại. Chẳng qua là lần này đương nhiên nàng sẽ không lại hoài nghi cái thai này có phải là của mình hay không. Có điều đối với một tin tức lớn như vậy, thực là làm cho nàng có chút khó mà tiếp nhận ngay được. Có thai, sinh con, sẽ không còn chuyện phòng the nữa, nàng sẽ lại phải ăn chay trên cả năm? Sinh con rất khổ cực, không khéo lại còn bỏ mệnh, Phù nương của nàng có thể vượt qua ngưỡng cửa này được hay không?Thực sự là buồn vui đan xen, may là còn có khuê nữ ngược lại lại hết sức bình tĩnh. Trứng Gà kéo tay Lục Nguyên Sướng, dùng giọng nói trong trẻo của mình giục giã: "Cha, chúng ta đi gặp mẹ thôi."
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trong Thôn Có Một Cô Nương, truyện Trong Thôn Có Một Cô Nương, đọc truyện Trong Thôn Có Một Cô Nương, Trong Thôn Có Một Cô Nương full, Trong Thôn Có Một Cô Nương chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!